Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 940: Huyền Võ Chân Công

- Liều mạng, hôm nay đồng quy vu tận, cũng phải giết chết con nghiệt súc này!

Đoạn Soái hét lớn một tiếng, Hỏa Lân Kiếm trong tay giống như là một vầng kiếm dương, bộc phát ra kiếm quang vô tận, như mây đen dày đặc, bao trùm ở cả khoảng không của bầu trời.

- Hỏa Lân Thực Nhật!

Nhìn thấy Đoạn Soái liều mạng, Niếp Nhân Vương cũng không còn do dự, nội lực mạnh mẽ đều bạo phát,

- Lãnh Nhận Băng Tâm!

Đao lạnh, tim còn lạnh hơn, một luồng đao khí khủng bố đóng băng vạn vật xuất hiện, trực tiếp khiến cả đỉnh Đại Phật hóa thành một mảnh băng tuyết ngập trời. Một đạo cuối cùng của Ngạo Hàn Lục Quyết, cũng là một đao mạnh nhất!

Một đao một kiếm, một lạnh một nóng, một nam một bắc, hai đòn công kích mà ngay cả Vương Song cũng vô cùng kinh ngạc đánh tới Hỏa Kỳ Lân, con hung thú này rõ ràng cũng phát giác được một nguy cơ cực lớn.

"Gầm "

Ngửa mặt lên trời một trận gầm hống, hỏa diễm trên người bỗng nhiên tăng vọt, hình thành một bức tường lửa khủng bố ở trước người mình!

"Ầm "

Đao khí khủng bố và kiếm quang rơi xuống, cùng hỏa diễm đụng vào nhau, nhất thời phát ra một trận va chạm kinh thiên động địa, từng luồng sóng xung kích khủng bố quét ra bốn phương tám hướng, Vương Song bố trí trước người mình một tầng phòng ngự, mới xem như miễn cưỡng ngăn được làn sóng xung kích này, có điều cũng miễn cưỡng sau lùi lại phía sau mấy bước!

Sóng xung kích tản đi, Vương Song vội vàng nhìn lại lần nữa, nhất thời phát hiện trên người Hỏa Kỳ Lân xuất hiện vết thương chằng chịt, cùng một vết đao khủng bố dường như chém đứt làm hai đoạn!

Nhưng cũng giống vậy, Niếp Nhân Vương và Đoạn Soái đều chịu thêm càng nhiều vết thương đáng sợ hơn, hoàn toàn hôn mê, Tuyết Ẩm Cuồng Đao của Niếp Nhân Vương tức thì bị sóng xung kích dữ dội này quét ngang, trực tiếp rơi vào trong nước.

Trên người bọn họ đều cháy đen, thân thể tản ra một mùi khét lẹt.

"Gầm "

Hỏa Kỳ Lân một tiếng gầm nhẹ, ánh mắt hung tàn liếc nhìn hai người một chút, nổi lên một trận cuồng phong, trận cuồng phong này trực tiếp cuốn theo hai người bọn họ, trong nháy mắt bay về trong Lăng Vân Quật.

Mặc dù bây giờ nó đã chiến thắng, nhưng rõ ràng cũng bị thương rất nặng, nếu không tranh thủ thời gian trị thương, thương thế trên người sẽ còn tiếp tục lan rộng ra.

Nhìn thấy Hỏa Kỳ Lân chạy trốn, Niếp Phong và Đoạn Lãng đều vô cùng lo lắng.

- Đại ca ca, cầu xin ngươi, mau cứu phụ thân của ta đi!

- Tiền bối, cầu xin ngươi cứu cha của ta! Đoạn Lãng ta cả đời này sẽ vô cùng cảm kích!

Nghe thấy hai đứa nhóc cầu xin, Vương Song khẽ lắc đầu, thực lực của Hỏa Kỳ Lân này hắn biết, chắc chắn là thực lực Nhị Giai đỉnh phong, e là bây giờ mình thật sự không phải là đối thủ của nó, mặc dù con Kỳ Lân trước mặt này đang trọng thương!

Hắn cũng muốn ra tay, nhưng mình đánh nhau với con Kỳ Lân này, hai đứa nhóc kia e là sẽ không có ai bảo vệ, đối mặt tàn dư chiến đấu của hắn và Hỏa Kỳ Lân, chắc chắn sẽ chết.

Cho nên, Vương Song chỉ có thể cự tuyệt khẩn cầu của bọn nó, dù sao trong nội dung cốt truyện, hai người này cũng chỉ nhân vật xuất hiện thoáng qua, thật sự quan trọng vẫn là hai nhân vật chính trước mặt.

Có điều, đúng lúc này, trong đầu của hắn lần nữa truyền đến một âm thanh đã lâu.

"Nhiệm vụ — — giết Hỏa Kỳ Lân! Hoàn thành thành công nhiệm vụ, thưởng một viên đá năng lượng! Nhiệm vụ thất bại, trực tiếp mạt sát!"

Nghe thấy âm thanh trong đầu, Vương Song khóe miệng co giật một trận, muốn mình đi giết Hỏa Kỳ Lân, cái tên đáng chết này, nếu để cho hắn biết đây là ai, nhất định phải đánh hắn thành một bãi cứt chó!

Có điều, bây giờ hắn không thể không nghe mệnh lệnh của đối phương, nếu không thì, hắn còn chưa chết trong tay Hỏa Kỳ Lân là đã chết ở trong tay của cái kẻ không biết là ai này rồi!

May mắn bây giờ Hỏa Kỳ Lân đã bị thương vô cùng nghiêm trọng, cho dù bây giờ hắn phải là đối thủ của đối phương cũng sẽ không bị con Kỳ Lân này giết chết, cho nên Vương Song chỉ suy nghĩ trong chớp mắt lập tức mãnh liệt đánh tới Hỏa Kỳ Lân.

"Rầm "

Một đạo đạo xích hồng đao quan khủng bố bỗng nhiên xuất hiện, hoàn toàn tương phản với băng lãnh cùng cực đao kia của Niếp Nhân Vương, có một loại bá đạo chí cương chí cường!

Mới vừa xuất hiện, chém trên lưng của Hỏa Kỳ Lân, lập tức khiến Hỏa Kỳ Lân phát ra một tiếng gầm giận dữ vô cùng khủng bố,

"Gầm!"

Gầm lên giận dữ, khí tức của Hỏa Kỳ Lân bỗng nhiên hạ xuống không ít, nhưng sau một khắc lại trong nháy mắt bộc phát ra một cơn gió xoáy màu đỏ, trực tiếp bao trùm cả người Vương Song "Vút " một cái bay vào bên trong Lăng Vân Quật, trong không khí chỉ có thể truyền đến một câu nói rất to "Con mẹ nó!"

Toàn bộ Lăng Vân Quật đều khôi phục lại sự yên tĩnh, nước sông chậm rãi hạ xuống, Niếp Phong và Đoạn Lãng đều ngơ ngác nhìn ba người một thú biến mất, sắc mặt mờ mịt.

- Phụ thân!

- Cha!

Hai đứa nhóc đều phát ra tiếng gọi thê lương, nhưng lại không có bất kỳ phản ứng gì.

Hai đứa khóc thật lâu, mới từ từ bình phục lại cảm xúc bi thương, nhìn vị trí của bọn họ một chút, Đại Phật cao hơn trăm trượng, nhìn thấy nước sông phía dưới giống như là một dòng suối nhỏ chảy, bọn chúng đều là vô cùng mờ mịt, bây giờ phải làm như thế nào để xuống dưới!

Bạn cần đăng nhập để bình luận