Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 320: Gặp nhau! (2)

Thu Ảnh Đồng cảm nhận được một cỗ lực lượng không ngừng xuất hiện trên người, mơ hồ có một tiếng phượng hoàng vang lên, trên bầu trời xuất hiện một con Phượng Hoàng lớn tầm một trượng, toàn thân là ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, một cỗ lực lượng như có thể Phần Thiên Chử Hải xuất hiện trên người nó.

- Ầm!

Nhưng còn chưa đợi đến khi cỗ lực lượng này hạ xuống, Thu Ảnh Đồng cảm nhận được một thanh Thanh Phong Nhận nhanh như chớp rơi xuống, rơi vào trong thực vật biến dị, nổi lên một trận khói bụi đầy trời, trực tiếp chém giết đóa hoa ăn thịt người kia!

Thu Ảnh Đồng sửng sốt, nhìn đòn công kích đột nhiên xuất hiện, cảm thụ được sự sắc bén ẩn chứa trong đó, ngơ ngác quay đầu nhìn sang một bên. Vương Song đang đứng cách đó không xa, nhìn các nàng và mỉm cười. Tay phải của hắn vẫn duy trì tư thế chém xuống phía dưới, một đòn vừa rồi chính là Vương Song ra tay.

- Vương Song, là ngươi! Ngươi không sao chứ?

Thu Ảnh Đồng vô cùng mừng rỡ nhìn Vương Song, khí thế trên người cũng dần dần thu liễm, hư ảnh Phượng Hoàng cũng biến mất không thấy. Nếu Vương Song xuất hiện ở chỗ này, như vậy mình cũng không cần liều mạng nữa rồi.

Vương Song gật đầu cười, thân thể giống như một tia điện xẹt qua, trực tiếp xuất hiện bên cạnh nàng.

Lúc này, mùi hương khiến mọi người say mê dần dần tiêu tán, những người khác đều là dần dần khôi phục lại, nhìn thấy Vương Song trước mặt, đều là vô cùng ngạc nhiên.

Triệu Hân càng ngạc nhiên hơn, trực tiếp nhào vào trong ngực Vương Song:

- Vương Đội, ngươi không sao chứ!

Vương Song cười đưa tay ôm Triệu Hân vào trong ngực, một sự ấm áp truyền đến.

- Yên tâm đi, ta không sao! Chỉ là một ít thực vật biến dị, còn muốn cướp đi tính mạng Vương Song ta! Làm thế nào có thể được!

Ngữ khí của Vương Song tuy rằng nhẹ nhàng, nhưng sự tự tin trong đó lại là không thể nghi ngờ.

Những người khác đều lộ ra một tia vui sướng, hiện giờ bọn họ đều yên lòng khi thấy Vương Song vô sự. Nhưng nhìn tình cảnh chung quanh, bọn họ cũng có chút khổ não, vừa rồi chỉ là một gốc thực vật biến dị mà thiếu chút nữa đã giải quyết toàn bộ bọn họ. Hiện giờ nếu bị đông đảo thực vật biến dị ngăn cản, thì cho dù biết rõ thực lực của Vương Song, bọn họ cũng đều không tránh khỏi đổ mồ hôi lạnh.

- Vương Song, ngươi có biết đây là gì không?

Thu Ảnh Đồng có chút nghi hoặc hỏi. Bọn họ tuy rằng bị tập kích, nhưng lại không rõ lai lịch của những thực vật biến dị này.

Bọn họ cũng đều biết rõ năng lực của Vương Song, biết hắn có năng lực dò xét các thông tin khác.

Vương Song nhìn thực vật biến dị trước mắt, nhẹ giọng mở miệng giải thích:

- Ở trung tâm khu rừng rậm này có thứ gì đó, chúng đều phải bảo vệ thứ đó!

- Nhưng những thứ này là cái gì, ta cũng không rõ lắm, chỉ biết là thứ kia tuyệt đối vô cùng quan trọng!

Vương Song đang nói chuyện, trong y phục của hắn xuất hiện một dây leo màu xanh biếc, làm người ta ngạc nhiên chính là đỉnh dây leo này lại có hai con mắt nhỏ, tuy kích thước chỉ bằng hạt đậu, nhưng lại tối đen vô cùng, tựa như vừa mới tỉnh ngủ, có chút mê mang nhìn hết thảy mọi thứ trước mắt.

- Ồ, cái gì đây? Dễ thương quá!

Triệu Hân có chút kinh ngạc nhìn vật nhỏ đột nhiên xuất hiện, lập tức vẻ mặt yêu thích đưa tay muốn vuốt ve, nhưng lại bị nó trực tiếp né tránh, đôi mắt nhỏ vẻ mặt ghét bỏ nhìn Triệu Hân.

- Vui thế!

Thấy vậy, Triệu Hân chẳng những không tức giận, mà còn càng thêm yêu thích.

Những người khác đều vô cùng kinh ngạc nhìn dây leo màu xanh biếc từ y phục Vương Song chui ra, giống như lưu ly màu xanh biếc, mơ hồ có một vần sáng nhàn nhạt lóe ra.

- Cái gì đây? Như có linh tính!

Những người khác cũng có chút nghi hoặc hỏi.

- Thoạt nhìn tựa như là một gốc cây thực vật!

- Nhưng thực vật làm sao có linh tính được? Nó giống như con người vậy!

- ….

Tất cả mọi người đều là vô cùng kinh ngạc, cũng đều yêu thích bộ dạng tiểu vật này.

Vương Song cười nhẹ, chỉ là nói nhặt được một gốc cây biến dị vừa mới sinh ra. Tự đặt tên cho nó là Tiểu Lục.

Những người khác đều thức thời không hỏi nữa. Biết Vương Song khẳng định không muốn nói. Nhưng Triệu Hân lại cảm thấy rất hứng thú với Tiểu Lục, tuy rằng bị vây quanh, nhưng vẫn muốn vuốt ve tiểu gia hỏa thoạt nhìn vô cùng cao ngạo này.

Vương Song cười nói trong đầu nói cho Tiểu Lục biết đây là nữ chủ nhân sau này, Tiểu Lục mới miễn cưỡng thu liễm ngạo khí, để Triệu Hân chạm vào.

Sau đó, Vương Song nhìn thực vật biến dị chung quanh, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng. Lúc trước hắn chỉ vẻn vẹn gặp phải mấy loài thực vật biến dị, không nghĩ tới lúc này đây, dựa theo lời Tiểu Lục nói càng tiến vào trung tâm rừng rậm, thì số lượng thực vật biến dị gặp phải lại càng tăng vọt. Khó trách bọn người Lý Tân bị trúng chiêu, nhiều thực vật biến dị như vậy, cho dù là mình gặp phải, cũng sẽ có chút bỡ ngỡ. Nhưng hiện giờ mọi người đều ở cùng một chỗ, Vương Song cũng có sức lực liều mạng với đối phương!

- Mọi người cùng nhau công kích!

Vương Song quát khẽ một tiếng, một thanh Hỏa Diễm Trường Đao thật lớn xuất hiện giữa không trung, nặng nề bổ về phía đối phương. Ngoài ra, còn có Phong Nhận vô cùng khổng lồ, những bức tường đất giống như cuồng phong bão táp mà trút xuống phía thực vật biến dị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận