Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 183: Chúc mừng (2)

Vương Song bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch. Bình thường hắn không uống rượu hắn nhất thời, chén rượu này cay làm hắn không ngừng ho khan.

- Ha ha, Hoàng lão đệ, Tiểu Song rất nể mặt các ngươi đấy, từ trước tới giờ hắn chưa từng từng uống rượu đâu. Lần này là lần đầu tiên uống rượu đấy!

Đổng Châu mở miệng cười.

Vương Song không quan tâm lắm khoát khoát tay, Hoàng Thiên Hằng nghe vậy, vẻ mặt trang nghiêm bưng chén rượu trước mặt mình trên mặt bàn uống một hơi cạn sạch. Những người khác nhìn thấy Hoàng Thiên Hằng làm như vậy, vẻ mặt trang nghiêm uống một hơi cạn sạch chén rượu trước mặt. Hoàng Bối Bối nhìn thấy cha mình như thế, cũng giống như những người khác cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, nhất thời sặc sụa không ngừng ho khan, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng.

Mọi người vừa dùng bữa, vừa uống rượu.

- Chén rượu thứ hai ta muốn mời Hoàng thúc, hắn hiểu rõ đại nghĩa, nguyện ý cùng thế lực chúng ta liên hợp lại, cùng chống lại nguy hiểm, đối hành vi này, ta nhất định phải kính Hoàng thúc một chén!

Vương Song lần nữa bưng một chén rượu lên, mở miệng nói với Hoàng Thiên Hằng.

- Tiểu Song, đây không phải là chuyện của một mình ngươi mà là chuyện của tất cả chúng ta, mọi người chúng ta cùng kính Hoàng thúc một chén!

Triệu Hân cười, bổ sung nói, nói xong, đứng dậy nhìn về phía mọi người, người bên phía Vương Song trực tiếp bưng chén rượu đứng lên uống một hơi cạn sạch.

- Mọi người thật sự quá khen rồi, chúng ta đều đang giãy dụa giữa thời Mạt Thế mà thôi, cũng chỉ có đoàn kết lại mới sinh tồn được! Đạo lý này ta vẫn hiểu rõ.

Hoàng Thiên Hằng nhìn thấy mọi người như thế cũng vội vàng đứng lên bưng chén rượu uống một hơi cạn sạch.

Vương Song còn muốn lấy chén rượu thứ ba đã bị Đổng Châu cười cười cắt ngang:

- Tiểu Song, đừng vội như vậy, trước hết để cho mọi người ăn chút gì đi, thời gian đi lại dài như vậy, dạ dày mọi người cũng đói cả rồi.

Vương Song sững sờ, sau đó có chút xấu hổ cười nói:

- Là ta sơ sẩy, mọi người ăn cơm trước đi, Biến dị thú này là trước đây do ta giết được, thịt Biến dị thú có rất nhiều công hiệu kỳ diệu, mọi người thử một chút đi!

Mọi người nghe vậy, tất cả ngồi xuống bắt đầu thưởng thức, đám người Hoàng Thiên Hằng sau khi nếm thử thịt Biến dị thú hai mắt sáng lên, cảm giác được một cỗ năng lượng tuôn ra nhập vào thể nội, thân thể rõ ràng có thể cảm nhận được tốc độ đang thay đổi mạnh. Không khỏi có chút không để ý hình tượng gặm lấy gặm để.

Rất nhanh, mọi người vừa ăn, vừa nói chuyện phiếm, bầu không khí ngược lại rất hài hòa. Tầng ngăn cách vô hình giữa mọi người bất tri bất giác biến mất.

- Triệu Hân, trước đó ta chém giết một con Biến dị cẩu cấp bảy, da lông của nó rất thích hợp làm hộ giáp, đến lúc đó phân phó người làm tiếp mấy bộ hộ giáp đi, mặt khác, lần này lương kho của chúng ta gặp phải Biến dị lão thử, đám lão thử kia cũng có thể làm thịt ăn, đến lúc đó ngươi cũng phân phó một chút!

Vương Song nhìn Triệu Hân, mở miệng nói.

Hai mắt Triệu Hân sáng lên, gật đầu. Chương Nghiệp bên cạnh nói cho mọi người những chuyện đã xảy ra trên đường đi, đám Biến dị lão thử, còn có Biến dị cẩu, mọi người nghe thấy không ngừng kinh hô, thế nhưng khi biết được lần này đám người Vương Song giành được mấy chục vạn cân lương thực đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt, giống như bị đĩa bánh lớn nện cho váng đầu.

Hoàng Thiên Hằng cũng nhân cơ hội này uyển chuyển nói cho mọi người biết chuyện Hoàng Bối Bối là nữ nhân của Vương Song, tất cả mọi người đều là người trưởng thành, bởi vậy, cũng đều hiểu ý của Hoàng Thiên Hằng, Đổng Châu cũng không quan tâm lắm, dù sao địa vị của mình cũng không thay đổi nhưng Triệu Hân, Thái Hiểu đều biến sắc, trong lòng thầm than “Sói tới rồi!” Hoàng Bối Bối có một chỗ dựa cường đại như thế, còn không muốn lên thiên luôn sao! Địa vị mình còn có thể đặt ở chỗ nào nữa chứ!

Rất nhanh, một bữa cơm trong bầu không khí vui vẻ kết thúc, sau đó dọn dẹp đồ trên bàn, trước mặt mỗi người đặt một chén trà.

Vương Song nhìn mọi người, trầm tư một chút, đột nhiên mở miệng:

- Lần này, người của Hoàng thúc dung nhập vào đoàn đội của chúng ta, thực lực chúng ta cũng vì vậy mà mạnh lên. Đây là một chuyện tốt, nhưng cũng có một vài vấn đề theo đó mà xuất hiện.

- Bởi vậy, ta muốn nghe ý kiến của mọi người một chút!

Nghe thấy thanh âm của Vương Song, tất cả mọi người ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc lắng nghe.

Đám người Hoàng Thiên Hằng cũng như thế, nói là liên hợp, nhưng cũng là dựa vào Vương Song mà thôi. Cho nên, không có khả năng vô kỷ luật như trước.

- Hoàng thúc dù sao cũng là người đứng đầu của một thế lực, bây giờ, ở chỗ chúng ta cũng không thể quá mức keo kiệt, bằng không thì cũng sẽ có vẻ Vương Song ta quá mức hẹp hòi.

- Cho nên, ta định để Hoàng thúc gánh vác vị trí phó tổng đội trưởng chỗ chúng ta! Đồng thời ta định hủy bỏ đội ngũ của chúng ta, lần nữa lập đội, cứ như vậy cũng thuận tiện cho mọi người làm quen! Dù sao vẫn còn tương đối lạ lẫm, như vậy cũng là vì muốn tốt cho mọi người, không biết các ngươi thấy thế nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận