Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 671: Lần đầu gặp Kobe Chiba (2)

Có người vẻ mặt suy tư nhìn một màn này, trong ánh mắt biến hoá, dường như lo lắng cái gì.

- Thế lực lớn thứ năm của thành phố Thiên Thuỷ đã xuất hiện, có lẽ đây chính là tín hiệu thế cân bằng bắt đầu bị đánh vỡ, xem ra chúng ta phải lo lắng cho bản thân!

Không ít Tiến Hoá Giả cấp cao đều hiện lên một tia suy tư.

Vương Song không có để ý đến suy nghĩ của bọn họ, dưới sự chỉ đường của Kazuo Yama đi tới bãi cỏ được bố trí vô cùng hoa lệ phía trước toà thành, các loại món ngon mỹ vị được bày ra trên bàn, các loại rượu đều được xếp thành hàng chỉnh tề.

Mỗi người nơi này đều là mặc chỉnh tề, nam nhân mặc trang phục đoan trang, nữ nhân mặc một thân lễ phục dạ hội, thoạt nhìn làm cho người ta có một cảm giác vô cùng trang nghiêm, Vương Song nhìn bản thân mình mặc áo khoác màu trắng bình thường trên người, cảm giác thật đúng là có chút không phù hợp, mấy nữ nhân cũng đều là che miệng cười trộm, các nàng đều chọn cho Vương Song hơn mười bộ quần áo tây trang, nhưng Vương Song căn bản không muốn mặc.

Hiện tại xem ra, quả thực chính là hạc trong bầy gà, không đúng, còn có một người mặc tuỳ ý hơn so với Vương Song, đó là một người trẻ tuổi thoạt nhìn rất khôi ngô, miệng ngậm một cây cỏ, nhìn qua vô cùng lười biếng, mặc một áo sơ mi tay ngắn màu xám, lộ ra cơ thể vô cùng cường tráng, không ít nữ nhân có dáng người nóng bỏng, dung mạo tinh xảo tiến tới, nam tử cũng vốn là lưu manh, một chút cũng không sợ hãi, cùng những nữ nhân đó tán gẫu thân mật, thậm chí còn nhân cơ hội chiếm tiện nghi.

Nhìn thấy nam tử có cảm giác giống như tiểu lưu manh, khóe miệng Vương Song lộ ra ý cười, tuy rằng chưa từng gặp mặt qua, nhưng hắn liếc một cái cũng nhận ra ngay thân phận của đối phương, cường giả nhất giai của Quân đội Lưu Phong!

Hắn cũng là từ Hình Ưng nghe qua người kia, hắn nói Lưu Phong này tuy rằng là quân nhân, nhưng cũng không có một chút bộ dáng của một quân nhân nên có, ngược lại hút thuốc, uống rượu, tán gái, đánh nhau, vân vân... . . thói xấu nào của lưu manh nên có lại đều có, quả thực so với hắn còn giống mafia hơn.

Nhưng cũng không thể phủ nhận hắn chính là một thiên tài, mặc dù có đủ loại thói xấu, nhưng thực lực của hắn cũng công nhận là cường hãn, trước Mạt Thế chính là cường giả đứng đầu Trịnh Bang Quốc, danh xưng Binh Trung Chi Vương tuyệt đối không phải thổi phồng.

Hình Ưng cũng bởi vì nguyên nhân thân phận mà đã nhiều lần giao thủ với đối phương, bằng vào sức mạnh của Bát Cực Quyền mới miễn cưỡng đánh ngang tay với đối phương.

Sau Mạt Thế thực lực của Lưu Phong cũng là tiến bộ nhanh chóng, trong thời gian ngắn đã thăng cấp lên nhất giai, thật ra Hình Ưng cũng có chút nghẹn khuất, nếu không phải là đao khí của Kobe Chiba ở trong cơ thể của hắn lúc đó, e là hắn cũng đã là cường giả nhất giai!

Giống như nhận thấy được ánh mắt Vương Song, Lưu Phong ngẩng đầu nhìn qua, cũng phát hiện Vương Song, trong mắt hiện lên kinh ngạc, mỉm cười, từ trong đám nữ nhân lảo đảo đi tới.

- Ha ha, Hình Ưng, đã lâu không thấy, ngươi còn chưa hẹo à!

Lưu Phong đi tới trêu đùa Hình Ưng, nói xong ánh mắt chuyển hướng Vương Song:

- Nếu ta không đoán sai thì vị này chính là Vương Song đi! Chậc chậc, nhìn qua có vẻ không được tốt lắm.

- Tới địa ngục đi, ngươi không chết thì ta làm sao có thể hẹo trước.

Trên mặt Hình Ưng lộ ra ý cười, đáp lại một câu, nhìn qua quan hệ của hai người không tồi.

Phong Hổ một bên cùng Hoàng Tuyền lại hừ lạnh một tiếng, dường như đối với Lưu Phong có chút bất mãn, điều này cũng không trách bọn họ, dù sao một người là binh, một người là phỉ, lúc đó bọn họ cũng đánh qua rất nhiều lần, nhưng hai người hợp lại cũng không phải là đối thủ của Lưu Phong, cho nên trên cơ bản cũng không cho đối phương sắc mặt hoà nhã.

- Lưu tiên sinh... ... .

Nhìn Lưu Phong, trên mặt Kazuo Yama lộ ra một tia tôn kính, đối với Lưu Phong, hắn cũng là có chút không dám đắc tội.

- Hừ, một con chó săn, thấy ngươi ta lại thấy phiền lòng! Cút cho ta!

Lưu Phong nhìn Kazuo Yama, trên mặt lộ ra chán ghét, thân là một quân nhân, hắn từ trước đến nay đều không có hảo cảm đối với người Nhật Quốc, nếu không bởi vì đánh không lại Kobe Chiba, hắn đã sớm san bằng Hoà Bình Xã!

Cho dù Kazuo Yama cũng là thuộc cao tầng ở Hoà Bình Xã, cũng là một Tiến Hoá Giả cấp bảy, nhưng hắn cũng không thèm để ý, quát hắn giống như quát một con chó.

Kazuo Yama trên mặt hiện lên tức giận, song cũng không dám phản bác, nhìn qua vô cùng khuất nhục.

- Lưu Phong này, không biết thủ hạ không nên thân này của ta làm sao lại chọc ngươi tức giận, làm ngươi tức giận lớn như vậy, cách rất xa ta cũng cảm thấy được!

Lúc này, một âm thanh thâm trầm xuất hiện, lập tực một nam tử mặc trang phục võ sĩ dưới chân đi guốc gỗ, một bên đi chậm rãi đi tới.

- Xã trưởng!

Kazuo Yama nhìn người này, trên mặt hiện lên vui mừng.

- Được rồi, ngươi trước tiên đi chiêu đãi những người khác đi!

Kobe Chiba khoát tay, ý bảo đối phương rời khỏi nơi này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận