Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 363: Yêu cầu của Trần Diệu (2)

Bị Vương Song và mẹ mình cự tuyệt, Trần Diệu không có chút sợ hãi nào, không thèm đếm xỉa đến, nhìn Vương Song, lớn mật nói:

- Vương Đội, ta muốn làm nữ nhân của ngươi! Ta tin mẹ ta là một Tiến Hóa Giả, chỉ cần ta trở thành nữ nhân của ngươi, mẹ ta chắc chắn sẽ không phản bội ngươi!

"Rầm"

Giống như có một tiếng sấm sét nổ vang, Vương Song trừng to mắt, không dám tin Trần Diệu có thể nói ra lời như thế, ngay cả Chu Vân Nguyệt cũng trong nháy mắt ngơ ngác nhìn con gái của mình, vẻ mặt lạ lẫm.

Tỉnh táo lại, Vương Song thấp giọng quát:

- Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không! Xin lỗi mẹ của ngươi mau, ta có thể xem như hôm nay chưa xảy ra chuyện gì!

Nghe được giọng nói của Vương Song, Chu Vân Nguyệt cũng kịp phản ứng, rít lên một tiếng:

- Trần Diệu, con điên rồi!

Vẻ mặt Trần Diệu có chút hờ hững, nhìn hai người, đột nhiên nở nụ cười:

- Con không điên, mỹ nữ xinh đẹp và tài năng như con sao lại điên được, con còn phải tiếp tục sống, sống tốt hơn bất kỳ ai!

Nói xong, quay đầu nhìn Chu Vân Nguyệt:

- Mẹ, con đã quyết định là sẽ không thay đổi, mẹ hẳn là hiểu rõ con!

- Thế nào, Vương Đội, một mỹ nữ như ta chủ động dâng tới cửa, mặc dù bây giờ ta vẫn chưa trưởng thành, không sánh kịp Triệu Hân tỷ tỷ và Thái Hiểu tỷ tỷ, nhưng chờ mấy năm nữa ta trưởng thành, chắc chắn sẽ không thua kém bọn họ, ta còn biết nấu cơm, giặt quần áo, làm nội trợ, kể chuyện, không phải là một cô gái được nuông chiều hư hỏng.

- Hơn nữa, mẹ ta còn là một Tiến Hóa Giả thực lực mạnh, bất kể là thân phận hay là vẻ ngoài cái gì cũng không thua kém!

Nghe thấy lời nói ra sức tiến của mình, Vương Song không khỏi có chút đau đầu, nhìn Chu Vân Nguyệt ở bên cạnh sắc mặt tái xanh, biết không có thể để cho nàng lại tiếp tục như thế, suy nghĩ một chút, trả lời:

- Muốn trở thành nữ nhân của ta cũng không phải là không thể, chỉ cần ngươi có thể làm cho Triệu Hân, Thái Hiểu và Hoàng Bối Bối đồng ý, vậy thì, ta sẽ đồng ý với ngươi!

Hắn ra điều kiện này vì biết là mấy người Triệu Hân và Thái Hiểu chắc chắn không đồng ý chuyện này, dù sao, cho dù là mẹ của nàng, Chu Vân Nguyệt, cũng bị bọn họ liên thủ công kích, càng huống hồ là nàng! Xem ra, Chu Vân Nguyệt cũng hiểu được dụng ý của Vương Song, cứ như vậy, ai cũng giữ được mặt mũi. Bản thân cũng không sinh ra khoảng cách với viên đại tướng trong tương lai.

Nghe vậy, sắc mặt Chu Vân Nguyệt buông lỏng, biết được dụng ý của Vương Song, hơi gật đầu với Vương Song ngỏ ý cảm ơn, bất giác nhìn con gái của mình, lạnh giọng trách cứ,

- Con hài lòng rồi chứ!

Trong mắt Trần Diệu lóe lên một tia đắc ý, mặc dù nàng còn nhỏ, nhưng mà lại biết rõ ý đồ của Vương Song, có điều nàng có mười phần tin tưởng với mình, bởi vậy không chút do dự nói:

- Được, một lời đã định!

Nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Trần Diệu, Vương Song lắc đầu, nhìn Chu Vân Nguyệt:

- Ngươi nghỉ ngơi cho khỏe đi , chờ thân thể ngươi khôi phục, thì tới tìm ta!

Nói xong, lập tức rời khỏi, để lại mẹ con hai người trong phòng nói một ít lời mình không tiện nghe.

Bên ngoài gian phòng, một đám người đều đang đợi, nhìn thấy Vương Song đi ra, đều đi qua với ánh mắt dò hỏi, Vương Song nói khẽ:

- Được rồi, đi thôi, Chu Vân Nguyệt đã tỉnh rồi!

Nói xong, đưa Thái Hiểu và Triệu Hân vào trong phòng của mình.

Những người khác thì hai mặt nhìn nhau, vừa rồi rõ ràng tận mắt thấy sắp không xong rồi, làm sao lập tức lại khỏe lại, bọn họ đều là Tiến Hóa Giả, Chu Vân Nguyệt rốt cuộc có vấn đề hay giả bộ, bọn họ đều rất rõ ràng, chắc chắn không có khả năng giả bộ.

- Chẳng lẽ là Vương Đội cứu nàng rồi? Sao có thể, Vương Đội cũng không phải là thầy thuốc!

- Có lẽ là Vương Đội có năng lực gì đó mà chúng ta không biết, dù sao hắn đã có rất nhiều năng lực!

- Thế nhưng, Triệu Hân cũng đã thử qua mà, năng lực trị liệu của nàng không có tác dụng với Chu Vân Nguyệt, càng nói chi là một người ngoài chuyên môn như Vương Đội!

- ...

Mọi người bàn luận ầm ĩ, không khỏi tăng thêm chút kính sợ với Vương Song.

Đến phòng, Triệu Hân và Thái Hiểu đều nhìn Vương Song chằm chằm, Vương Song nhàn nhạt nhìn bọn họ, ba người cứ như vậy mặt đối mặt vài phút, cuối cùng vẫn là hai người Triệu Hân chịu thua, Triệu Hân tiến lên một bước, nhẹ nhàng nắm cánh tay Vương Song, tò mò hỏi:

- Tiểu Song, rốt cuộc ngươi làm thế nào vây? Trị Liệu Thuật của ta không có tác dụng gì! Ngươi lại có thể cứu nàng.

Thái Hiểu cũng nũng nịu lắc cánh tay Vương Song cánh tay:

- Tiểu Song ca ca, có phải ngươi đã dùng vật tốt gì, cứu nữ nhân này không?

Vương Song không trả lời, nhìn dáng vẻ nũng nịu của hai người bọn họ nũng nịu, khóe miệng lộ ra một tia trêu tức:

- Được rồi, nếu các ngươi muốn, ta cũng có thể cho các ngươi!

- Thật sao, là thứ gì?

- Đương nhiên, là ta rồi!

Vương Song trong nháy mắt hóa thành một tên sắc lang, dưới tiếng hô kinh ngạc của hai nữ nhân tiếng kinh hô ném bọn họ xuống giường, tiếp tục chuyện chưa hoàn thành khi nãy!

...

Bạn cần đăng nhập để bình luận