Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1394: Hạ độc thủ (2)

Đây là thuần túy lấy thế đè người, hoàn toàn không cho đối phương chút cơ hội phản, Thần Binh như dòng nước lũ nghiền ép, hai người đối diện chỉ phát ra một trận kêu thảm, sau đó hoàn toàn biến mất!

Nhìn thấy hai người biến mất, Hồng Phong lạnh lùng cười:

- Một đám ô hợp, không chịu nổi một kích!

Vừa nói xong, đang muốn thu hồi Thần Binh nhưng trước mắt tối sầm lại, mất đi tất cả trực giác. Chỉ có thể ngầm trộm nghe thấy một câu:

- Ha ha, đúng là một thằng ngu!

Nương theo thanh âm thanh thúy êm tai này, Hồng Phong hoàn toàn lâm vào hôn mê!

Mà Vương Song lại đang lẩn trốn sau lưng Yêu Nguyệt, nhìn nàng xuất thủ đánh Hồng Phong bất tỉnh mang đi.

- Đi, theo sau!

Tiểu Không sử dụng Không Gian Chi Lực ngăn cách thân ảnh của Vương Song, lặng lẽ theo sau.

Hậu phương, ba con khôi lỗi chiến đấu với rất nhiều siêu phàm, một vài siêu phàm thì trơ mắt nhìn Hồng Phong bị người ta đánh bất tỉnh mang đi!

...

Nguyên lực của Yêu Nguyệt hóa thành một sợi thừng, trói chặt Hồng Phong, tốc độ của Yêu Nguyệt cực nhanh, bay đến nguyên địa mấy ngàn dặm, thân ảnh rơi xuống trong sơn cốc.

Yêu Nguyệt cùng thị nữ Tiểu Lục đứng một bên, nhìn Hồng Phong năm trên mặt đất, trong tay Yêu Nguyệt còn ôm Tiểu Miêu toàn thân đen nhánh.

Nhưng mà ánh mắt Tiểu Miêu lại không ngừng chuyển động, trong lúc mơ hồ nhìn phía sau, dường như phát giác được cái gì.

- Tiểu thư, Thiên Mị Thần Quyết của ngươi thật sự là quá lợi hại! Bọn gia hỏa này không người nào có thể ngăn trở.

Thị nữ Tiểu Lục sùng bái nhìn thiếu nữ.

- Ha ha, bớt nịnh hót đi, mau lột trữ vật của hắn xuống, gia hỏa này thông báo cho trưởng lão của tông môn bọn họ, có lẽ đối phương hẳn là có cách định vị vị trí của hắn, chúng ta phải mau chóng rời đi!

Thiếu nữ mở miệng cười.

Mặc dù nói như thế, nhưng trong mắt nàng rõ ràng hiện lên một tia đắc ý, dường như vì thủ đoạn của mình mà đắc chí!

- Đây chính là bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau!

Yêu Nguyệt cười hì hì mở miệng.

- Không, ngươi còn thiếu một chút!

Một thanh âm đột nhiên xuất hiện phía sau Yêu Nguyệt, nhất thời cho nàng giật mình, nguyên lực trong cơ thể muốn phát động nhưng mà còn không đợi động tác của nàng thì một cỗ công kích cường hãn rơi vào phía trên ót nàng, “rầm” một tiếng, Yêu Nguyệt nháy mắt cảm thấy trời đất quay cuồng, chung quanh tất cả dần dần mơ hồ!

- Ta bị người ta đánh lén!

Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Yêu Nguyệt, nàng nỗ lực muốn mở mắt ra, thậm chí muốn bóp nát Hộ Thân Ngọc Phù của mình, nhưng không biết vì sao, lại bị một đạo lực lượng trùng điệp rơi vào sau ót mình, lần này, Yêu Nguyệt hoàn toàn hôn mê.

Lúc gần hôn mê suy nghĩ cuối cùng của Yêu Nguyệt là “Cả ngày đánh ngỗng, cuối cùng bị ngỗng mổ mắt!”

Vương Song hơi kinh ngạc nhìn hai quyền của mình đã hoàn toàn đánh Yêu Nguyệt hôn mê, cũng cảm thán ý chí cường hãn của nữ nhân này!

Nhưng mà theo đối phương hôn mê, sương mù nhàn nhạt bao phủ xung quanh nàng tán đi, khiến Vương Song nhìn thấy thân thể của Yêu Nguyệt, thân thể hoàn mỹ, tư thái yêu nhiêu, bất kỳ nam tử nhìn thấy cũng sẽ vì thế mà tâm động, mà nữ nhân nhìn thấy cũng sẽ nhịn không được mà ghen ghét, một mái tóc đen nhánh, cổ tinh tế, giống như bạch ngọc, mang trên mặt một bộ mặt nạ Tuyết Hồ mặc dù không biết khuôn mặt cụ thể, nhưng Vương Song tin tưởng đây nhất định là một tdung nhan đẹp đến mức tận cùng!

Nhưng mà lúc này Vương Song cũng không có thời gian quan tâm diện mạo của nữ nhân này như thế nào, đánh thiếu nữ bất tỉnh, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía thị nữ Tiểu Lục, Thị Nữ phát giác được động tĩnh phía sau thì xoay đầu lại, vừa hay nhìn thấy Vương Song đánh ngất tiểu thư nhà mình!

- Tiểu... Tiểu thư!

Tiểu Lục đầy ngốc trệ, có chút lắp bắp mở miệng.

- Xem ra thị nữ này cũng khá thông minh đấy!

Vương Song nhìn thấy biểu hiện của đối phương, không khỏi bĩu môi một cái, thân ảnh mãnh liệt tiến lên, chuẩn bị bắt chước làm theo, muốn đánh bất tỉnh!

Thế nhưng rõ ràng là Vương Song xem thường đối phương rồi, Thị Nữ nhỏ nhắn này bỗng nhiên lấy lại tinh thần, trong miệng phát ra một trận thét lên, trong tay xuất hiện một tấm tú bạc, phía trên dường như thêu lên sơn hà Hồ Hải.

Vừa mới tế ra, Vương Song phát giác cỗ áp lực Đạo Nhất cực kỳ cường hãn, nhất thời biến sắc, không nghĩ tới chỉ là một thị nữ, lại có loại bảo vật này!

Trong cảm ứng của Vương Song, cái này chí ít đều bảo vật Hóa Thần Cảnh Giới!

- Điểm Tinh chỉ!

Vương Song quát khẽ một tiếng, không chút do dự, trước tiên dùng một kích mạnh nhất đánh ra!

Nháy mắt, Đấu Chuyển Tinh Di, sau lưng Vương Song sau lưng hóa thành một mảnh tinh không, từng khỏa tinh thần hóa thành từng cây Cự Chỉ trực tiếp vượt qua không gian, từ trong tinh không xuất hiện, xé rách không gian, đánh về phía thị nữ đối diện!

- Điểm Tinh chỉ, ngươi là người của Tinh Thần Điện đường!

Nhìn thấy một chỉ này, thị nữ lại trừng to mắt, hét rầm lên, trong nháy mắt chính nhận ra lai lịch một chỉ này của Vương Song!

Vương Song hơi kinh ngạc, một thị nữ thậm chí ngay cả môn thần thông như Điểm Tinh chỉ cũng biết, càng biết môn thần thông này thuộc thế lực nhất phương, xem ra thế lực sau lưng đối phương cũng không thể khinh thường!

Bạn cần đăng nhập để bình luận