Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1267: Chấp Pháp trưởng lão - Mạch Thiên Phong (2)

Liễu Bạch đương nhiên biết chuyện phát sinh trước đó, có điều lúc này hắn chỉ có thể làm như không biết.

- Dám càn rỡ như vậy, ta thân là trưởng lão tông môn, nhất định phải giữ gìn uy nghiêm Tông Quy!

Nói xong, Liễu Bạch không tiếp tục cho Vương Song cơ hội giải thích, muốn thừa cơ phế bỏ Vương Song, dù sao chỉ là người của một cái phế phong, xem như bị cao tầng biết, cũng coi như không có gì.

"Ầm."

Một chưởng vỗ ra, như núi lớn, bao trùm vòm trời, lớn đến mức có thể thấy rõ ràng hoa văn trên tay, nguyên lực cuồn cuộn dao động, như là Thần Linh nổi giận, vòm trời rung động ầm ầm, cơ hồ muốn nổ bể ra.

Khí thế khủng bố rơi xuống, đóng chặt tất cả đường chạy trốn của Vương Song, cắt đứt đường sống của Vương Song!

Một chưởng ra, núi sông vỡ nát!

Đây chính là Hóa Thần, một bước quan trọng của Bán Thần Linh!

Cảm nhận được cái này công kích cuồn cuộn giống như đại dương, trong lòng Vương Song đều hiện lên một cỗ cảm giác bất lực không thể chống cự.

Liễu Bạch vỗ ra một chưởng, như là trời sụp đổ, dãy núi khuynh đảo, một số ngọn núi xung quanh đều vỡ vụn, lực lượng kinh khủng cơ hồ hủy diệt hết thảy.

Tất cả mọi người điên cuồng lui lại, sợ mình bị tác động đến.

- Liễu Bạch, ngươi điên à! Dám động thủ ở trong tông môn!

Một âm thanh gầm thét vang lên, lập tức một cái tay lớn khủng bố xuất hiện, đụng vào thủ chưởng của đối phương, lập tức lực lượng kinh khủng bạo phát, hư không chung quanh đều hoàn toàn méo mó, cơn bão năng lượng cuồn cuộn tàn phá bừa bãi.

Có điều phong bạo của cỗ năng lượng này còn chưa bạo phát, một trận văn lớn hiện lên phía trên ngọn núi chống trời khổng lồ, Trận Văn cuồn cuộn, triệt để hấp thu cơn bão năng lượng.

Vương Song vốn muốn liều mạng, phát giác được dường như có dị biến, dừng động tác trong tay lại, lạnh lùng nhìn về phía trước.

Hai thân ảnh già nua lui lại, sắc mặt Liễu Bạch khó coi bóng người đối diện một chút.

- Mạnh Thiên Phong, ngươi không ở Chấp Pháp Phong đợi, tới nơi này làm gì!

Ngữ khí Liễu Bạch có chút bất thiện, Mạnh Thiên Phong chính là trưởng lão Chấp Pháp Phong, bây giờ bị hắn nhìn thấy mình khi dễ một tên tiểu bối, chỉ sợ đối phương sẽ không từ bỏ ý đồ.

- Ta làm gì.

Ánh mắt Mạnh Thiên Phong lạnh lùng nhìn Liễu Bạch:

- Ta thân là trưởng lão Chấp Pháp Phong, gánh vác chức trách duy trì quy củ tông môn, ta ngược lại thật ra muốn hỏi, ngươi một trưởng lão Lạc Tinh Phong, vì sao ra tay với một đệ tử! Xem như đệ tử này có lỗi, cũng là từ Chấp Pháp Phong chúng ta đến trừng phạt, khi nào đến phiên ngươi xuất thủ!

Ngữ khí Mạnh Thiên Phong lạnh như băng, trong lòng vô cùng phẫn nộ, lời nói không có chút nào cho đối phương mặt mũi.

- Tên tiểu súc sinh này cũng dám động thủ đánh người của Lạc Tinh Phong ta thành dạng này, ta chỉ là muốn dạy dỗ đối phương một chút mà thôi!

Liễu Bạch nhàn nhạt mở miệng.

Mạnh Thiên Phong nhìn về phía bên cạnh, bộ dáng Hạng Trùng thê thảm nhất thời đập vào mắt, lão nhướng mày, nhìn về phía Vương Song:

- Ngươi có gì có thể nói? Ta cho ngươi cơ hội giải thích.

Vương Song thấy vị trưởng lão này cũng không phải cùng một đường với Liễu Bạch, hít sâu một hơi, tiến lên, không nói gì, trong tay xuất hiện một cái Tinh Thạch.

- Lưu Ảnh Thạch!

Lông mày Mạnh Thiên Phong nhíu lại, lấy cái Tinh Thạch tới. Một đạo Nguyên Lực tràn vào trong đó, nhất thời, cảnh tượng trước đó như xuất hiện lần nữa, bao gồm Hạng Trùng khiêu khích Vương Song như thế và tình hình động thủ không sai chút nào lại hiện ra.

Liễu Bạch biến sắc, không nghĩ tới Vương Song vậy mà ghi chép cảnh tượng trước đó lại.

- Liễu Bạch, lần này ngươi còn có cái gì có thể nói!

Mạnh Thiên Phong thu hồi Tinh Thạch. Lạnh lùng nhìn Liễu Bạch*:

(*Trong raw để là Mạnh Thiên Phong, nhưng mà chắc là Liễu Bạch mới hợp lý.)

- Môn hạ đệ tử không nhìn Tông Quy, ức hiếp đệ tử. Dựa theo Tông Quy, trong một trăm năm không thể sử dụng bất luận tài nguyên gì của tông môn, càng không thể tiến vào bảo địa tông môn.

- Mặt khác tiến vào Hắc Phong Sơn, bế quan một năm!

- Cái gì!

Nghe được lời Mạnh Thiên Phong, sắc mặt Liễu Bạch hoàn toàn thay đổi:

- Mạnh Thiên Phong, ngươi đây là muốn mệnh của Hạng Trùng.

- Hắc Phong Sơn, hàng năm gió Hắc Phong thổi, trong Hắc Phong tràn ngập Hủ Thực Chi Lực, dù cho người Cảnh Giới Siêu Phàm cũng không dám tùy tiện ở trong đó, ngươi để Hạng Trùng tiến vào bên trong bế quan một năm, đây là lấy quyền mưu tư!

Liễu Bạch giận dữ hét.

Vương Song nghe vậy, trong lòng chấn động, không nghĩ tới Mạnh trưởng lão này còn quá hung ác.

- Hì hì, Mạnh trưởng lão ở trong tông môn nổi danh công chính nghiêm minh, xem như mặt mũi phong chủ các phong hắn cũng không cho, chớ nói chi là một trưởng lão.

Một âm thanh thanh thúy vang lên, Cố Hồng Y không biết lúc nào tới bên cạnh hắn, cười hì hì truyền âm nói.

- Lần này, Liễu trưởng lão không may, bị Mạnh trưởng lão bắt lấy, cho dù hắn thân là trưởng lão, cũng tuyệt đối sẽ không tốt hơn.

Cố Hồng Y có chút cười trên nỗi đau của người khác mở miệng, giống như là Tinh Linh đỏ, nháy mắt một cái không biết lại có ý định quỷ quái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận