Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1867: Đao ý!

Giờ khắc này, Vương Song cảm giác bản thân dường như đã chạm vạo “Đạo” chân chính, ở trong “Đạo”, bản thân đưa tay là có thể đụng đến, nhưng dường như là vô cùng xa xôi, Vương Song theo bản năng quay lưng, lại cảm thấy có một đạo quang vũ, lại biến mất.

- Vù

Trong khoảnh khắc, trên đỉnh đầu của hắn, vô số Phật Ảnh phun tỏa hào quang, Phạm Xướng Chi m khiến Vương Song bừng tỉnh.

- Nguy hiểm thật, xém chút nữa là hóa đạo, tuy Ngộ Đạo Thạch có tốt, nhưng bản thân lại có chút nóng nảy, vậy mà lại muốn trực tiếp bắt lấy “Đại Đạo” sâu không lường trước này!

Vương Song lấy lại tinh thần, mồ hôi lạnh đầm đìa, nếu vừa nãy không có hạt Bồ Đề giúp bản thân bừng tỉnh, e rằng bản thân thật sự muốn Hóa Đạo, Hóa Đạo, đây là từ khiến tất cả các tu sĩ đều sợ hãi, đó là hồn quy thiên địa thật sự, trong thiên địa sẽ không có ấn ký của bản thân, thậm chí không thể nào chuyển thế nữa!

Vương Song không ngờ, bản thân vậy mà cũng sẽ có ngày Hóa Đạo!

Nhưng mà, hắn cũng hiểu, đây là do bản thân quá nóng lòng, con đường tu hành, tối kỵ nhất là trong lòng chộn rộn không yên, lúc trước hắn nhờ vào Ngộ Đạo Thạch, nhìn thấy quỹ tích vận hành của “Đại Đạo”, muốn phải có được, nhưng chỉ có Tôn Giả mới có thể thử sơ, hắn chỉ là cảnh giới Hóa Thần, tùy tiện hành động đương nhiên sẽ gặp phải chuyện này!

- Xem ra phải từ từ làm.

Trong lòng Vương Song run lên, cũng không gấp gáp nữa, mà bắt đầu chậm rãi lĩnh hội, nhờ vào sức mạnh của Ngộ Đạo Thạch để lĩnh ngộ ảo diệu của Điểm Tinh Chỉ.

Trong một mảnh tinh không bao la, Tinh Thần Lực của Vương Song hóa thành một thân ảnh, nhìn khắp trời đầy sao, mảnh tinh không này, bản thân vô cùng quen thuộc, nhưng mà, đã qua nhiều năm kể từ lúc bản thân lĩnh ngộ được Đểm Tinh Chỉ, Điểm Tinh Chỉ của bản thân cũng không tiến bộ thêm lần nào nữa, nhìn thấy tinh không bao la này, hắn lâm vào một trận suy ngẫm.

- Ta mơ hồ cảm giác sau khi Điểm Tinh Chỉ Đệ Tứ Thức biến hóa hẳn là có quan hệ với mảnh tinh không này, thế nhưng, rốt cuộc là có liên quan gì.

Vương Song suy ngẫm, trong mắt lộ ra từng tia Đạo Trí Chi Sắc, trong lúc mơ hồ, ở trên đỉnh đầu hắn, dường như có vô số ánh sáng rơi xuống, rơi trên đỉnh đầu Vương Song, không ngừng mở ra cảnh cửa trí tuệ cho hắn!

Vương Song từng bước đi sâu vào bên trong tinh không, không biết đã đi được bao lâu mới từ từ dừng bước, nhìn thấy ở trước mắt mình có một sao băng xẹt qua, ánh mắt vừa động, vươn tay ra, muốn lấy một ngôi sao xuống.

- Ầm

Ngôi sao đầy trời loá mắt, giống như là vô số mặt trời mọc, Vương Song cảm giác được một cỗ ý chí cuồn cuộn xuất hiện, giống như một con Viễn Cổ Cự Thú phục sinh.

Giờ khắc này, Vương Song cảm giác những ngôi sao này tựa hồ có sinh mệnh!

- Sinh mệnh, đúng rồi, trước đó tuy uy lực của Điểm Tinh Chỉ mà ta thi triển có mạnh, nhưng chung quy vẫn thiếu khuyết một chút sinh mệnh, loại thần thông này được sáng tạo ra, chắc chắn hàm chứa một chút tâm huyết của người tạo ra, mang theo ý chí và suy nghĩ của đối phương, muốn phát huy toàn bộ sức mạnh của nó, chỉ co thể thi triển ra sinh mệnh của thần thông, cũng chính là giao phó sinh mệnh thần thông!

Hai mắt Vương Song sáng lên, trong đầu hiện lên vô số suy nghĩ, giờ phút này, dưới sự gia trì của thần bí chi lực bên trong Ngộ Đạo Thạch, trí tuệ của Vương Song giống như giếng phun vậy nhìn thấy mảnh tinh không này, Vương Song bỗng nhiên nhắm mắt lại.

Tinh thần dần dần phóng thích, chậm rãi dung nhập với mảnh tinh không này, khí tức trên người Vương Song dần dần trở nên ảm đạm.

Tiểu Thất và Tiểu Không nhìn thấy đều chấn kinh nhìn Vương Song, bọn họ đều cảm nhận được khí tức của Vương Song đang dần giảm xuống, tốc độ lại vô cùng khủng bố như đang tịch diệt.

- Hắn đây là?

Tiểu Thất và Tiểu Không đều chấn kinh khi nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

- Đừng lo, hắn chỉ là đang lâm vào bên trong tầng thứ ngộ đạo mà thôi, loại trạng thái này cực kỳ khó có được, chúng ta đừng tùy tiện quấy rầy.

Tiểu Không thấp giọng tự nói, nhìn hạt bồ đề trên đỉnh đầu Vương Song, có thần vật hộ thể này, Vương Song sẽ không gặp nguy hiểm.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Tinh Thần Lực của Vương Song dần dần hư hóa, giống như đã triệt để dung nhập vào bên trong vũ trụ mênh mông, không biết lúc nào, Vương Song tỉnh lại lần nữa, thế nhưng thời khắc này, hắn phát hiện bản thân dường như đã trở thành một mảnh tinh không này, một ngôi sao trao trong nháy mắt rơi xuống, càn khôn băng diệt, thời không điên đảo.

- Thứ này, chính là sức mạnh tinh không!

Vương Song tự nói trong vô thức, theo lời của hắn, vô số ngôi sao rơi xuống, giống như tinh hà sụp đổ, tái tạo càn khôn, chỉ có thể nhìn thấy vô số quang mang bạo phát, tất cả đều mơ hồ trong nháy mắt, chỉ có một cỗ khí tức kinh khủng nhất ở trung tâm xuất hiện!

- Ầm

Tinh Thần Lực của Vương Song hóa hư thành thật, lại xuất hiện ở dưới tinh không.

Ánh mắt hắn dường như trở nên thâm thúy, nhìn mảnh trời đất này, Vương Song vươn hai tay ra, dường như có thể nghe thấy các ngôi sao đang nói nhỏ…

Bạn cần đăng nhập để bình luận