Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1004: Thoát li! (2)

Trương Tiểu Phàm ngược lại không có mất mát bao nhêu, năm bộ thiên thư đều đã học được, hiện giờ cho dù không có Tru Tiên, hắn cũng là tồn tại mạnh nhất thiên hạ hiện nay, ngoại trừ Vương Song!

Chẳng qua Trương Tiểu Phàm vẫn không rõ Vương Song rốt cuộc có mưu đồ gì, tựa hồ đã thành công, chẳng lẽ thật sự là vì kiến thức một chút trạng thái mạnh nhất của Tru Tiên Kiếm sao!

- Tiểu Phàm, năm đó gặp ngươi, ta đã bắt đầu sắp đặt ra bố cục hôm nay, mười mấy năm, ta rốt cục thành công, hiện tại, là thời điểm ta rời đi, về sau phiến thế giới này sẽ giao cho ngươi, có thể chúng ta không còn gặp mặt nữa, các ngươi phải bảo trọng đi!

Giọng nói của Vương Song vang vọng cả không gian, giống như là vang lên ở bên tai mọi người vậy.

Dứt lời, Vương Song không dừng lại nữa, tâm niệm vừa động, trên người chợt bộc phát ra một đạo quang mang rực rỡ vô cùng, hào quang này chói mắt như thế, gần như so với chuyện vừa rồi còn khiến người ta rung động hơn, nhưng hào quang như vậy cũng không kéo dài bao lâu, sau đó mọi người lập tức nhìn lại, chỗ cũ đâu còn có thân ảnh Vương Song!

Chỉ có một vết nứt màu đen khủng khiếp đang từ từ khép lại.

Sau trận chiến này, toàn bộ Thần Châu đại địa đều lưu truyền Vương Song đánh một trận với Trương Tiểu Phàm sau đó phi thăng, chứng đạo vi tiên!

Mà truyền thuyết trường sinh, lại càng ngày càng xâm nhập vào lòng người, tất cả mọi người đều tin tưởng thiên địa này có tiên nhân, chỉ cần cố gắng tu hành, cuối cùng có một ngày cũng sẽ trở thành một gã tiên nhân!

Trương Tiểu Phàm cũng không biết vì cái gì, không tiếp tục đảm nhiệm chức vụ Quỷ Vương tông nữa, mà là thoát ly Quỷ Vương tông, dẫn Bích Dao hoàn toàn ẩn thế, tìm một nơi ai cũng không tìm được yên bình sinh sống.

Thanh Vân môn một lần nữa lấy lại chí bảo tông môn của mình, uy nghiêm đứng đầu tam đại chính đạo vẫn không ai dám khiêu khích.

Điều đáng nói là hai ông cháu Chu Nhất Tiên tìm được phủ đệ của Vương Song, trở thành chủ nhân của phủ đệ mới. Chu Tiểu Hoàn nhìn hư không, cười nói:

- Vương đại ca, ta nhất định sẽ tìm được ngươi!

......

Vương Song đương nhiên không biết những chuyện xảy ra sau khi mình rời khỏi Tru tiên, đối với hắn mà nói, đây chẳng qua chỉ là một đoạn hành trình mà thôi, là một đoạn trên con đường nhân sinh của mình, đương nhiên không có gì phải lo lắng.

Thoát ly bí cảnh, trở lại căn cứ của mình, đây mới là việc trước mắt bản thân nên làm.

Nhưng Vương Song mở mắt ra, nhìn chung quanh mình, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc:

- Đây là nơi nào?

Không gian xám xịt, không có phân chia giữa trời và đất, giống như một mảnh hỗn độn, trong không gian vô biên này, lại có vô số cửa thông đạo lớn nhỏ.

Vương Song vẻn vẹn không hề cảm thấy đói nhìn sang, lập tức phát hiện số lượng những thông đạo này nhiều vô kể.

Mỗi một cửa thông đạo giống như là một cánh cửa phát sáng, lớn chừng vạn trượng, nhỏ cũng chừng hơn một trượng, có cửa thông đạo không có chút ánh sáng nào, giống như là bị phủ một tầng bụi bặm, có cái thì lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.

Chẳng qua những thông đạo này có cho hắn một loại cảm giác vô cùng quen thuộc, khí tức này giống như là ở nơi nào cảm nhận được.

- Đây là nơi nào?

Vương Song không chỉ có chút tò mò, không gian trước mắt không biết vì sao lại cho hắn một loại cảm giác vô cùng cổ xưa, thần bí, giống như là đến từ thời cổ đại, có vĩ lực vô thượng làm cho người ta kính sợ!

- Chẳng lẽ, nơi này chính là chỗ của giọng nói kia!

Trong lòng Vương Song âm thầm suy đoán.

Thật ra, lúc ở thế giới đầu tiên, Vương Song cũng đã âm thầm nghi hoặc, không thể có cái gọi là chủ thần, sở dĩ hắn xuất hiện ở nơi đó rất có thể là bởi vì lực lượng thần bí nào đó.

Hiện giờ bị đưa đến nơi này, càng khẳng định ý nghĩ trong lòng mình, những thông đạo kỳ quái này nhìn qua giống như là vô số cửa không gian, phía sau rất có thể chính là những thế giới chính mình đã trải qua, chẳng qua, nhìn số lượng thông đạo này, hình như số lượng chính mình trải qua ngay cả một phần vạn còn chưa tới!

Trong lòng Vương Song có chút hoảng sợ, rốt cuộc là ai lại có thần thông khiến người ta chấn động như vậy, lại có thể làm cho người ta trải qua các thế giới khác nhau, chuyện này đã vượt qua tưởng tượng của Vương Song.

- Ngươi là chủ nhân của bí cảnh này sao?

Vương Song nhìn không gian xám xịt này, không khỏi mở miệng hỏi, hắn tin tưởng đối phương khẳng định có thể nghe được.

Trong không gian một mảnh yên tĩnh, không có chút âm thanh nào xuất hiện, nhưng Vương Song cũng không có sốt ruột, lẳng lặng nhìn chăm chú cái không gian này.

Trải qua ước chừng nửa nén hương, trong không gian xuất hiện một cái giọng nói vô cùng già nua.

- Ha ha...

Nghe thấy tiếng cười này, ánh mắt Vương Song ngưng tụ, không có chút động tác nào.

- Hoan nghênh ngươi, chàng trai trẻ!

- Nơi này chính là chỗ hạch tâm nhất của Tinh Hà bí cảnh, mà ta, ngươi có thể gọi ta là khí linh, cũng có thể gọi ta là chưởng khống giả của nơi này!

Nghe được giọng nói trần thuật này, trong mắt Vương hiện lên một tia nghi hoặc:

- Khí linh? Chẳng lẽ nơi ta đang đứng là một cái khí vật?

- Vạn Giới Châu, thông vạn giới!

Bạn cần đăng nhập để bình luận