Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1931: Tìm Kiếm Tinh Linh!

- Thành chủ, lần này ngươi trở về còn đi không?

Mọi người nghĩ ra một vấn đề, lần này Vương Song trở về mục đích là cái gì? Đương nhiên bọn hắn cũng không ngốc, cho dù có mục đích, đó cũng không phải là thứ họ có thể điều tra.

- Ta tạm thời ở lại, đợi đột phá đến cảnh giới trước mắt, ta lại đi!

Vương Song cũng không giấu giếm, nói ra chuyện của mình, dù sao ở chỗ này, không ai là đối thủ của hắn.

Nghe nói Vương Song sắp đột phá cảnh giới trước mặt, tất cả mọi người đều kinh hãi, Vương Song đã mạnh như vậy, nếu lại đột phá thì sẽ mạnh cỡ nào!

- Thành chủ, có cần chúng ta làm gì không?

Triệu Hân nhẹ giọng nói.

Trong những dịp trang trọng, nàng thường gọi Vương Song là thành chủ.

Về phần Vương Phong, hắn chỉ lẳng lặng ngồi ở một bên, nhìn phụ thân ra lệnh, trong mắt hiện lên một tia ngưỡng mộ.

- Không cần các ngươi làm gì cả.

Vương Song nhìn bọn họ, cười khẽ một tiếng, việc mình cần làm nhất bây giờ chính là tìm được Tinh Linh rồi dung hợp với nó. Hắn tin tưởng, chỉ cần mình đột phá đến cảnh giới Tinh Chủ, cho dù đối mặt với Tôn Giả hắn cũng có thể toàn lực đánh một trận!

- Tất cả các ngươi vẫn như vậy đi, chuyện nên làm bây giờ, không cần hỏi ta, tự mình quyết định. Chuyện Zombie tộc, ta sẽ giúp các ngươi giải quyết, từ nay về sau, trên địa cầu sẽ không bao giờ xuất hiện chủng tộc này nữa.

Nghe vậy, đám người Triệu Hân đều âm thầm hít một hơi, đây rõ ràng là muốn diệt sạch Zombie tộc. Nhưng nhìn thấy biểu hiện của Vương Song, bọn họ đều biết rõ thực lực của Vương Song đã đạt tới trình độ bọn họ không thể nào theo kịp, là một vị thần đi lại trên nhân gian.

- Mấy chục năm không gặp, tu vi của các ngươi tiến bộ nhanh vậy sao?

Vương Song tò mò nhìn bọn họ:

- Vừa rồi ta dùng Tinh thần lực quan sát căn cơ, tố chất cơ thể các ngươi đều trải qua thay đổi kinh thiên động địa.

- Những thứ này đều nhờ vào nguyên khí thiên địa để khôi phục, còn có thuốc biến đổi gen của tiến sĩ Hứa Minh Hải, đương nhiên, công pháp tu hành của chúng ta cũng có công rất lớn, hiện tại tố chất tất cả mọi người trong Hoa Quốc so với lúc trước trên cơ bản đều tăng hơn mười lần!

Triệu Hân mở miệng giải thích.

- Thuốc biến đổi gen?

Vương Song nhìn về phía tiến sĩ Hứa Minh Hải, nhà khoa học mình đã cứu ra từ thành phố phụ cận, đang ngồi phía dưới.

- Thành chủ, nguyên khí thiên địa khôi phục, linh dược mọc ra ở rất nhiều nơi, phối hợp với một ít máu của Biến dị thú, thuốc biến đổi gen không ngừng được cải thiện, hiện giờ đã qua thế hệ thứ chín, có thể làm cho người ta trực tiếp đột phá đến tứ giai.

Hứa Minh Hải cung kính mở miệng.

Bây giờ, với tư cách là nhân vật cốt cán trong căn cứ địa, hắn cũng có liên hệ mật thiết với thuốc biến đổi gen mà mình không ngừng sáng chế ra.

Nghe vậy, Vương Song gật đầu, cực kỳ hài lòng, lập tức nhìn về tiến sĩ Lâm Thiên Nam.

- Ta nghĩ, pháo hủy diệt ta nhìn thấy lúc trước hẳn là bút tích của tiến sĩ Lâm.

- Để thành chủ chê cười rồi.

Lâm Thiên Nam đứng dậy, cười khổ.

- Không tồi, đối phó với võ giả dưới Tinh Chủ mà nói cũng xem như vô cùng lợi hại rồi.

Vương Song khen ngợi.

Vương Song nghĩ một chút rồi vươn tay, đưa cho đối phương một chiếc không gian giới chỉ:

- Trong này là một ít món đồ nhỏ ta từng thu thập, tặng ngươi, hy vọng sau này có thể sử dụng.

- Đa tạ thành chủ.

Nghe vậy, Lâm Thiên Nam kích động nhận lấy Trữ vật giới chỉ này, giống như đang cầm một bảo vật cực kỳ trân quý nào đó.

- Thành chủ, không biết Ảnh Đồng các nàng đang ở đâu?

Thu Báo Quốc đang ngồi một bên bỗng nhiên mở miệng, nhìn Vương Song.

Nghe được lời của Thu Báo Quốc, Vương Song bỗng cười khổ:

- Ta thực sự cũng không biết các nàng ở đâu, chúng ta bị chia rẽ lúc truyền tống, nhưng ta có thể cảm ứng được vị trí của các nàng, lần này ta trở về đột phá tu vi, cũng là để đi tìm các nàng. Ta có thể cảm thấy thực lực nơi các nàng ở rất mạnh, không có đủ thực lực, rất dễ xuất hiện nguy hiểm.

Nghe vậy, Thu Báo Quốc gật gật đầu, không tiếp tục hỏi.

- Được rồi, nếu không có việc gì thì tất cả mọi người giải tán đi.

Vương Song nói xong thì bảo mọi người rời đi. Triệu Hân như nghĩ đến cái gì, mở miệng hỏi:

- Thành chủ, ta nghĩ những căn cứ địa khác hẳn đã biết ngươi trở lại, nếu bọn họ đến hỏi, chúng ta phải trả lời thế nào?

- Nên nói thế nào thì nói, chẳng lẽ bọn họ còn lo lắng ta sẽ nuốt họ sao?

Vương Song thản nhiên nói.

- Bọn họ thật đúng là sẽ có loại suy nghĩ này, dù sao, thực lực của bọn họ so với chúng ta chênh lệch rất lớn, hơn nữa thành chủ ngươi trở về, bọn họ có loại suy nghĩ này cũng không có gì lạ.

Triệu Hân nói.

- Không cần quản bọn họ nghĩ thế nào, đó là chuyện của bọn họ.

Vương Song lắc đầu, không muốn vì những chuyện nhỏ nhặt này mà phân tán sự chú ý của mình.

Triệu Hân gật đầu, hiểu rõ nên làm thế nào, sau đó, tất cả mọi người đều rời đi trừ đám người Vương Phong, Triệu Hân còn ở lại, Vương Song thì đi tới chỗ phụ mẫu mình trước.

Vương Song không dẫn theo nhiều người, chỉ có những người thân cận nhất của mình, Triệu Hân, Tần Mẫn, Miêu Đóa Nhi cùng với Vương Phong, Vương Đóa Đóa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận