Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2134: Di Tích Đao Thánh!

Tuyết Nguyệt Thanh cũng đứng ở một bên, vẻ mặt bình tĩnh, mỉm cười nhìn cảnh tượng trước mắt.

- Chuyện này?

Thu Ảnh Đồng cực kỳ bối rối, cũng cảm thấy vô cùng khó tin, nàng nhận ra hắn, Phượng Chủ của Phượng Hoàng nhất tộc, nhưng làm thế nào mà hắn lại đột nhiên thu nhận nàng làm đệ tử.

Thấy vậy, Vương Song đã truyền âm nói cho Thu Ảnh Đồng đầu đuôi sự việc, Thu Ảnh Đồng tất nhiên vô cùng kinh hãi, thế mà lại lại nhận được một vé thông hành trở thành Thánh nữ, điều này còn có xác suất thấp hơn cả việc bị bánh trên trời rơi xuống làm bể đầu nữa.

Thông qua truyền âm của Vương Song, Thu Ảnh Đồng cuối cùng cũng hiểu rõ đầu đuôi sự việc, cũng hiểu chủ ý của Phượng Chủ chính là muốn tăng cường quan hệ giữa hai người bọn họ, một mực trói buộc ở trên chiến xa của Phượng Hoàng nhất tộc.

- Đệ tử tham kiến sư tôn!

Thu Ảnh Đồng cũng là người thông minh, đối với nàng mà nói, bái một vi sư Thánh Giả tuyệt thế như Phượng Chủ, tuyệt đối là chuyện tốt, không hề có chỗ nào xấu, thậm chí địa vị của nàng tại Phượng Hoàng nhất tộc cũng sẽ thay đổi, dù là tộc trưởng cũng đừng hòng áp chế được nàng.

Đương nhiên, còn có một ý tứ sâu xa khác, đó chính là muốn kiếm cho Vương Song hai chỗ dựa vững chắc! Phượng Chủ cùng Hoàng Chủ đều là Thánh Giả, bản thân nàng trở thành đệ tử của Phượng Chủ, nếu sau này Vương Song gặp phải nguy hiểm, nàng lấy thân phận đệ tử đưa ra lời thỉnh cầu giúp đỡ, Phượng Chủ làm sao có thể thấy chết không cứu!

Nhìn thấy Thu Ảnh Đồng thẳng thắn gọi mình là sư tôn, Phượng Chủ nhịn không được lộ ra vẻ tươi cười.

- Ha ha, tốt, rất tốt, ngươi là đồ đệ đầu tiên của bản toạ trong bao nhiêu năm qua, vi sư không có đồ vật tốt gì cả, chỉ có thần binh bán Thánh này tặng cho ngươi.

Vừa dứt lời, Phượng Chủ vung tay lên, một chiếc trâm phượng vào trong tay Thu Ảnh Đồng, lộ ra kim sắc, tỏa ra ánh sáng lung linh, hết sức chói lọi.

Vừa ra tay đã tặng một thần binh bán Thánh khiến trong lòng Thu Ảnh Đồng vô cùng chấn động, cung kính cảm tạ một tiếng, sau đó, nàng lập tức thu nhận lấy lễ vật.

Việc nhận đồ đệ chỉ là chuyện nhỏ xen giữa, ngay sau đó Phượng Chủ hướng ánh mắt nhìn về phía Tuyết Nguyệt Thanh, mỉm cười.

- Đa tạ Yêu Đế hôm nay đã ra tay viện trợ môn đồ, nếu như có ngày cần Phượng Hoàng nhất tộc ta giúp đỡ thì cứ việc nói.

Nếu như không phải nhờ vào thần binh của Yêu Đế ngăn Chúc Long lại, cho dù có sử dụng cấm thuật, cũng chưa chắc có thể an toàn vượt qua nguy hiểm!

- Phượng Chủ khách khí rồi, ngài là trụ cột vững vàng chống đỡ Dị Vực, đối với vũ trụ này có đại ân, Nguyệt Thanh ra tay cũng là việc nên làm, đáng tiếc tu vi Nguyệt Thanh không cao, nên việc phát huy sức mạnh còn bị hạn chế!

Giọng nói Tuyết Nguyệt Thanh như ẩn như hiển.

- Hơn nữa, nếu như không phải Nguyệt Thanh để lại ấn ký trên người Vương huynh, chỉ sợ ta cũng chẳng hay biết gì.

Lời này của nàng đã trực tiếp đẩy công lao cho Vương Song, muốn cho Vương Song nhận được chút lợi ích.

Phượng Chủ cùng Hoàng Chủ đều là Thánh Giả, đương nhiên có thể hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Tuyết Nguyệt Thanh.

- Đại ân của Vương Song tiểu hữu bản tọa đương nhiên nhớ kỹ, quan hệ giữa ngươi và Ảnh Đồng cũng không phải bằng hữu bình thường.

Phượng Chủ nhìn về phía Vương Song, trong mắt lóe lên một ý cười.

Nghe vậy, Thu Ảnh Đồng hơi đỏ mặt, Vương Song cũng có chút lúng túng, không khỏi ho khan mấy tiếng.

- Ha ha, trên người tiểu hữu thế mà lại có không ít bí mật, thế nhưng ta thấy hình như tiểu hữu đang tu luyện Đao Đạo, hơn nữa đã lĩnh ngộ được Đao ý.

Phượng Chủ cười một tiếng, nói lảng sang chuyện khác, sau đó hỏi đến phương diện khác.

- Không sai, chỉ có điều Đao ý của vãn bối hiện tại đang ở bình cảnh, đã để tiền bối chê cười rồi.

Vương Song cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói.

Sau khi lĩnh ngộ Đao ý, Vương Song mới phát hiện, tấn thăng Đao ý lại khó khăn như vậy, trước đó tại Thời Quang Thần Tông, một bước tấn thăng Đao ý, thế nhưng cũng chỉ mới đạt tới, trong lòng Vương Song biết rõ, bản thân đã gần như đạt được cảnh giới Tinh Chủ đỉnh phong, muốn tiếp tục tăng lên chiến lực, chỉ sợ chỉ có thể tấn cấp đến cảnh giới Tôn Giả!

- Cho ta nhìn xem!

Phượng Chủ mỉm cười, nói.

Vương Song nghe vậy, trong lòng dao động, Đao ý xuất hiện tưởng như chém rách đất trời, ngọc đao ba tấc sừng sững lên đỉnh đầu, vù vù dao động.

- Đao ý ba tấc, cũng không tồi, thế nhưng trình độ Đao ý cao nhất là chín tấc, nếu như có thể đạt tới trình độ cao nhất như Thánh Giả trước đây, ngươi sẽ không có địch thủ!

Phượng Chủ vừa cười vừa nói.

- Chỉ có điều, dù có đạt được cảnh giới Tôn Giả, muốn đạt đến Đao ý chín tấc cũng phải trải qua muôn vàn khó khăn, cần vô số cơ duyên, chứ đừng nói đến cảnh giới Tinh Chủ, trong ngàn năm qua, có thể ở cảnh giới Tinh Chủ đạt được Đao ý chín tấc, hình như còn không có!

- A, tiền bối nói như vậy, nhất định là có người ở cảnh giới Tinh Chủ đã đạt được Đao ý chín tấc?

Trong mắt Vương Song lóe lên một tia sáng, trầm giọng nói.

Trong mắt Phượng Chủ lóe lên một ý cười, nhẹ nhàng gật đầu.

- Chẳng lẽ người ngươi nói là vị kia?

Hoàng Chủ dường như nghĩ tới điều gì đó, kinh ngạc nhìn Phượng Chủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận