Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 645: Hạt bồ đề! (3)

Trong đó, Bắc Thần Nhất Đao Lưu, chính là trường phái đao kiếm, là võ công chủ yếu huấn luyện vận dụng đao và kiếm, nghe nói trước khi mạt thế, truyền nhân của Bắc Thần Nhất Đao Lưu, một đao chém ra, có thể cắt đôi tảng đá xanh lớn thành hai nửa, mà bây giờ, nếu như truyền nhân của đạo này còn sống, đoán chừng một đao có thể chém ra một cái thác nước!

Mà Thiên Mục Đao Lưu thì lệ thuộc vào một tiểu phái khác của Bắc Thần Nhất Đao Lưu, trường phái này am hiểu huấn luyện nhãn lực của chính mình, dựa vào sự khống chế xuất sắc của nhãn lực xuất đao, mà sau khi mạt thế, Thần Hộ Thiên Xuyên và Tùng Bản Hạ Ngạn đều thu được kỹ năng đặc thù của chính mình, những võ kỹ ban đầu bình thường này đã bộc phát ra uy lực kinh khủng, thậm chí đôi mắt đều có thể tu luyện ra đao khí.

- Ừ, không tệ, chính là vừa rồi, dưới sự phụ trợ của hạt bồ đề, ta rốt cuộc đột phá đến cấp mười hai! Thiên Mục Đao cũng đạt tới cảnh giới hai mắt sinh đao!

Khóe miệng Thần Hộ Thiên Xuyên lộ ra một vòng ý cười, vì tu luyện cái môn đao pháp này, ánh mắt hắn cũng phải trải qua vô tận đau đớn, mỗi ngày đều chịu đựng sự thối luyện của đao khí, tới mức ánh mắt hắn căn bản không thể dùng để nhìn mọi vật, giống như một kẻ mù, chỉ có lúc chiến đấu hắn mới có thể tạm thời dừng lại, khôi phục thị lực của chính mình.

Bây giờ, Thiên Mục Đao của hắn đã đạt tới một cảnh giới mới, đôi mắt dù phải chịu đựng sự tra tấn của đao khí, nhưng hắn vẫn có thể bình thường lại nhìn thấy mọi thứ trước mắt.

- Tốt quá, lần này, cho dù bọn họ có thêm một tên cường giải nhất giai, chúng ta cũng không cần lo lắng!

Tùng Bản Hạ Ngạn cười nói. Sau khi đạt tới nhất giai, mặc dù sự chênh lệch giữa mỗi cấp đều không lớn giống như trước kia, nhưng mỗi lần tăng lên một cấp, thực lực cũng tương đối tăng lên không ít, bây giờ Thần Hộ Thiên Xuyên đã tấn thăng cấp mười hai, với thực lực bây giờ của hắn, thậm chí có thể đồng thời đối phó với Thường Thừa Viễn và quân đội của Lưu Phong.

- U Ảnh Thân của ngươi hẳn cũng sắp tăng lên cấp 11 đi!

Ánh mắt Thần Hộ Thiên Xuyên trở nên độc ác, liếc mắt nhìn thấu được suy nghĩ của Tùng Bản Hạ Ngạn, nói.

- Cũng sắp rồi! Gần đây, ta tới Đại Hưng sơn mạch đi một vòng, ngược lại thu hoặc tương đối phong phú!

Tùng Bản Hạ Ngạn không phủ nhận, U Ảnh Thân của hắn chính là một loại trường phái của Thần Đạo Vô Niệm Lưu, có thể thiên biến vạn hóa, hóa hư vi thực, cũng có thể hóa thực vi hư, độn thuật trước mặt mọi người cũng là một loại năng lực khủng bố cực kỳ xuất sắc.

Bởi vậy, hắn cũng thường xuyên đi vào chỗ sâu trong Đại Hưng sơn mạch liệp sát thú biến dị, bây giờ khoảng cách cách cấp 11 cũng là chênh lệch không xa.

- Đợi tới khi chúng ta nắm chắc trong tay loại thuốc biến đổi gen của trụ sở nghiên cứu kia, thành phố Thiên Thủy, sau này sẽ chỉ có một thế lực của Hòa bình xã chúng ta! Dựa vào loại thuốc biến đổi gen này, chuyện tung hoành toàn bộ Hoa Quốc, chỉ ở trong tầm tay, đến lúc đó, chúng ta chính là chúa tể của cái quốc gia này, haha….

Thần Hộ Thiên Xuyên và Tùng Bản Hạ Ngạn liếc nhìn nhau, nghĩ đến lợi ích trong đó và viễn cảnh tốt đẹp trong tương lai, không nhịn được đắc ý đứng lên.

Cùng lúc đó, Thường gia, quân đội và Thiên Phượng Bang đối với tin tức này đều có những phản ứng khác nhau.

Thiên Phượng Bang, trong một trang viên cực lớn, một nữ nhân nhìn qua có chút lười biếng nằm trên thảm nhung phủ trên ghế sa lon, mặc một chiếc váy ngủ màu hồng, vóc dáng người vô cùng yểu điệu, một đôi đỉnh núi khổng lồ nhô cao, váy ngủ gần như không thể che kín được, lộ ra khe rãnh sâu bên trong, dung mạo xinh đẹp không thể tìm được một khuyết điểm nào, một đôi mắt đào hoa sóng sánh lưu chuyển, mang theo một loại phong tình vạn chủng.

Nghe báo cáo của Điền Tình, nữ tử dường như mới từ trong giấc ngủ tỉnh lại, lười biếng vươn eo, lộ ra hai cánh tay ngọc trắng như tuyết.

- Hì hì, lại xuất hiện một cường giả nhất giai, lại còn đứng về một bên Thường Thừa Viễn, thật sự thú vị. Không biết hai hai lão quỷ của Hòa bình xã kia biết được sẽ nghĩ như thế nào.

Nữ tử, chính là bang chủ của Thiên Phượng Bang cười hì hì nói.

- Đại tỷ, nhưng mà Thường gia và quân đội cư nhiên giấu chúng ta tin tức này, phải biết ba bên chúng ta chính là cùng tiến cùng lui đó, bọn họ đây là căn bản không coi chúng ta là đồng minh!

Điền Tình lại có chút tức giận nói.

- Được rồi, không cần tức giận như vậy, nghĩ tới lúc này, hai lão quỷ kia hẳn sẽ đánh chủ ý tới ta đi, dù sao có thêm một cường giả nhất giai nhìn có vẻ rất lợi hại, bọn họ nếu tìm kiếm đồng mình, ta chắc hẳn là người tốt nhất để lôi kéo đi.

Trong mắt Lôi Kiều hiện lên một vòng dị sắc, chậm rãi nói.

- Cái gì, bọn chúng muốn lôi kéo chúng ta?

Điền Tình giật mình, trước đó Thiên Phượng Bang thế nhưng cùng đứng về phía Thường gia và quân đội đó, Hòa bình xã chẳng lẽ có lòng tin như vậy rằng có thể lôi kéo chúng ta hay sao!

- Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, hơn nữa, trên người lão quỷ Thần Hộ Thiên Xuyên này có một bảo vật khiến ta rất động lòng, ta há có thể không không theo ý bọn họ được….

Bạn cần đăng nhập để bình luận