Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 907: Sí Thiên Sứ - Phyllis!

Sau lưng nàng xuất hiện một đôi cánh đỏ như lửa, bay về đằng xa, chỉ còn lại những người khác nhìn mặt nhau.

Mà lúc này Phyllis dẫn theo Khải Lâm và Đa Mông rời đi có chút phiền muộn, vốn dĩ cho rằng khí tức Nhị Giai đó là của Vương Song không ngờ lại là thú cưng của hắn, nếu hắn không có đây vậy thì hắn dẫn hai người đi, đến lúc quay về tìm Vương Song tính sổ mới dễ dàng.

Nhưng mà trong lúc hắn đang suy nghĩ trong dòng sông phía trước, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện từ dưới sông, trực tiếp ngăn cản đường đi của hắn.

Oành.

Một luồng sương mù màu xanh dương khổng lồ mạnh mẽ phun về phía Phyllis, bây giờ Phyllis mới nhìn rõ vậy mà lại là một con biến dị thú Nhị Giai khổng lồ, luồng sương mù màu xanh dương đang từ miệng của đối phương phun ra, vẫn chưa phun tới mình, hắn đã cảm nhận được cái giá lạnh đóng băng linh hồn mình rồi.

- Không ổn rồi, đây là biến dị thú Nhị Giai của Vương Song!

Hai người Khải Lâm bị Phyllis xách theo, nhìn rõ khung cảnh trước mắt, nhất thời bị dọa hét toáng lên.

- Đáng chết!

Cảm nhận được thân ảnh truy đuổi phía sau, Phyllis biến sắc, nếu không phải hắn né được một chưởng này thì chắc chắn thực vật biến dị ở phía sau sẽ đuổi kịp, cho nên, Phyllis không hề né tránh, trên thân thể đột nhiên xuất hiện một ngọn hỏa diễm màu vàng kim.

Oành.

Một ngọn hỏa diễm màu vàng kim bao quanh thân thể hắn, nháy mắt hàn khí màu xanh quét qua, nhưng cái giá phải trả cho sự điên cuồng đó là ngọn hỏa diễm bao quanh thân hắn nháy mắt trở nên ảm đạm, sắc mặt cũng trắng đi một chút.

Nhưng mà Phyllis không để ý những thứ này, xuyên qua đám sương mù màu xanh dương, ba người biến thành một tia sáng biến mất ở phía xa.

Vèo.

Lục Ma Đằng đuổi đến, nhìn thấy đối phương đã chạy xa, Tam Thi Thần không thể ngăn cản nhảy dựng lên, vội vàng đuổi theo lần nữa, mà Thu Ảnh Đồng bay về hướng này, trong nháy mắt đáp xuống, nhìn thấy thân hình khổng lồ của Long Quy chầm chậm chìm xuống nước, tốc độ của nó không nhanh, không thể nào trông cậy nó đuổi theo kẻ thù, lúc nãy nó cũng chỉ cảm nhận được sự xuất hiện của một khí tức lạ lẫm, cho nên mới xuất hiện ở đây ngăn cản đối phương một chút, bây giờ không thành công, nó cũng không muốn quan tâm nữa.

- Tốc độ của tên này nhanh quá!

Thu Ảnh Đồng có chút phẫn nộ, nhanh chóng đuổi theo.

Mười phút sau, Thu Ảnh Đông và Lục Ma Đồng chán nản quay về.

- Tốc độ tên này quá nhanh, căn bản không thể đuổi kịp được!

Nhìn mọi người đang vây quanh, Thu Ảnh Đồng chán nản mở miệng nói.

- Hắn là ai? Lại dám cướp người của tổ chức Thần, không lẽ là tổ chức Thần cử đến?

Lý Tân ở một bên cảm thấy kỳ lạ nói.

Mọi người đều nhìn về phía Lục Ma Đằng, cũng chỉ có Lục Ma Đằng đối mặt với đối phương, những người khác chỉ nhìn thấy cái bóng, cho nên đều nhìn về phía Lục Ma Đằng.

Ai mà biết Lục Ma Đằng lắc lắc dây leo của bản thân, biểu hiện bản thân cũng không rõ, sau đó rời đi.

Mọi người nhìn nhau, sắc mặt của Thu Ánh Đồng vô cùng ảm đạm, bọn họ nhiều người như vậy mà lại bị một kẻ người tới cứu người đi, đây rõ ràng là đang tát vào mặt bọn họ, mà còn vang bôm bốp.

- Đợi đến khi thành chủ trở về rồi nói, may là tên này chỉ đến để cứu người, nếu cố ý phá hoại, chỉ sợ là bây giờ chúng ta đã thương vong nặng nề rồi!

Đàm Long có chút sợ hãi nói, suy cho cùng một cường giả Nhị Giai, đối với những người chưa đến Nhị Giai như bọn họ mà nói, vẫn sẽ có khoảng cách nhất định. Nếu bọn họ tìm được người, cũng không có khả năng gây thương tích cho đối phương.

Nghe thấy lời Đàm Long, mọi người đều có chút không cam lòng, nhưng chuyện đã đến nước này, chỉ có thể đợi Vương Song trở về xử lý thôi.

- Từ hôm nay trở đi, nếu trong căn cứ phát hiện người lạ, nhất định phải chú ý quan sát!

Theo lời của bọn Thu Ảnh Đồng, cả căn cứ đều trở nên căng thẳng hơn.

Mà tại một thôn làng nhỏ cách căn cứ hàng chục dặm, Phyllis ném hai người Khải Lâm xuống:

- Bằng hữu thân mến, sao chỉ có hai người các người? Katel đâu?

Sắc mặt của Phyllis có chút trắng, đây là dấu hiệu còn sót lại sau một kích của Long Quy, suy cho cùng là một chưởng toàn lực của biến dị thú Nhị Giai, cũng không thể dễ dàng tiếp như vậy.

Cho đến khi rời xa thành phố Giang Nam Khải Lâm và Đa Mông mới hoàn toàn yên tâm, thậm chí có chút không dám tin bản thân vậy mà đã rời xa thành phố Giang Nam, thoát khỏi miệng ác quỷ.

Nghe thấy tiếng của Phyllis, Khải Lâm phản ứng lại trước, lập tức mở miệng nói:

- Lúc đó ba người bọn ta chia nhau ra chạy, Katel may mắn, không bị bắt, cũng không biết hắn đang ở đâu!

- Thì ra hắn đã chạy thoát rồi!

Phyllis giật mình, hơi ngạc nhiên nói:

- Tên ngốc như Katel có thể chạy thoát từ trong tay của Vương Song? Hắn còn có thể thoát, vậy mà các ngươi lại bị bắt!

Nếu Katel nghe thấy câu này chắc sẽ bị tức chết, dựa vào gì mà ta không thể chạy thoát!

- Hắn khá là may mắn, đuổi theo hắn là một nữ Tiến Hóa Giả khác, không phải Vương Song, cho nên bọn ta mới bị bắt!

Khải Lâm có chút hổ thẹn mở miệng nói, nói xong, nhìn Phyllis với vẻ mặt mong chờ:

- Phyllis, là Thần Chủ kêu ngươi đến cứu chúng ta phải không!

Bạn cần đăng nhập để bình luận