Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2386: Chịu chết! (2)

Cục diện trong lúc nhất thời rơi vào thế giằng co, khí tức của Cửu Anh, Cửu Phượng khó chặt Tổ Long, nhưng cũng không tùy tiện đánh giết, thực lực của Tổ Long cường đại, là điểm tiêm trong bọn chúng, nếu thật sự trở mặt, dù cho có thể đánh bại đối phương, bọn chúng ta sẽ bị trọng thương!

Mục đích của nó là nhằm vào vạn tộc,không phải đến để liều mạng với Tổ Long.

Chon nên, bọn chúng đang chờ đợi thái độ của Tổ Long, cũng chờ đợi đối phương nhượng bộ.

Nếu Tổ Long thật sự không lùi bước, dù cho phải trả giá đắt, bọn họ cũng phải ra tay.

Giữa trời đất, một mảnh yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng trái tim của tất cả mọi người đang đập, chấn động lớn như tiếng trống vậy.

Tổ Lông trầm mặc, không nói gì nữa, dường như đang cân nhắc gì đó.

Vương Song nhíu mày, ánh mắt lóe lển vẻ suy tư, tâm niệm vừa động, một tin tức xé vỡ không gian, rơi vào bên tai Tổ Long.

Phong Hiên ở một bên tựa hồ phát giác được cái gì, có chút nghi hoặc nhìn Vương Song.

Thời gian trôi qua, Vương Song cuối cùng cũng chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, nhìn biểu tình nghi hoặc của Phong Hiên, hắn mỉm cười, khẽ vươn tay, một đạo hào quang chói mắt xuất hiện trên đỉnh đầu.

- Đây là tất cả những nghiên cứu, bí thuật, công pháp của ta trong mấy ngàn năm qua, cái nào dạy, không nên dạy, ta đều giao cho ngươi, về phần các bảo vật, Nhân Hoàng Đao uy lực vô tận, đợi đến ngày ngươi chứng ngộ rồi, tự nhiên sẽ tấn thăng làm đế binh…

Thanh âm của Vương Song vang lên trong đầu Phong Hiên, nương theo còn khó biển khói tri thức cuồn cuộn!

Phong Hiên khiếp sợ nhìn Vương Song, nghẹn ngào nói,

- Sư tôn, ngươi thế này là?

- Vốn còn muốn cho các ngươi tranh thủ thời gian, đáng tiếc, bây giờ chỉ có thể chống đỡ được bao lâu thì chống đỡ bấy lâu, Phong Hiên, nhớ kỹ, ngươi là Vạn Thế Hoàng, là Chư Thiên Đệ Nhất Đế, tương laic ho dù gặp bao nhiêu khó khăn, cũng không nên tùy tiện từ bỏ!

Vương Song thu ngón tay lại, quay đầu nhìn thoa1ngqua những bộ lạc sau lưng, nguyên thủy mà thuần túy, trong mắt mỗi người đều phóng thích ra khát vọng đối với sinh mạng!

Vương Song chậm rãi tiến lên, đứng ở trước mặt tất cả Hỗn Độn cự thú.

- Cửu Anh.

Vương Song nhìn hư ảnh kinh khủng kia, bình thản nói.

Một đám Hỗn Độn cự thú nhìn Vương Song, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, mặc dù bọn chúng không tu Thiên Đạo, nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng Vương Song rất cường đại!

- Là ngươi truyền ra Tu Hành Chi Thuật!

Cửu Anh nhìn Vương Song, con ngươi co rụt lại, trầm thấp nói.

Trời đất mênh mông, có thể có thực lực như Vương Song, ngoại trừ có Tu Hành Chi Thuật nếu không thì không thể!

- Đúng vậy, là ta truyền xuống, Hỗn Độn sinh linh tiên thiên mà sống, chiếm cứ tài nguyên tốt nhất giữa trời đất, nhưng vạn tộc cũng có quyền được sinh tồn.

Vương Song bình thản nói.

- Phàm nhân đánh cắp sức mạnh của thần linh, tội không thể tha!

Cửu Anh lạnh lùng nói, trong giọng nói tràn đầy sát ý, giờ khắc này, bọn chúng vô cùng phẫn nộ, thì ra kẻ khiến Hỗn Độn sinh linh bọn chúng chết đi là kẻ trước mắt!

Giờ khắc này, bọn họ đã không còn thống hận vạn tộc, chỉ muốn diệt sát Vương Song.

- Thần linh, các ngươi cũng xứng?

Vương Song cười lạnh một tiếng.

Phía sau hắn, đám người Phong Hiên, Phong Thạch và đông đảo cường giả bộ lạc đều biến sắc, không ngờ Vương Song lại cực đoan như thế, đây là muốn cứng đối cứng với những Hỗn Độn cự thú này sao!

Trong lòng bọn họ cũng hết sức sốt ruột, muốn tiến lên phía trước, nhưng lại có một cỗ sức mạnh không thể địch nổi gắt gao ngăn lại.

Cỗ khí tức này, chính là Vương Song.

- Ta có thể giao nó ra, nhưng muốn diệt sát toàn bộ tôi tớ của ta, chuyện này thì không thể nào!

Thanh âm trầm thấp của Tổ Long vang lên, ngữ khí rất kiềm chế.

Không ai biết rốt cuộc ban nãy Vương Song đã nói gì với nó.

- Cửu Anh, Cửu Phượng, đây là ranh giới cuối cùng của ta, nếu các ngươi không đồng ý, vậy thì phải liều một phen thôi!

Tổ Long lạnh lùng nói.

Đây cũng là kết quả thương nghị giữa nó và Vương Song, đây Vương Song ra, kiềm chế lửa giận của Hỗn Độn cự thú, đối lấy thời gian nghỉ ngơi cho vạn tộc!

Nếu không, sẽ phải chân chính triệt để trở mặt, hai bên đại chiến, nhưng dưới tình huống đó, vạn tộc sẽ không chút lưu tình bị gạt ra!

- Sư tôn!

- Thượng Thần!

Tất cả cường giả đều hoàn toàn biến sắc, trong nháy mắt hiểu được ý của Tổ Long.

Phong Hiên nghĩ đến những tri thức vô tận mà lời nói mà Vương Song để lại trong đầu mình, bỗng nhiên cảm giác trong lòng hết sức bối rồi, Vương Song đối với hắn mà nói, như sư cũng như cha.

Hiện tại Vương Song thế này rõ ràng là chịu chết, sao hắn có thể trơ mắt ra nhìn.

Đám Cửu Anh, Cửu Phượng nghe Tổ Long nói như vậy, trầm mặc một chút, ngay sau đó đồng ý.

- Được, bọn ta có thể chỉ nhằm vào hắn!

Nói xong, một đám Hỗn Độn cự thú đưa mắt nhìn về phía Vương Song, giống như vài chục thế giới đè xuống, Vương Song cảm giác bản thân đang dần chìm xuống.

- Muốn cùng lên hết sao?

Vương Song cười khẽ một tiếng, quay đầu nhìn thoáng qua đồng đảo các cường giả, bước chân đạp mạnh, hóa thành một đạo hồng quang, biến mất trên Cửu Thiên.

- Tất Phương, do ngươi động thủ, giải quyết hắn đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận