Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1570: Nguyền rủa! (2)

Sau lưng Vương Song cự chỉ màu vàng đứng đó tản ra dao động đáng sợ, so với một kích thi triển trước đó còn mạnh hơn nữa, ngay cả không gian dường như cũng đang rạn nứt, cảm giác không thể chống đỡ nổi.

- Điềm Tinh Chỉ Chỉ Diệt Thương Khung!

Giọng nói Vương Song trầm thấp, theo âm thanh rơi xuống, Cự chỉ màu vàng phía sau lưng hắn chậm rãi rơi xuống.

- Ầm ầm.

Giống như vạn mã phi nước đại, vô số âm thanh chiến xa cổ xưa nghiền nát thiên địa, Cự Chỉ kim sắc rơi xuống, va chạm với Huyết Hà Kiếm Khí của Sát Lục Thần Tôn.

Không có dư âm năng lượng cuồng bạo, nhất chỉ của Vương Song rơi xuống, Huyết Hà Kiếm Khí đầy trời trực tiếp bị xé rách, mỏng manh như tờ giấy, sau đó, Cự Chỉ kim sắc tiếp tục tiến lên, nổ tung mọi thứ, giống như mặt trời mọc lên trên mặt biển, trực tiếp phân chia huyết hải vô tận thành hai mảnh!

- Đi chết đi!

Giọng nói Vương Song tràn đầy sát khí vang lên, trên người hắn xuất hiện từng vết nứt, năng lượng vô tận dường như đến từ quá khứ rót vào trong cơ thể hắn, giờ đã nổ tung mà chết!

Dù như vậy, mỗi một giây trôi qua, thân thể của hắn đều sẽ bị lực lượng cuồng bạo gột rửa, vốn tưởng rằng Vương Song có thể chống đỡ trong thời gian một nén hương, nhưng hiện tại xem ra, hắn chỉ còn không tới mười tức!

Thời gian đã trôi qua một nửa, Vương Song nhất định phải giết chết đối thủ trong năm tức còn lại, nếu không, thân thể hắn căn bản không chịu nổi lực lượng cuồng bạo này, sẽ trực tiếp sụp đổ mà hắn không có tu thành Nguyên thần, thân thể một khi sụp đổ thì chẳng còn cơ hội nào nữa!

Máu chảy xuôi, ở trên người hắn tạo thành một dòng sông nhỏ, nhưng Vương Song không hề quan tâm.

Nhất chỉ phá vỡ huyết hải của Sát Lục Thần Tôn, đồng thời cảm nhận được lực lượng gần như hủy diệt tất cả những gì chứa đựng trong đó, trên mặt Sát Lục Thần Tôn lóe lên vẻ điên cuồng!

- Được rồi, tiểu tử, ta thừa nhận ta sai rồi, nhưng ngươi muốn giết ta, nhất định phải trả giá cực đắt, ta muốn vũ trụ này mất đi một thiên tài như ngươi!

- Huyết Hải thần chú, sinh tử khắc U Minh đạo, luân hồi vùi trong Huyết hải!

Sát Lục Thần Tôn phun ra một ngụm máu, nửa người trên của hắn hiện lên một ngọn hỏa diễm nhàn nhạt, ngọn hỏa diễm huyết sắc, giống như một đóa Huyết Sắc Liên Hoa.

- Vương Song, ta nguyền rủa ngươi, cho dù ta chết, ngươi cũng phải đi với ta! Ha ha...

Cười một tiếng, toàn thân Sát Lục Thần Tôn hoàn toàn biến mất, hóa thành một đạo huyết sắc thần quang, trực tiếp xuyên qua không gian, rơi vào trong cơ thể Vương Song.

Mà lúc này, huyết hải bị chia làm hai cũng đột nhiên ngưng tụ, hóa thành bầu trời đầy máu, nhanh chóng bao phủ Vương Song, trên đó hiện ra những đường vân kỳ dị vô song, giống như một đóa Hồng Sắc Liên Hoa.

Cự chỉ kim sắc mất đi mục tiêu, đáp xuống mặt đất, phát ra một tiếng nổ vang lớn, trong phạm vi trăm dặm toàn bộ ngọn núi đều sụp đổ, xuất hiện một khe núi vạn trượng không đáy, trông giống như một con rết cực lớn, vô cùng dữ tợn đứng sừng sững trên mảnh đất này!

Đại địa khôi phục yên tĩnh, nhưng một đóa Huyết Liên lớn trăm trượng quấn chặt lấy Vương Song, ở trong đó, Vương Song bình tĩnh nhìn một màn này, cảm nhận được nhịp thở cuối cùng trong cơ thể mình, hai tay nhanh như chớp kết ấn, một cái bóng màu đỏ bay ra, mang theo ngọn hỏa diễm ngập trời.

- Vỡ đi!

Chu Tước kêu lên một tiếng, ngọn hỏa diễm đáng sợ đốt cháy Thương Khung, trong không gian huyết sắc cũng lần lượt xuất hiện sắc Thần Hỏa huyết sắc cùng hỏa diễm của Chu Tước va chạm vào nhau.

Tiếp xúc trong tích tắc, Chu Minh phát ra một tiếng kêu thảm thiết, hỏa diễm cùng hỏa diễm huyết sắc va chạm nhau rồi trở nên mờ nhạt, giống như bị nhiễm lấy, tỏa ra mùi hôi thối.

- Không hay rồi, ngọn hỏa diễm huyết sắc này hẳn là Huyết Hải chi hỏa, một nhánh của Hồng Liên Nghiệp Hỏa, có thể nhiễm lấy vạn vật trên đời!

Trong Vạn Giới Châu, Tiểu Thất kinh ngạc nói.

Hồng Liên Nghiệp Hỏa, là một đỉnh cấp thần hỏa trong vũ trụ, cũng là thứ đáng sợ nhất, Hồng Liên Nghiệp Hỏa chân chính, trừ phi siêu phàm nhập thánh, nếu không, một khi bị ngọn hỏa diễm này thiêu đốt, sẽ bị nhiễm hoàn toàn. Tu vi cả đời đều trôi xuống cống.

Ngoài ra sẽ còn vô vàn nghiệp chướng quấn thân, khiến con người đọa lạc vào vòng luân hồi mãi mãi!

- Đừng động vào huyết hải thần hỏa này, nếu không, thân thể của ngươi sẽ bị nhiễm lấy, tu vi của ngươi sẽ bị phế!

Tiêu Thất vội vàng nói.

Hắn vô cùng lo lắng, không nghĩ tới Sát Lục Thần Tôn lại tàn nhẫn như vậy, lại triệu hồi ra Huyết Hải Thần Hỏa!

- Không kịp nữa rồi!

Vương Song lắc đầu, Chu Tước Thần Ấn chậm rãi tiêu tán, trên người hắn, lực lượng cực kỳ cuồng bạo giống như thủy triều rút đi, nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.

Những nụ hoa trắng tinh lúc này cũng đã mờ đi rất nhiều, như thể đã cạn kiệt sức lực, bắt đầu chìm vào giấc ngủ say, điều duy nhất khiến Vương Song vui mừng chính là hạt giống lần này không bị vỡ ra. Hạt giống hồi phục, hắn có thể tiếp tục sử dụng lực lượng!

Tuy nhiên, nghĩ đến tình hình hiện tại của mình, trên mặt Vương Song nở nụ cười khổ.

Bên ngoài, Huyết Hải Thần Hỏa chậm rãi hạ xuống, mà trong cơ thể hắn, có thể nhìn thấy huyết sắc thần quang, giống như kẹo đường nâu, từ từ nuốt chửng nguyên lực hắn, thậm chí cả sinh mệnh lực nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận