Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1798: Dị Trùng!

Một cường giả biết được hai chữ Dị Vực có ý nghĩa gì tức giận nói. Không phải do bọn họ không nóng lòng, Bọn họ đều vô cùng hiểu rõ Dị Vực, vì chống cự Dị Vực, Trung Ương Tinh Vực mạnh nhất trong vũ trụ mênh mông tăng thêm mấy Tinh Vực dùng hết toàn lực mới có thể miễn cưỡng chống cự, chớ nói chi là chỉ là một đám tiểu bối cảnh giới Hóa Thần, nếu Tiềm Long Uyên thật sự trở thành đại bản doanh của Dị Vực, những đệ tử này chắc chắn sẽ toàn quân bị diệt!

- Huyền Thanh Chân Quân, ngươi nói thật chứ!

Có người nghi ngờ nói, bọn họ không dám tưởng tượng, thế lực tương lai của mình đều ở trên người đám người tuổi trẻ này, một khi toàn quân bị diệt, những thế lực này của bọn họ dường như sẽ hình thành đứt gãy!

- Thực ra chúng ta cũng không cần phải lo lắng, lão tổ Thiên Trận Tông ta đã từng nói, trong Tiềm Long Uyên này có loại lực lượng thần bí, chính loại sức mạnh này, cho nên Tiềm Long Uyên mới có thể ngăn cản hắc vụ ở bên trong, hơn nữa ẩn chứa một loại quy tắc kì lạ bảo vệ võ giả Hóa Thần Cảnh Giới không bị thương tổn!

Trong mắt Huyền Thanh Chân Quân lóe lên một tia sáng, chậm rãi nói.

Tần Hoàng ở bên cạnh gật đầu, thần quang bao quanh toàn thân cuồn cuộn.

- Tuy nói như thế, nhưng mà Tiềm Long Uyên so với lần trước hẳn là đã phải có biến đổi rất lớn, hy vọng đó không phải là kết quả xấu nhất mà chúng ta tưởng tượng, nếu không thì sợ rằng hai trận pháp này cũng chưa hẳn có thể chống đỡ nổi!

- Bệ hạ, không biết là vị tiền bối kia đã liên hệ chưa, nếu như sâu bên trong Tiềm Long Uyên có cường giả Dị vực sợ rằng chúng ta chưa chắc đã có thể đối phó.

Lúc này, Yến Vô Địch nhìn Tần Hoàng trầm giọng nói.

Những cường giả này đều nhận được tin tức, vì để ứng phó với dị biến của Tiềm Long Uyên, Tần Hoàng đã phái người đi tìm vị tiền bối đã biến mất vô số năm ở Đông Tinh Vực, nếu như thật sự đến thời điểm nguy hiểm nhất, chỉ có thể để đối phương xuất thủ cứu vãn.

- Vị kia chỉ xuất hiện một lần ở thời lập quốc Đại Tần Đế Quốc, sau đó lại biến mất, ai cũng không biết tung tích của đối phương, chẳng qua động tĩnh của Tiềm Long Uyên lớn như vậy, miễn là vị kia còn ở đó, nhất định có thể biết được chuyện của nơi này, bây giờ chỉ có thể xem xem vị tiền bối này có nguyện ý xuất thủ hay không thôi.

Thanh âm của Tần Hoàng có chút bất đắc dĩ, mặc dù thân là Nhất Quân Chi Chủ cao quý, nằm ở đỉnh phong mênh mông của Tinh Vũ, nhưng mà trên đầu hắn, còn có sự tồn cường đại hơn, những người đó, mới là cường giả đỉnh phong thực sự của vũ trụ này!

Chính bởi vì những sự tồn tại này, Thiết Thiết Kỵ của Dị Vực mới có thể bị ngăn cản bên ngoài, không thể chiếm lĩnh vũ trụ này!

Trong đầu của Tần Hoàng có rất nhiều suy nghĩ, nhưng mà vẻ mặt không lộ ra chút nào, chỉ tăng tốc chuyển động của lòng bàn tay, đặt từng kiện từng kiện bảo vật vô cùng trân quý đặt vào bên trong đại trận, xem như bố trí trận chi cơ!

Những người khác cũng im lặng không nói gì, dù cho vị kia không xuất thủ, bọn họ cũng nhất định phải giữ vững nơi này, nếu không thì, Đại Tần Đế Quốc sẽ dấn thân vào con đường của triều đại trước đó!

Bọn họ, đều là thế lực bên trong Đại Tần Đế Quốc, bì chi bất tồn, mao chi yên phụ, cho dù là vì tông môn hoặc là gia tộc của mình, bọn họ cũng nhất định phải trấn áp dị biến của Tiềm Long Uyên!

……

Bên trong sa mạc, Vương Song trong Vạn Giới Châu cảm thấy vô số côn trùng bên ngoài, cảm thấy kinh sợ, trước đó bản thân không hề phát giác những con côn trùng, đây đúng là làm trò đùa cho thiên hạ mà!

Những con côn trùng này phát hiện ra thân ảnh của Vương Song thì biến mất, tỏ vẻ vô cùng nóng nảy, may mắn thay Vạn Giới Châu của Vương Song rất nhanh đã hòa nhập vào trong không gian, nếu không thì đám côn trùng này sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như vậy.

Rất nhanh, những con côn trùng trên sa mạc cũng dần biến mất, con này đến con khác lần lượt dung nhập bên dưới sa mạc, tựa như chưa từng xuất hiện vậy.

Tiểu Không khống chế Vạn Giới Châu, bay từ từ lên không, bay vút lên độ cao vạn mét, thân ảnh Vương Song từ từ xuất hiện bên ngoài, cau mày.

- Đi, ngược lại ta muốn xem xem thế giới này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Ánh mắt Vương Song lấp lánh, sau đó tiếp tục bay về phía trước, bay thẳng vào vùng sa mạc trước mắt.

Ra khỏi sa mạc, phía trước là một khu rừng rộng lớn nhìn qua không có điểm dừng, đã có kinh nghiệm trước đó, Vơng Song không liều lĩnh tiến lên, thay vào đó cẩn thận quan sát ở bên ngoài, chờ cho đến khi xác định khu rừng rậm này không có gì nguy hiểm, Vương Song mới chậm rãi tiến về phía trước.

Nhưng mà, vừa tiến vào bên trong, từng con từng con lớn nhỏ cỡ một nắm tay, là một sinh vật giống muỗi đang “ vù vù” xuất hiện, cánh lộ ra thanh sắc, tốc độ cực nhanh.

Tinh thần lưc của Vương Song đã từng đi điều tra qua, ngay lập tức hiểu biết số lượng của những sinh vật này, so với những côn trùng trong sa mạc trước đó số lượng còn nhiều hơn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận