Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 359: Lựa Chọn!

Nghe thấy giọng nói mềm mại không xương này, trong mắt Vương Song như có ngọn lửa bùng lên, lập tức ném nàng xuống giường, vừa định tiến lên, Thái Hiểu khẽ cười nói:

- Đừng vội, ngươi nhìn Triệu Hân tỷ kìa, nàng cũng mang theo thành ý để xin lỗi ngươi đó!

Nghe thấy âm thanh của Thái Hiểu, Vương Song quay đầu lại, nhìn thấy Triệu Hân mang thẹn thùng chậm rãi cởi mở bộ y phục trên người, lộ ra này ba điểm tuyệt vời trên cơ thể.

Toàn thân được che bởi miếng vải trong suốt, càng để lộ ra dáng vẻ kiêu ngạo, trải qua tiến hóa không ngừng, thân thể Triệu Hân cũng đã hoàn toàn tái sinh, thân thể trắng như bạch ngọc, mỗi cái nhíu mày, mỗi nụ cười đều có sức hấp dẫn đến kinh người .

Triệu Hân chậm rãi đi đến trước mặt Vương Song, nở một nụ cười rạng rỡ, nhìn vào đôi mắt kinh ngạc của Vương Song, trong mắt nàng hiện lên một chút đắc ý. Hừ, cho dù Chu Vân Nguyệt kia xinh đẹp như thế nào, bản thân tiến vào giới giải trí, không phải dựa vào thủ đoạn của người kia sao, nàng không tin mình lại đấu không lại một nữ nhân đã có con!

Adrenalin của Vương Song ngay lập tức tăng vọt, nhịn không được nắm lấy tay nàng kéo lên giường, nhắm nháp đại tiệc trong tiếng kinh hô của bọn họ! Không ngờ bên ngoài lại truyền đến âm thanh gấp gáp vội vã.

- Vương đội, hình như Chu tiểu thư bị bệnh, bây giờ đang sốt cao, tình huống rất không ổn!

Ngọn lửa trong lòng Vương Song như bị một chậu nước lạnh dội vào, trong nháy mắt tỉnh táo lại, nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt hai nữ nhân, hắn bất đắc dĩ thở dài, trầm giọng nói:

- Lần này ta buông tha cho các ngươi, ta phải đi xem chuyện gì xảy ra trước!

Nói xong Vương Song trực tiếp đứng dậy và rời di.

- Bịch

Sau khi Vương Song rời đi, sắc mặt của cả Triệu Hân cùng Thái Hiểu đều là khó coi.

- Nữ nhân này, tuyệt đối không thể cho nàng ở lại đây!

Triệu Hân đập bàn một cái, lưu lại chưởng ấn sâu.

Chu Vân Nguyệt nằm ở trong phòng, Trần Diệu vô cùng lo lắng cho mẫu thân của mình, mấy bác sĩ ở bên cạnh đo huyết áp, nhịp tim cho Chu Vân Nguyệt, đám người Lý Tân, Đặng Mai nghe thông báo cũng chạy đến, đứng ở một bên cẩn thận quan sát.

Trong gian phòng lớn lại chật ních người. Rất nhanh, Vương Song đã đi vào, đám người chủ động tách ra nhường đường cho Vương Song.

Vương Song cũng không chào hỏi gì bọn họ mà trực tiếp đến thằng giường của Chu Vân Nguyệt, nhìn sắc mặt nàng hồng phát nóng, cả người mơ mơ màng màng

- Xảy ra chuyện gì?

Vương Song lạnh lùng nhìn về phía các bác sĩ, những người này đều là những bác sĩ trong các bệnh viện khác nhau, được cứu đến rồi được ăn sung mặc sướng, còn có cơ sở trị bệnh mà rất nhiều người đến khám. Dù không ai có thể cam đoan rằng mình không bị bệnh, có bác sĩ ở đây, tất cả mọi người cũng an tâm.

Nghe Vương Song tra hỏi, các bác sĩ đều ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, muốn nói lại thôi, cuối cùng, một bác sĩ tương đối lớn tuổi đáp.

- Vương đội, cơ thể của Chu tiểu thư không có bất kỳ tổn thương nào!

- Không có bị thương? Vậy sao lại sốt đến hôn mê bất tỉnh! Các ngươi là đang đùa ta?

Ánh mắt Vương Song trở nên lạnh lẽo, nhìn người trước mắt, ngữ khí cũng có chút lạnh lùng. Những người này chắc chắn là đang lừa hắn, người ta nằm thế kia, còn bảo là không bị gì cả!

Nghe vậy, sắc mặt của đám người Lý Tân cũng trở nên khó coi, những bác sĩ này chắc chắn là đang ăn nói vớ vẩn, nhìn người kia thống khổ như vậy, mà lại không bị gì. Chắc chắn đám người kia đang xem bọn họ là kẻ ngốc!

Cảm nhận được sự phẫn nộ của mọi người, các bác sĩ đều vô cùng sợ hãi, biết chỉ cần đáp án bọn họ đưa ra không vừa ý, đầu của bọn họ sẽ lìa khỏi thân.

Cho nên, bọn họ không dám thất lễ, đã kiểm tra kĩ lưỡng, thật sự cơ thể của Chu Vân Nguyệt không có vấn đề gì cả. Nhưng cơ thể lại nóng bừng, hôn mê bất tỉnh.

Vương Song nhìn vẻ mặt mấy người này như muốn khóc đến nơi, sắc mặt cũng buông lỏng, hắn cũng cảm thấy những người này sẽ không lừa gạt mình, cũng không có can đảm làm chuyện ấy.

Có điều lúc hắn nhìn thấy Chu Vân Nguyệt hôn mê bất tỉnh, trong lòng có chút khó chịu mà hỏi tội đám bác sĩ. Bác sĩ tương đối lớn tuổi ở một bên nhìn Vương Song, vẻ mặt như muốn nói lại thôi.

- Ngươi muốn nói gì, nói đi!

Vương Song liếc nhìn dáng vẻ của người kia, lạnh giọng lên tiếng.

- Vương đội, tuy ta không biết rốt cuộc Chu tiểu thư bị gì, nhưng triệu chứng này giống như sau khi bị Zombie cắn nhiễm, có phải…

Bác sĩ nhỏ giọng nói. Nhưng còn chưa nói xong, Vương Song trực tiếp lạnh giọng nói,

- Không thể nào!

Giọng nói của Vương Song khiến vị bác sĩ kia lùi xuống mấy bước, không dám nói thêm gì nữa, Vương Song nhìn Chu Vân Nguyệt, sắc mặt cũng trở nên hơi khó chịu, hắn cũng nhìn ra triệu chứng này cũng gần giống sau khi bị lây bệnh, nhưng là hắn biết chắc rằng Chu Vân Nguyệt không thể bị lây bệnh, chẳng qua bây giờ chưa thể tìm ra nguyên nhân cũng chưa có thuốc để chữa cho nàng.

- Ca ca, ngươi mau cứu mẫu thân ta, mẫu thân ta chắc chắn không có bị nhiễm. Ta chỉ còn một mình người, hu hu…

Trần Diệu nức nở khẩn cầu Vương Song. Vương Song quả quyết xoay người, phân phó nói:

- Gọi Triệu Hân đến đây!

- Không cần, ta đến rồi!

m thanh của Triệu Hân truyền đến, nàng và Thái Hiểu đều ăn mặc chỉnh tề, xuất hiện trước mặt mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận