Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2152: Thánh giả chi pháp

- Sư huynh, lần này ta nhất định phải đi theo ngươi mở mang kiến thức một chút.

1 bên, Dương Mạt hưng phấn mở miệng, Chí Tôn Lộ, đến lúc đó sẽ hội tụ vô tận cao thủ trong thiên hạ, Dương Mạt cảm thấy máu của mình sắp sôi trào rồi.

- Ngươi đi làm gì, đây cũng không phải là đi chơi, chí tôn tranh hùng, ngay cả ta cũng chưa hẳn có thể bảo vệ được ngươi.

Vương Song trực tiếp cự tuyệt nói.

- Tiểu Song, dẫn hắn đi thôi, bây giờ mặc dù thực lực hắn không bằng ngươi, nhưng so với những người khác, lại vượt qua, tiếp tục ở lại Tây Tinh Vực, tương lai thậm chí rất khó đột phá đến thánh giả!

Lúc này, Chu Càn bỗng nhiên mở miệng, khuyên Vương Song dẫn Dương Mạt đi.

Nghe vậy, Vương Song cảm thấy cũng đúng, Dương Mạt bây giờ thực lực cảnh giới tôn giả, phối hợp với Hoàng Kim Thần Thể, tôn giả cũng khó gặp đối thủ, tiếp tục lưu lại, chỉ lãng phí thiên phú, chỉ có thể đáp ứng.

Vương Song ở trong Thanh Nguyên Tông chưa đến bảy ngày, đã nhận được lời mời của Huyền Thiên Thánh Giả, hắn biết rõ một lần này rời đi, chỉ sợ thật lâu mới có thể trở về, chí tôn chiến mở ra, không phải một hai năm là có thể kết thúc, trăm ngàn năm cũng không phải là không thể!

Đám người Lý Thuần Kiếm, Tư Đồ Tuyết không cùng theo, bọn hắn thiên phú mặc dù không tệ, nhưng tham dự vào loại chiến đấu này, cũng chỉ là chịu chết mà thôi, Thanh Nguyên Tông cũng sẽ không để bọn họ hi sinh không công.

Cho nên, lần này Vương Song trở về, chỉ mang đi Dương Mạt, nhưng mà trước khi đi, Vương Song cũng lưu lại Luân hồi đao pháp mà mình sáng tạo ra lưu lại, xem như truyền thừa cho Vô Danh Phong.

Vương Song lần nữa đi tới Huyền Thiên Đạo, được Huyền Đạo, Huyền Tố nghênh vào sơn môn, 100 năm không gặp, tu vi bọn hắn cũng đột phá đến cảnh giới tôn giả, 2 người này, cũng thiên kiêu thánh giả chi tư, trở thành tôn giả, thực lực cũng kinh người đến cực hạn.

Nhưng mà, 2 người nhìn Vương Song, trong mắt lại lóe lên nụ cười khổ, trăm năm trước, bọn họ tu vi không khác nhau lắm, đều không phải là đối thủ của Vương Song, bây giờ, bọn họ tấn thăng tôn giả, Vương Song còn đang Tinh Chủ cảnh giới, nhưng lại cảm thấy sự chênh lệch giữa bọn họ còn lớn hơn.

- Vương huynh, ngươi thực lực tăng lên cũng quá nhanh.

Huyền Đạo cười khổ mở miệng nói, dẫn Vương Song vào chỗ sâu trong Huyền Thiên Đạo. Đi bên cạnh Vương Song là Thu Ảnh Đồng cùng Long Chồn mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng đều không hỏi nhiều.

- Ha ha, cũng là cơ duyên xảo hợp.

Vương Song vừa cười vừa nói.

Hắn trải qua tất cả những thứ này, người bình thường thậm chí không cách nào tưởng tượng đực, cũng hành tẩu trong thời khắc sinh tử, bây giờ có loại tu vi này, cũng là lẽ thường.

Phía trước chính là Huyền Thiên Thánh Giả, vạn năm như một ngày xếp bằng ở bên hồ, dường như chưa từng có động đậy.

- Lão tổ, Vương huynh đã đến.

Huyền Đạo, Huyền Tố cung kính mở miệng nói.

- Tham kiến tiền bối! Trước đó đa tạ tiền bối đã xuất thủ.

Vương Song nhìn Huyền Thiên Thánh Giả, cũng cảm kích mở miệng nói.

- Đến rồi hả, không tồi, xem ra một chuyến đi Yêu vực, thực lực tăng lên rất lớn.

Huyền Thiên Thánh Giả xoay đầu lại, khẽ cười nói, vung tay lên, 1 bên xuất hiện một bồ đoàn.

- Ngồi xuống đi, nói cho ta nghe một chút chuyện ở Yêu tộc.

Huyền Tố, Huyền Đạo thấy thế, trong lòng có chút hâm mộ, sư lão tổ chưa từng đối đãi với bọn họ như vậy.

- Tất cả ngồi đi.

Dường như phát giác được ý nghĩ trong lòng hai người, trên mặt đất lần nữa xuất hiện 4 cái bồ đoàn, Huyền Tố, Huyền Đạo, Thu Ảnh Đồng, Tiểu Thất cũng ngồi xuống, đối mặt với thánh giả, bọn họ đều duy trì sự tôn trọng.

Vương Song lần nữa kể chuyện ở Yêu tộc tinh vực, đối với chuyện mình thu hoạch được bất diệt Đao Thánh lại không nhiều lời.

- Yêu Đế thần binh, Chúc Long, dị vực thánh giả, Phượng Chủ, hắc ám chi chủ...

Nghe thấy chuyện mà Vương Song đã trải qua trong lòng Huyền Tố rung động, gần nhuhw không cách nào tự tin, Chúng Thánh Chi Chiến, ngay cả đế binh đều xuất hiện, còn không phải một cái, cuối cùng còn có Hắc ám chi chủ, bọn họ ở Huyền Thiên Đạo, gặp phải người lợi hại nhất cũng chỉ là Huyền Thiên Thánh Giả.

Huyền Thiên Thánh Giả ngược lại sắc mặt bình tĩnh, chỉ là khi nghe được Yêu Đế thần binh cùng hắc ám chi chủ thì kinh ngạc một chút.

Nghe xong lời của Vương Song, Huyền Thiên Thánh Giả cười lắc đầu:

- Đặc sắc, đáng tiếc bản tọa không được tận mắt nhìn thấy, bản tọa ngược lại không nghĩ tới dị vực này lá gan lớn như vậy, ngay cả thánh giả đỉnh cao như Phượng chủ cũng dám tính kế.

Nói xong, nhìn về phía Huyền Tố cùng Huyền Đạo:

- Hiện tại các ngươi biết vì sao mình không phải là đối thủ của Vương Song chưa?

- Xa rời thực tế, cho học xong toàn bộ thần thông của ta, cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, đóa hoa trong nhà kính cũng chỉ là dáng dấp đẹp mắt mà thôi.

- Chỉ có trải qua mưa gió chân chính, trong nguy hiểm vô tận mà trưởng thành mới là cường giả chân chính, tương lai mới có cơ hội trèo lên đỉnh phong!

- Các ngươi, vẫn sống quá thư thái.

Nghe được lời răn dạy của thánh giả, Huyền Tố cùng Huyền Đạo sắc mặt đỏ bừng, không dám phản bác, đợi đến khi đối phương nói xong, mới cung kính mở miệng:

- Lão tổ dạy phải.

Bạn cần đăng nhập để bình luận