Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 361: Đặc thù hình Tiến Hóa Giả - Chu Vân Nguyệt

Trên người Chu Vân Nguyệt toát ra một chút vết bẩn màu đen, một mùi vô cùng hôi thối bay ra, khiến cho hai người Vương Song đều nhíu mày.

- Chuyện gì thế này?

Trần Diệu kinh hãi, quay đầu nhìn Vương Song, trong mắt có một tia chất vấn.

Vương Song không để ý, mở miệng:

- Có thể là bài tiết tạp chất trong cơ thể rồi, xem ra là Phạt Mao Tẩy Tủy thành công rồi.

Nói xong, nhìn về phía Trần Diệu:

- Ngươi còn không đi chuẩn bị nước, cho mẹ ngươi lau rửa thân thể.

- À...

Trần Diệu có chút ngơ ngác đi ra ngoài lấy nước, để lại một mình Vương Song trong phòng.

- Tỉnh rồi!

Vương Song nhìn Chu Vân Nguyệt nằm ở trên giường, đột nhiên lên tiếng.

Mắt Chu Vân Nguyệt từ từ mở ra, nhìn Vương Song, lộ ra đôi đồng tử giống như tinh vân.

- Ta có thể đáp ứng điều kiện của ngươi, nhưng xin ngươi tha cho con gái của ta! Nó còn nhỏ, ta sẽ gánh chịu tất cả cho nó!

Giọng nói có chút yếu ớt của Chu Vân Nguyệt vang lên, mặc dù đã khôi phục, nhưng thân thể lại tổn hao nhiều sức lực, hiện tại toàn thân vô lực.

Vương Song không trả lời, chỉ tò mò nhìn Chu Vân Nguyệt, nhíu mày hỏi:

- Ngươi làm sao thế, ta không nhớ rõ là ngươi từng bị thương!

Nghe vậy, trên mặt Chu Vân Nguyệt lộ ra một nụ cười khổ, nhìn Vương Song, vẻ mặt cay đắng:

- Nói thật, ta cũng không rõ, ta chỉ biết là hôm nay ăn một số thịt biến dị thú các ngươi ăn, sau đó không bao lâu thân thể bắt đầu nóng lên, ta cảm giác giống như mình rơi vào một cái vực sâu không đáy, cứ chìm xuống, ta có thể nghe được tất cả mọi thứ bên ngoài, nhưng lại không có cách nào phản ứng lại.

- Cho đến lúc sau, ta nuốt trái cây sinh mệnh kia của ngươi vào, lập tức cảm giác hắc ám dần dần tiêu tan, một luồng năng lượng vô cùng ấm áp truyền khắp thân thể của mình, thân thể cũng khôi phục lại theo thời gian.

Nghe cách nói của Chu Vân Nguyệt, Vương Song nhíu mày càng chặt, thịt của biến dị thú hắn có thể chắc chắn chỉ có lợi với người, không có hại, những người khác ăn, cũng không xảy ra chuyện gì, tại sao Chu Vân Nguyệt ăn lại có chuyện chứ!

Bất giác, Vương Song vận dụng chính mình kỹ năng Dò Xét Chi Nhãn để nhìn, lập tức, tất cả tin tức liên quan tới Chu Vân Nguyệt đều hiện ở trong mắt hắn.

"Đặc thù tính Tiến Hóa Giả: Dưới một điều kiện đặc biệt ngoài ý muốn nào đó thức tỉnh Tiến Hóa Giả dị năng của mình! Thực lực mạnh gấp mấy lần so với Tiến Hóa Giả bình thường!”

"Đẳng cấp: Cấp ba!"

"Kỹ năng: Tinh quang!"

"Nhược điểm: Ý chí chiến đấu yếu kém!"

"Đánh giá: Tiến Hóa Giả trong thiên chi kiêu tử, chỉ có thể ở trong tình huống đặc biệt mới có thể phát động tiến hóa, hơn nữa tiến hóa thường trong hoàn cảnh thập tử nhất sinh, có thể chịu nổi thường một vạn người chỉ có một người, nhưng chỉ cần thành công, có thể trải qua Thiên Đại Tạo Hóa!

- Ồ

Vương Song nhìn thấy những tin tức này, sắc mặt đột nhiên trở nên vô cùng khiếp sợ, không thể tin nhìn Chu Vân Nguyệt, đầu giống như bị một đĩa bánh vô cùng to lớn đập trúng.

- Ha ha ha ha...

Đột nhiên, Vương Song cười rộ lên, không hề kiêng kỵ cất tiếng cười to, bản thân vốn dĩ cho rằng đây là một phi vụ mua bán thiệt thòi, không nghĩ tới bản thân vô ý lại có được một đặc thù tính Tiến Hóa Giả, chỉ là nhìn tin tức Vương Song lập tức hiểu rõ loại đặc thù tính Tiến Hóa Giả này kinh khủng, e là không ở dưới trướng người thức tỉnh mình!

Bây giờ lại vô tình dưới tay mình, Vương Song sao có thể không vui. Nếu không phải kiêng kỵ hình tượng, Vương Song hận không thể ôm lấy đối phương hôn hai cái.

Có điều, Vương Song vui vẻ, nhưng Chu Vân Nguyệt lại ngơ ngác nhìn Vương Song, không hiểu Vương Song vì chuyện gì mà vui vẻ như vậy. Mãi mới chờ đến lúc đến Vương Song dừng lại, Chu Vân Nguyệt vội vàng cắt ngang:

- Vương Đội...

Vương Song thấy thế, miễn cưỡng ngưng cười, khoát khoát tay, khóe miệng lại cười nói:

- Ta hiểu ý của ngươi, ta có thể đồng ý, chỉ cần ngươi hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của ta, cống hiến vì ta, vậy thì Trần Diệu, ta có thể xem nàng như muội muội ruột!

Có thể nói, Vương Song vì đặc thù tính Tiến Hóa Giả này, tính toán vốn liếng tiếp theo rồi, thậm chí ngay cả điều kiện trước đó cũng có thể từ bỏ.

- Không được!

Có điều, không đợi được sự vui mừng trên mặt Chu Vân Nguyệt lộ ra, sau lưng Vương Song đã truyền đến giọng nói của Trần Diệu, hai người đồng thời kinh ngạc quay lại nhìn. Trần Diệu bưng một chậu nước đứng sau lưng Vương Song, vui mừng nhìn Chu Vân Nguyệt.

- Mẹ, người tỉnh rồi! Tốt quá!

Gương mặt Trần Diệu tràn đầy sự vui vẻ, đỡ Chu Vân Nguyệt dậy.

Có điều Chu Vân Nguyệt không có một chút vui vẻ nhìn khi nhìn thấy con gái, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Trần Diệu:

- Con vừa mới nói cái gì! Con không đồng ý!

Nghe được giọng nói tức giận của mẹ, sắc mặt Trần Diệu trắng nhợt, dường như cũng là lần đầu tiên nhìn thấy mẹ nổi giận, có chút sợ hãi, có điều cuối cùng vẫn cắn răng kiên trì nói:

- Không sai, con đã đồng ý với ca ca, chỉ cần hắn có thể cứu mẹ! Vậy thì chúng ta sẽ trở thành người của hắn, cống hiến cho hắn, nếu con đã nói, vậy thì nhất định sẽ làm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận