Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 382: Đao khách! (3)

Vương Song có cảm giác cho dù là Hồng Vũ đi tới đấu với đối phương đi chăng nữa, thì ai thắng ai thua vẫn là một chuyện khó nói trước được.

Nhưng mặc kệ đối phương có lợi hại bao nhiêu đi chăng nữa, thì dù sao cũng đã làm người của mình bị thương, bản thân phải nên vì bọn họ vớt vát lại mặt mũi.

- Chu Ảnh, lui ra!

Thanh âm Vương Song truyền đến, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn, sau khi phát hiện là Vương Song thì đều vui vẻ.

- Là Vương Đội!

- Ha ha, Vương Đội đến rồi, vậy thì không cần lo lắng nữa!

- Vương Đội, ngươi nhất định phải dạy dỗ tên gia hỏa một chút! Cho hắn biết cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!

Tất cả mọi người vừa nói vừa không giấu được sự vui sướng nơi đáy mắt.

Chu Ảnh hiển nhiên cũng thấy được thân ảnh của Vương Song, tức khắc toàn bộ bóng dáng biến mất, thân ảnh hắn xuất hiện trên tường thành, nhìn thấy Vương Song chậm rãi hạ xuống, có chút bất đắc dĩ nói:

- Vương Đội, đao khí của hắn thật sự quá lợi hại, ta căn bản không dám tới gần!

Vương Song lơ đễnh gật đầu:

- Vừa rồi ta đã thấy, ngươi đã làm rất tốt rồi tiếp theo giao cho ta đi!

- Vâng!

Tất cả mọi người đều cung kính gật đầu.

- Ngươi tên là gì?

Vương Song quay đầu nhìn, nhìn đối phương có chút tò mò hỏi, đối với một cường giả như vậy, hắn cảm thấy lúc trước chiến đấu hẳn là nên biết tên đối phương.

- Tôn Thành!

Nam nhân cụt tay thấy Vương Song từ trên trời hạ xuống cũng không chút khiếp sợ, dường như giống như một vùng nước lặng, nhưng khi nghe được câu hỏi của Vương Song, cảm nhận được áp lực và uy hiếp mà đã lâu rồi hắn không cảm nhận được từ người Vương Song, trong lòng hắn cũng sinh ra một chút dao động, máu sớm đã lạnh như băng dường như có một chút dấu hiệu nóng lên, chính vì vậy khi mở miệng nói chuyện, giọng của hắn có chút khô khốc, giống như âm thanh của vật sắc nhọn ma sát vào nhau.

- Tôn Thành, không biến ngươi đến Thiên Chi Thành là có chuyện gì?

Vương Song có chút tò mò hỏi, hắn xem như đã nhìn ra, Tôn Thành hẳn là đã chịu qua một chút kích thích cho nên hiện tại mới lạnh lùng như vậy, phỏng chừng mục đích của hắn cùng với hai người kia không giống nhau, bằng vào đao khí khủng bố của hắn, tuỳ tiện đi nơi nào đều có thể xưng bá một phương, không nhất thiết phải đến nơi này của mình.

- Nghe nói nơi này rất an toàn, có tường thành, có cao thủ, không phải lo lắng Zombie, có lương thực không phải lo đói khát!

Tôn Thành giống như rất lâu chưa được nói, một câu như vậy mà dùng đến nửa phút đồng hồ mới hết.

Nhưng khi nghe vậy, Vương Song cũng nhướng mày, hắn nghi ngờ hỏi:

- Chỉ như vậy?

Hắn biết những thứ Tôn Thành nói đối với người bình thường rất có sức hấp dẫn nhưng đối với cường giả chân chính mà nói, mấy thứ này căn bản không cần lo lắng.

Ai mà biết rằng Tôn Thành căn bản không thèm trả lời hắn, sắc mặt hờ hững, trong mắt không hề có sinh khí.

Vương Song cẩn thận đánh giá đối phương, vốn dự định muốn động thủ, lúc này không biết vì sao đột nhiên tan biến.

- Thế nhưng ngươi vì sao lại muốn động thủ?

Vương Song vẫn có chút không hiểu, nếu là tới để đầu nhập vào thì vì sao lại đánh nhau, hắn có thể thấy được Tôn Thành cũng không có ý định muốn cướp quyền, người như hắn căn bản sẽ không có âm mưu quỷ kế gì, cũng không muốn sử dụng.

- Ta phải xác nhận lại nơi này có an toàn hay không!

Nghe thanh âm của đối phương, Vương Song sửng sốt, có chút dở khóc dở cười, chắc cũng chỉ có một mình hắn nghĩ ra cách này, vì để xác nhận Thiên Chi Thành có an toàn hay không, có đủ sức mạnh để ứng phó nguy hiểm hay không hắn vậy mà trực tiếp tự mình động thủ.

- Bây giờ còn cần xác nhận không?

Vương Song có chút kỳ dị hỏi một câu.

- Còn!

m thanh tuy khô khốc nhưng đã có một hương vị không thể nghi ngờ. tinh thần chiến đấu mạnh mẽ vọt cao, Tôn Thành một tay cầm đao thẳng tiến tới chỗ Vương Song.

- Quả nhiên!

Trong lòng Vương Song âm thầm nói một câu, cũng không có nói nhiều nữa,

thân ảnh nhảy xuống tường thành, đứng đối diện Tôn Thành.

Tôn Thành đứng trên mặt đất, thậm chí trường đao trong tay mơ hồ run rẩy, đây không phải sợ hãi mà là hưng phấn, có thể là cảm nhận được loại áp lực khủng bố này nên sự lạnh lùng trong mắt Tôn Thành cũng bị chiến ý bao trùm.

Vương Song nhìn Tôn Thành đối diện, chuẩn xác mà nói là nhìn bảo đao của hắn, thân đao dài ước chừng một mét dường như được chế từ huyền thiết, càng tới gần chuôi đao lại càng dày, phía trên thân đao ánh lên tia ánh sáng lạnh lẽo, một hơi thở lạnh lẽo từ trên thân đao truyền đến.

“Cái chuôi đao này có vẻ như là một Thần Ma Chi Vật!” Trong lòng Vương Song không khỏi nghĩ đến, sở dĩ sức chiến đấu của Tôn Thành mạnh mẽ như vậy chỉ sợ huyền thiết đao này có công lao rất lớn.

Nhưng mà hiện giờ thực lực của hắn đã đạt tới cấp tám, trừ khi Tôn Thành đạt tới cấp chín, dựa vào chuôi đao này có lẽ còn có thể đánh với chính mình một trận!

Nhưng hiện tại, Vương Song cười tiến lên một bước, một khí thế ngập trời trào ra hoá thành một đạo sóng to gió lớn hướng về phía đối diện đánh tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận