Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1663: Vấn Thiên Đạo quán… Giang Hồng Nguyệt! (2)

- Dù các ngươi là ai, dám đến tìm ta gây phiền toái, thì chuẩn bị đi chết đi.

Vương Song lạnh lùng nói.

Lúc này, trong sơn cốc sau lưng Vương Song phát ra một tiếng nổ ầm kịch liệt, vô số Hoàng Kim Thần Quang nở rộ, khiến sơn cốc này đều nhuộm màu hoàng kim!

- Rầm

Một bóng người chợt lao ra từ trong sơn cốc, khi tức trên người hắn là cảnh giới Hóa Thần, giống như một Vòng Thần Dương vậy!

Trong mắt Dương Mạt tựa như có tia chớp vàng bay lượn, khí tức mãnh liệt tận cùng, toàn thân áo bay phấp phới trong gió, sức mạnh đáng sợ tột cùng.

- Tìm huynh đệ chúng ta gây rắc rối, các ngươi tự tìm cái chết!

Dường như Dương Mạt nhận thức được cảnh tượng trước đó, Hoàng Kim Thần Kích xuất hiện trong tay, giống như một chiến thần vậy, Hoàng Kim Thần Quang vô tận ngưng tụ ở binh khí, hình thành một hố đen huỷ diệt!

- Đại Diệt Thần Kích!

Thần Kích dày đặc trên không trung, giống như trời đất sụp đổ vậy, mang khí tức hủy diệt rơi xuống, khiến nữ tử cùng tất cả mọi người đều bị nhốt vào bên trong!

- Hoàng Kim Thần Thế, thật là thần thông bá đạo!

Thấy một chiêu của Dương Mạt, Giang Hồng Nguyệt biến sắc, lúc sau thanh đao trong tay phát ra một thần quang vô tận, nguy nga như núi Thái, trấn áp sức mạnh của trời đất, một đao này khiến cho phòng ngự đạt đến trình độ cao nhất, bởi vì nàng có thể không cần để ý đến một chiêu này, nhưng mọi người sau lưng chắc chắn không đỡ được, cho nên dù cho sự cao ngạo của Giang Hồng Nguyệt, cũng chỉ có thể phòng ngự!

Nếu không, đánh một chiêu này, trừ mình ra, sợ rằng những người phía sau chết hết!

- Rầm!

Tiếng va chạm kịch liệt vang lên, một chiêu đánh này của Dương Mạt làm cho công lực phát huy đến trình độ cao nhất, tất cả sức mạnh tự thành một điểm, lấy điểm phá vỡ, kết hợp với Hoàng Kim Thần Kích sắc bén của Vương Song, phòng ngự của Giang Hồng Nguyệt có vẻ như sắp sụp đổ!

Sau lưng nàng, một đám người thấy một màn này, sắc mặt đều thay đổi, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới vùng đất Đế quốc Đại Tần hẻo lánh, vậy mà lại có hai thiên tài đáng sợ như vậy, mỗi một người dường như cũng không kém gì so với Giang Hồng Nguyệt, làm cho bọn họ cảm thấy đầu óc họ không thể phản ứng kịp, từ lúc nào, thiên tài của vùng đất hoang vu hẻo lánh lại nhiều như vậy.

- Quay lại!

Giang Hồng Nguyệt lạnh lùng hét lên một tiếng, ánh đao bỗng nhiên biến đổi cao ngất như núi Thái, hóa thành bóng âm dương, tựa như một tấm âm dương đồ, bao dung hết thảy, khiến một chiêu này của Dương Mạt bị hấp thụ toàn bộ, sau đó, ánh đao chấn động, sức mạnh của chiêu vừa rồi của Dương Mạt lại xuất hiện từ ánh đao của Giang Hồng Nguyệt, khiến cho thần sắc Dương Mạt đông cứng lại, ra chiêu một lần nữa, chống đỡ một chiêu này!

- Bang!

Bóng dáng Dương Mạt lùi lại mấy bước trên không trung, cuối cùng dừng bước lại, sắc mặt kinh ngạc nhìn đối phương.

- Không nghĩ tới vùng Man Hoang này vẫn còn có người kiêu ngạo như vây, ngược lại là Giang Hồng Nguyệt đã vô lễ!

Giang Hồng Nguyệt một đao ép Dương Mạt lùi lại, nhưng không tấn công, mà là thu hồi binh khí, nói với hai người Vương Song.

Nàng mở miệng nói, ngữ khí so với lúc mới bắt đầu ôn nhu hơn gấp mười lần!

Sau lưng hắn, tất cả mọi người không dám nói gì, bây giờ tình thế so với người yếu hơn, đối mặt với Giang Hồng Nguyệt hai người đều mạnh có thể đánh một trận với nàng bọn họ cũng không có tư cách phách lối, nếu không, chọc giận đối phương, hai người liên thủ, chỉ sợ Giang Hồng Nguyệt cũng không bảo vệ được bọn họ.

Thấy Giang Hồng Nguyệt mơ hồ muốn nhượng bộ, Vương Song hừ lạnh một tiếng:

- Sư đệ, chúng ta đi!

Hắn cũng không muốn cùng nữ tử này tiếp tục dây dưa, dù sao nữ tử này chiến lực không tầm thường, nếu liều mạng, cho dù mình có thể đánh bại thì cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn, bọn họ lại không có thù, cho nên hoàn toàn không đáng.

Dương Mạt nghe vậy, thu lại Hoàng Kim Thần Kích trong tay, muốn đi theo Vương Song rời đi.

- Hai vị khoan đã!

Bọn họ vẫn chưa đi xa, sau lưng truyền đến tiếng của Giang Hồng Nguyệt.

- Làm sao, chẳng lẽ còn chưa đánh đủ!

Vương Song nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ sát ý.

- Hai vị đừng hiểu lầm, chỉ là Hồng Nguyệt thấy hai vị không quen, không biết xuất thân từ tông môn nào, hôm nay Tứ Đại Đạo quán mở quán, dựa vào bản lĩnh của hai vị, nếu như không gia nhập vào Đạo quán thật là đáng tiếc, cho nên, Hồng Nguyệt muốn mời hai vị đạo huynh gia nhập mà thôi!

Giang Hồng Nguyệt nở nụ cười, cùng hương vị bá đạo lúc nãy khác nhau hoàn toàn, tựa như đóa hàn mai nở rộ, có một vẻ đẹp cao ngạo trong trẻo lạnh lùng.

- Mời chúng ta gia nhập Đạo quán? Nói như vậy, ngươi chính là một trong những đệ tự của Đạo quán? Không biết là Đạo quán nào, lại có thế đạy ra đệ tử ưu tú đến vậy?

Vương Song nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ khác thường, đã sớm đoán được thân phận khác biệt của nữ tử này, nhưng mà không nghĩ tới lai lịch sẽ lớn đến như vậy!

Đệ tử của Tứ Đại Đạo quán, cái tên này đặt ở đâu cũng đều là sự tồn tại vang dội!

- Tại hạ là học viên cấp ba của Vấn Thiên Đạo quán!

Giang Hồng Nguyệt mở miệng với một nụ cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận