Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1172: Ba năm

- Các ngươi vất vả rồi, Triệu Hân, hôm nay mỗi bác sĩ y tá tham dự cho các nàng một vạn đồng, xem như hồng bao đi!

Vương Song thuận miệng nói một câu, rồi đi vào phòng, chuẩn bị xem xét tình huống của Miêu Đóa Nhi.

Mấy bác sĩ nghe vậy, trên mặt hiện lên nụ cười, một vạn đồng, gần như tương đương một năm tiền lương của bọn hắn, bọn hắn đều rời đi, chỉ để lại mấy thầy thuốc cùng y tá ở bên cạnh phân phó.

Vương Song ôm hài tử tiến vào bên trong, nhìn Miêu Đóa Nhi nằm trên giường mồ hôi đầm đìa, trong mắt Vương Song hiện lên vẻ đau lòng.

- Đóa Nhi, ngươi vất vả rồi!

Vương Song nắm chặt tay Miêu Đóa Nhi, cảm giác bàn tay Miêu Đóa Nhi có chút lạnh.

- Ngươi nhìn đi, đây là hài tử của chúng ta, xinh đẹp lắm!

Vương Song đặt hài tử bên cạnh Miêu Đóa Nhi.

Sắc mặt Miêu Đóa Nhi có chút tái nhợt, bởi vì thể lực hao tổn quá mức nghiêm trọng, Vương Song cũng không có cách nào.

Nhưng mà Miêu Đóa Nhi nhìn thấy gương mặt hài tử phấn điêu ngọc trác, trên mặt lộ ra vẻ dịu dàng.

- Đây là hài tử của ta...

Miêu Đóa Nhi tự lẩm bẩm, giống như nhìn lễ vật trân quý nhất. Lập tức nhìn về phía Vương Song, nhẹ giọng hỏi.

- Lão công, ngươi đã nghĩ đến việc đặt tên cho hài tử chưa?

Nghe vậy, Vương Song nhìn về phía phụ mẫu cùng Miêu Xuyên lão gia tử, nhưng khi ánh mắt hắn lướt qua, Vương phụ Vương mẫu đều xấu hổ cúi đầu xuống.

- Lúc ấy chúng ta chỉ nghĩ đặt tên cho nam hài.

Nghe vậy, Vương Song bất đắc dĩ lắc đầu, phụ mẫu mình vẫn giữ khái niệm trọng nam khinh nữ quá nặng, nhưng mà hắn cũng không thể nói gì, nghĩ một hồi, rất nhanh Vương Song đã nghĩ đến một cái tên.

- Không bằng đặt nàng là Vương Đóa Đóa đi, êm tai cũng dễ nhớ.

“Phốc” phía sau không ít người bỗng nhiên thành tiếng, Vương Song quay đầu nhìn lại, là đám người Lý Tân, Thu Ảnh Đồng, đều lắc đầu ngao ngán.

Vương Song hậm hực cười cười, hắn cũng biết mình trình độ đặt tên của mình không được tốt lắm.

- Tên này rất hay, Đóa Đóa, cái tên rất dễ nhớ.

Miêu Đóa Nhi không hề để ý, sắc mặt nghiêm túc mở miệng đồng ý.

Nhìn thấy Miêu Đóa Nhi đồng ý, Vương Song cũng nở nụ cười, nhìn lnhững người khác, tất cả mọi người không mở miệng, dù sao đây là hài tử của Miêu Đóa Nhi, bọn họ cũng không tiện mở miệng.

- Được rồi về sau hài tử của ta tên là Vương Đóa Đóa!

...

Sau đó, Vương Song cử hành thịnh đại yến hội, chúc mừng hài tử đầu tiên ra đời.

Lần yến hội này, gần như tất cả thế lực đều Hoa Quốc phái người đến, dâng lên trân quý lễ vật, đồng thời nhớ kỹ hài tử này, liệt vào danh sách một trong những nhân vật không thể trêu chọc nhất của Hoa Quốc.

Vương Song có hài tử, cũng không thường xuyên bế quan, dành nhiều thời gian đặt ở chỗ Vương Đóa Đóa.

Thời gian nhoáng cái ba năm trôi qua.

- Phù!

Vương Song mở to mắt, ánh mắt bình tĩnh vô cùng, không có sát khí, càng có một loại bình thản khó nói nên lời.

- Vương tiểu tử, xem ra cảnh giới của ngươi lại cao lên không ít rồi? Lần này có thu hoạch gì?

Tiểu Không ở bên cạnh ăn hoa quả, nhìn Vương Song, tùy ý nói.

Vương Song cười một chút:

- Điểm Tinh chỉ càng lĩnh ngộ cảm thấy càng sâu sắc, môn thần thông này quá mạnh! Muốn lĩnh ngộ toàn bộ trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng!

- Chắc chắn rồi, vẫn là tư chất ngươi tốt mới tấn thăng đến cấp hai hạ phẩm, nếu không, ngay cả lĩnh ngộ ngươi cũng không có khả năng! Thần thông cấp bậc Tôn Giả sao lại dễ dàng được lĩnh ngộ như vậy chứ!

Tiểu Không gật gù đắc ý:

- Ngươi cũng coi như nhanh rồi, ngươi chưa từng thấy có người lĩnh ngộ một môn Thần Thông tuyệt học Cường Đại thậm chí phải hao tổn mấy chục vạn năm!

- Nhưng mà, liên quan tới đao pháp, ta cũng chỉ lĩnh ngộ được một ít thôi!

Vương Song nói, hai ngón tay vươn ra, nhẹ nhàng xoẹt ngang qua không gian trước mắt, nhẹ nhàng xoẹt qua không gian, thoạt nhìn không chút uy thế, nhưng không gian giống như đậu hũ bị cắt mở!

- Cái này, phác Quy Chân!

Tiểu Không có chút kinh ngạc nhìn một đao kia của Vương Song, lập tức lắc đầu:

- Không đúng, đây không phải phác Quy Chân, phác Quy Chân chí ít phải đạt tới cảnh giới Tôn Giả mới có thể lĩnh ngộ, một đao kia của ngươi dường như một phần ý cảnh của thân ảnh Nhân Hoàng hư ảo chứng kiến ở Tam giác Bermuda ấy!

- Không sai, trước đó một đao kia của ta mặc dù không thấy rõ ràng, thậm chí không đánh ra thế nào, nhưng cảm ngộ ý cảnh kia, ta phát hiện uy lực của đao pháp cũng đang không ngừng tăng cường!

Vương Song cảm khái mở miệng, hắn không thể tưởng tượng được đao pháp của nhân ảnh kia rốt cuộc cường đại đến mức nào, cự thú khủng bố cuồn cuộn vô biên dưới một đao của thân ảnh kia không hề có sức chống đỡ nào!

Bản thân chỉ lĩnh hội một tia ý cảnh của đối phương, thậm chí đoán chừng một phần một triệu cũng chưa đạt tới, nhưng ngay cả như vậy, uy lực đao pháp của mình cũng trở nên vô cùng cường đại.

- Được rồi, lần này ngươi bế quan gần một tháng, tiểu nha đầu Đóa Đóa kia cả ngày đều ồn ào muốn gặp ngươi đấy!

Tiểu Không bĩu môi.

Nghe vậy, Vương Song lộ ra ý cười, thời gian ba năm, tiểu hài tử bây giờ cũng đã ba tuổi, giống như một Dã Tiểu Tử chạy loạn khắp nơi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận