Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1046: Nó lại tới rồi!

- Thành phố Thượng Kinh cũng không có cách nào, gửi tới tin tức cầu cứu, hy vọng chúng ta có thể ra tay viện trợ!

Vương Song nghe xong, có nhìn thoáng qua hình ảnh, nhàn nhạt mở miệng:

- Giúp! Chắc chắn sẽ giúp đỡ! Lúc trước Đỗ Không chủ động ra tay trong lúc chúng ta gặp nguy nan, lúc ấy ta đã nói qua, chỉ cần bọn họ có khó khăn, ta tuyệt đối sẽ không ngồi yên không quan tâm! Hiện tại đối phương chủ động mở miệng cầu viện, chúng ta nhất định phải ra tay!

- Ừm, lần, Chu Vân Nguyệt, Tô Vũ hai người đi theo ta đi, những người khác đều ở nhà!

Vương Song lựa chọn nhân viên xuất hành cùng mình lần này, vẻn vẹn chỉ có Chu Vân Nguyệt và Tô Vũ!

Hắn đã quan sát qua thực lực của con quái thú này, mặc dù rất mạnh, nhưng cũng không phải loại cường đại không cách nào chống cự. Hắn liên thủ với Đỗ Không, vẫn có thể đánh chết!

Tất cả mọi người đều khẽ gật đầu, nếu Vương Song đã nói như vậy, vậy thì đám người bọn họ cũng không cần quan tâm. Dù sao Vương Song hiện giờ chính là đệ nhất cường giả Hoa quốc, nếu ngay cả Vương Song cũng không giải quyết được, đi nhiều người cũng vô dụng!

Mọi chuyện đều đã bàn bạc xong, Vương Song chuẩn bị xuất phát đi thành phố Thượng Kinh, lần này, hắn cũng không dẫn theo quá nhiều người, ngoại trừ Tô Vũ và Chu Vân Nguyệt ra còn có mấy chục tiến hóa giả, một đám người đi trực thăng, bay về phía căn cứ thành phố Thượng Kinh!

Tốc độ phi hành của trực thăng cũng không tính là nhanh, muốn tới thành phố Thượng Kinh, còn cần ít khoảng ba giờ, Vương Song ngồi ở phía sau, lẳng lặng nhắm mắt lại.

Còn về nguy hiểm trên bầu trời, Vương Song cũng không để ý, đến trình độ giống như hắn, cho dù là có biến dị thú phi hành cường hãn xuất hiện, hắn cũng có thể dùng thế lôi đình chém giết đối phương!

Càng đừng nói còn có Tô Vũ và Chu Vân Nguyệt hai vị tiến hóa giả!

Thời gian trong nháy mắt đã trôi qua ba giờ, đám người Vương Song đi trực thăng đến thành phố Thượng Kinh, thậm chí bọn họ đã nhìn thấy không ít người đứng ở phía trước quảng trường thành phố Thượng Kinh, chờ đợi đoàn người họ hạ cánh!

- Thành chủ, chúng ta đến rồi!

Phi công ở một bên nhẹ giọng nói với Vương Song, cẩn thận từng li từng tí điều khiển trực thăng rơi xuống, sợ quấy nhiễu Vương Song.

Vương Song chậm rãi mở mắt ra, nhìn ra bên ngoài, không khỏi nhướng mày, thông qua vệ tinh nhìn thấy cùng với chính mình tận mắt nhìn thấy vẫn không giống nhau, đích thân nhìn thấy, Vương Song mới hiểu được tổn thất của thành phố Thượng Kinh tuyệt đối tổn thất nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của hắn!

Khắp nơi đều là nhà dột nát, không ít đường tích nước thậm chí còn nhấn chìm xe cộ, ở trong nước, các loại đồ dùng sinh hoạt tùy ý trôi nổi trên mặt nước, thỉnh thoảng, có một cái cây hoặc đồ nội thất bị cuốn trôi theo dòng nước!

Đông đảo tiến hóa giả và cường hóa giả đều cố gắng khơi thông hồng thủy, cứu những người sống sót bị rơi xuống nước, hoặc là vớt lên từng cỗ thi thể.

Chỉ nhìn thoáng qua, Vương Song đã phát hiện toàn bộ thành phố Thượng Kinh gần như một phần ba đều bị tai nạn này hủy diệt toàn bộ!

Đợi đến khi trực thăng hạ xuống, Vương Song từ trong khoang cửa đi ra, Đỗ Không dẫn đầu các cao tầng của căn cứ nhanh chóng nghênh đón!

Vương Song nhướng mày, nhìn Đỗ Không, phát hiện khí tức đối phương phù phiếm, dường như là dáng vẻ bị thương khá nặng, quần áo trên người mặc dù vừa mới thay, nhưng vẫn có một tia máu chảy ra!

- Vương thành chủ, chào mừng các ngươi đến, ta đại biểu Thượng Kinh thành đa tạ lần trợ giúp này của các ngươi!

Đỗ Không còn không đợi Vương Song mở miệng đã lên tiếng, lập tức đưa tay dẫn đường, nói:

- Đi, chúng ta vào bên trong nói chuyện!

Vương Song không thể không đè nén nghi hoặc trong lòng, nhìn thoáng qua Chu Vân Nguyệt và Tô Vũ đang đi theo sát, khẽ gật đầu, mọi người đi theo Đỗ Không đi về phía trước.

Trong một đại sảnh rộng lớn, Vương Song nhìn thấy Hoa lão không ngừng tuyên bố từng mệnh lệnh, lúc này, trên gương mặt già nua của vị lão nhân này cũng không che giấu được sự mệt mỏi, thậm chí Vương Song có thể nhìn thấy trên đầu đối phương đều nọc ra không ít tóc bạc.

- Hoa lão đã hai ngày không nghỉ ngơi, từ sau khi xảy ra chuyện này, hắn vẫn kiên trì tự mình chỉ huy! Những người khác trong chúng ta khuyên hắn như thế nào cũng không nghe!

Đỗ Không ở một bên thở dài bất đắc dĩ nói.

Vương Song gật gật đầu, tiến lên một bước, Hoa lão hiển nhiên cũng nhìn thấy Vương Song, mỉm cười với Vương Song một chút, lúc này mới tạm thời buông chuyện trong tay xuống.

- Hoa lão, chuyện đã xảy ra, hiện tại quan trọng nhất của chúng ta là nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề, bây giờ có rất nhiều người đều chỉ nhìn ngài, ngươi cũng không thể dễ dàng ngã xuống!

Vương Song ở một bên nhẹ giọng khuyên nhủ.

- Ha ha, không có việc gì, thân thể của ta cứng rắn, nhớ năm đó lão đầu tử cũng là ở trong mưa gió giết tới, mưa bom bão đạn cũng không có đánh ngã ta, làm sao có thể ngã ở chỗ này!

Hoa lão lắc đầu, ý bảo mình còn có thể kiên trì.

- Chẳng qua, lần này ngươi tới, ta cũng yên tâm không ít, con biến dị thú kia tuy rằng bị đánh lui, nhưng bất cứ lúc nào vẫn có thể trở lại, chuyện căn cứ các ngươi không cần quan tâm, ta chỉ cần các ngươi có thể giết chết con biến dị thú kia!

Bạn cần đăng nhập để bình luận