Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2433: Thiên Cơ (Canh hai)

Phong Duyên chẳng thèm để ý, nhíu mày nói:

- Sư tôn, con cảm thấy không đúng lắm.

- À. Có gì sai sao?

Vương Song nhướng mày, trong lòng khẽ động, trên mặt chẳng có biểu cảm bất thường nào, nhẹ giọng hỏi.

- Con cảm giác vị ngoài kia còn có chuẩn bị ở sau. Không biết làm thế nào những năm gần đây, con cảm thấy lòng ngày càng bất an giống như chúng ta đã bỏ sót thứ gì đó.

Phong Duyên trầm thấp nói ra lo lắng đè nén trong lòng bấy lâu nay.

Nghệ Tử cùng Nhiếp Minh cũng kinh ngạc, bọn họ đều không biết tại sao Phong Duyên lại nói như vậy.

- Sư đệ, lúc trước Thanh Liên Đế Quân phản bản quy nguyên, ngăn chặn khe hở, cho dù là vĩnh hằng giả cũng đừng hòng tiến vào trong vũ trụ của chúng ta, hơn nữa, cường giả đỉnh cao của vũ trụ chúng ta cũng sẽ thường xuyên đi quan sát phong ấn, nếu như phong ấn có biến hóa, chúng ta nhất định sẽ biết rõ, có phải hay ngươi nghĩ nhiều rồi không.

Nhiếp Minh cười khổ một tiếng, mở miệng nói.

Phong Duyên chau mày, trong mắt cũng hiện lên vẻ nghi ngờ:

- Ta cũng không biết, nhưng ta cảm thấy quá bất an, với thủ đoạn của vĩnh hằng giả ngoài kia, sẽ bởi vì phong ấn này mà không cách nào đặt chân được vào vũ trụ của chúng ta sao?

- Dù sao chúng ta cũng không phải vĩnh hằng giả, không biết thủ đoạn của vĩnh hằng giả!

- Lỡ như đối phương có chuẩn bị ở sau, đây chính là tai nạn của toàn bộ vũ trụ chúng ta.

- Sư đệ, ngươi quá lo lắng rồi, đừng nói đối phương có chuẩn bị thủ đoạn phía sau, cho dù có hậu thủ lại sao, bây giờ chúng ta cũng không phải trước kia, số lượng Đan Đan Chuẩn Đế đã gấp mấy lần trước kia!

Nghệ Tử cũng không quan tâm mở miệng nói.

- Không sai, số lượng Chuẩn Đế nhiều rất nhiều, nhưng là cườn giả Đế Quân chân chính thì sao, không có một ai.

Phong Duyên trầm giọng nói:

- Chuẩn Đế nhiều thì có ích lợi gì, chỉ cần một Đế Quân, đã đủ chém giết toàn bộ chúng ta rồi!

- Nhìn bề ngoài thì cường thịnh hơn trước kia rất nhiều, nhưng chiến lực chân chính sau khi Thanh Liên Đế Quân ngã xuống lạikhông có, 2000 năm cũng không thể bù đắp được!

Nghe thấy lời của Phong Duyên, Nghệ Tử cùng Nhiếp Minh cũng nhìn về phía Vương Song, muốn biết ý nghĩ của Vương Song.

Ánh mắt Vương Song tĩnh mịch, không biết đang tự hỏi cái gì, cuối cùng, hắn nhẹ giọng mở miệng:

- Chuyện này ta sẽ điều tra.

- Khoảng thời gian này các ngươi đi chung quanh một chút, nhìn xem bên ngoài có gì bất thường không, nếu như không có chứng cớ xác thực, đường đột nói ra sẽ khiến gây ra khủng hoảng phạm vi lớn, thậm chí sẽ khiến chúng ta trở thành mục tiêu công kích!

Nghe thấy lời của Vương Song ba người cũng gật gật đầu, đang muốn rời đi, Vương Song gọi Nhiếp Minh lại, vẻ mặt bình thản nhìn đối phương.

- Có áp lực?

Nhiếp Minh há hốc mồm, không biết nên trả lời thế nào.

- Có áp lực là chuyện tốt, nhưng phải nhớ kỹ, thân phận của ngươi, không phải vì người khác mà sống, Chuẩn Đế cảnh giới nói đơn giản cũng đơn giản, nói khó cũng khó, vì sao nhiều cường giả như vậy đều có thể đột phá, thiên phú của ngươi trên thực tế cũng không yếu hơn bọn họ, vì sao chậm chạp không cách nào đột phá!

- Suy cho cùng, cũng là ngươi quá gấp, Thái Cực Chi Thể, theo đuổi chính là một âm một dương, tuần hoàn không thôi, ngươi quá nóng lòng cầu thành, một trăm năm tiếp theo đừng tu hành, thậm chí không nên dùng thần thông, đi vào trong vô tận tinh hà lịch luyện, lúc nào ngươi hoàn toàn buông xuống chấp niệm trở thành Chuẩn Đế thì lúc đó hẵng trở lại!

Vương Song bình tĩnh mở miệng nói.

Trong mắt Nhiếp Minh hiện lên một vòng phức tạp, cuối cùng cúi đầu, nhẹ giọng mở miệng:

- Vâng sư tôn!

Nhiếp Minh rời đi, trở lại nơi bế quan của mình, phân phó một lần, trực tiếp xé rách không gian rời đi, bay về phía tinh không.

Mà Phong Duyên cùng Nghệ Tử cũng phát giác được động tĩnh của Nhiếp Minh, cũng thở dài một tiếng.

Vương Song thì xếp bằng ở đỉnh núi, nhìn hư không, có chút xuất thần, suy nghĩ một chút, thân thể khẽ động, trong nháy mắt biến mất, mà ở trong một chỗ hư không một bóng người ngồi xếp bằng an tĩnh bên trong, chung quanh có vô số trận pháp.

- Vút!

Thân ảnh này bỗng nhiên mở to mắt, vẻ mặt cười khổ nhìn phía trước:

- Đạo hữu đến đây, Thiên Cơ không tiếp đón từ xa được!

Thân ảnh Vương Song vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt đối phương, nhìn lên Thiên Cơ thánh giả, Vương Song lộ ra một nụ cười:

- Đạo hữu thôi diễn chi đạo vô song, Vương Song đặc biệt tới để cầu xin đạo hữu tương trợ!

- Đạo hữu, ngươi đang làm ta khó xử đấy, ta chẳng qua chỉ là một thánh giả, mặc dù nắm vững một chút thôi diễn chi thuật, chỉ sợ cũng không thể nào giúp đạo hữu!

Thiên Cơ Thánh Giảcười khổ một tiếng, mở miệng nói.

- Ta vẫn chưa nói gì mà, làm sao đạo hữu biết không thể giúp đỡ được chứ?

Vương Song khẽ cười một tiếng:

- Nếu ta đoán không sao, đạo hữu đã từng trợ giúp Thời gia đoán tung tích của ta!

Nghe vậy, sắc mặt Thiên Cơ Thánh Giảcàng thêm đắng chát, bất đắc dĩ lắc đầu, báo ứng cuối cùng vẫn có một ngày như vậy.

Đây chính là nhân quả, nếu đã gây nên thì phải tự chịu hậu quả! Mặc dù hắn không biết Vương Song muốn hắn giúp cái gì, nhưng mơ hồ, phát giác được một cỗ đại khủng bố, sẽ chết người đấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận