Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1957: Săn giết ngược lại

Nháy mắt trong mảnh tinh hà này xuất hiện vô số thân ảnh của Vương Song, từng cái giống như chân thân, đồng thời ra tay, trên người hiện ra vô số thần quang, trong tay mỗi một thân ảnh đều có một chuôi thần đao tử sắc.

"Ầm."

Đao quang nổ tung, ánh đao trắng như tuyết rung động thiên địa!

Côn Bằng Thánh Thuật, tốc độ cực hạn, nhanh đến mức khó mà tin nổi, chỉ trong nháy mắt, Vương Song công kích mấy trăm lần!

Có điều, bởi vì tốc độ hắn quá nhanh, thoạt nhìn như mấy trăm đạo thân ảnh!

Đây là át chủ bài Vương Song chuẩn bị, đối mặt với cường giả siêu cấp cấp bậc Tôn Giả, hắn không dám chủ quan chút nào!

Thân ảnh Cổ Diễn nổ tung, hóa thành từng mảnh vỡ nhỏ bay ra.

Đợi đến lúc thân ảnh Vương Song hiện lên lần nữa, nhìn hư không phía trước, tinh không đều bị một kích này của bản thân đánh nát, xuất hiện lỗ đen này đến lỗ đen khác.

- Cổ Diễn đã chết chưa?

Trong mắt Vương Song lóe lên vẻ nghi ngờ, tinh thần lực mãnh liệt dâng trào, muốn phát hiện ra khí tức của Cổ Diễn, nhưng mặc cho hắn tìm tòi thế nào cũng không tìm được bất kỳ khí tức gì!

Cho dù đối với một kích này của bản thân cực kỳ tự tin, nhưng Vương Song cực kỳ coi trọng Tôn Giả, nếu như đơn giản thế này đã bị bản thân giết chết, đối phương cũng không khả năng uy chấn Tây Tinh Vực nhiều năm như vậy!

Trong mắt Chu Càn hiện lên một đoàn quang mang kim sắc, toát ra hai vệt thần quang, nhìn rõ cửu thiên thập địa!

- Ở nơi đó!

Bỗng nhiên, Chu Càn quát khẽ một tiếng, nhìn về một chỗ hư không phía sau bọn họ, nơi đó, thân thể Cổ Diễn hiện lên, khí tức hết sức uể oải, khóe miệng có máu tươi chảy ra.

- Khụ khụ...

- Nếu như ta không đoán sai, đây chính là Côn Bằng Thánh Thuật trong truyền thuyết, đại biểu cho tốc độ cực hạn trong vũ trụ!

- Không nghĩ tới, ngươi vậy mà thu được truyền thừa Côn Bằng Đại Thánh!

- Khụ... Nếu không phải ta còn có chút bản sự, chỉ sợ một kích này đã đủ hoàn toàn đánh chết ta!

Nghe được lời Cổ Diễn nói, Vương Song và Chu Càn liếc nhìn nhau.

- Hắn muốn kéo dài thời gian, động thủ!

Chu Càn khẽ quát một tiếng, hai tay khẽ động, trực tiếp ngưng tụ ra một đạo tinh hà đại ấn, trực tiếp đánh ra, trực tiếp bao trùm vị trí tinh không chỗ Cổ Diễn!

Vương Song cũng không nói nhảm, Côn Bằng Thánh Thuật vận chuyển, phát sau mà đến trước, vị trí tinh không của Cổ Diễn bị vô số ánh đao bao trùm!

"Ầm." "Ầm."....

Đối mặt với công kích của hai người, thần sắc Cổ Diễn bình tĩnh, thân thể giống như pha lê nháy mắt vỡ nát, hai đạo công kích rơi xuống, đánh nổ phiến tinh không này!

Một bên khác, thân thể Cổ Diễn lần nữa hiện lên, lần này, khí tức của hắn càng thêm đê mê, trên thân thể máu me đầm đìa!

Có điều vẻ mặt hắn lại hết sức bình tĩnh, chỉ lạnh lùng nhìn Vương Song và Chu Càn, khóe miệng khẽ nhếch lên!

Vương Song và Chu Càn nhìn đối phương, không tiếp tục động thủ, bọn họ đã phát giác được, khí tức Cổ Diễn đã đạt đến một loại cấp độ cực kỳ đê mê, thậm chí đã không còn khí tức Tôn Giả, chỉ có khí tức cảnh giới Tinh Chủ.

Mấy lần bị Vương Song và Chu Càn công kích, cho dù là Tôn Giả, cũng đã bị trọng thương!

Cùng lúc đó, vị trí của Chiến Tôn trong tiểu thế giới, khóe miệng của hắn nhếch lên nở nụ cười, trên thân thể cỡ mười vạn trượng hiện ra vô số thần quang, trên cánh tay hắn từng đạo thần văn toát ra, quấn quýt lấy nhau, thoáng như cự long, cánh tay hắn trong nháy mắt trở nên hết sức tráng kiện, một quyền đánh mạnh về phía hư không.

"Rầm."

Giống như trời sụp đất nứt, không gian luân hồi trực tiếp nổ mạnh, vỡ ra từng tầng!

Xoẹt!

Thân thể Chiến Tôn hiện ra bên cạnh Cổ Diễn, giống như một tôn Thần Linh bất diệt!

Vạn Giới Châu và Dương Mạt xuất hiện bên cạnh Vương Song và Chu Càn, nhìn về phía trước.

- Ngăn không được, thực lực Chiến Tôn còn mạnh hơn so với chúng ta tưởng tượng!

Thanh âm Tiểu Không truyền đến, quang mang phía trên Vạn Giới Châu đã ảm đạm đi rất nhiều. Xem ra trước đó chiến đấu tiêu hao không ít năng lượng của Vạn Giới Châu!

Trên thực tế, thời gian Vạn Giới Châu giữ chân Chiến Tôn chỉ trong vòng uống cạn chung trà!

- Cổ Diễn, xem ra bọn họ chuẩn bị rất đầy đủ!

Chiến Tôn đứng ở bên cạnh Cổ Diễn, nhìn khí tức đối phương uể oải, nhẹ mở miệng cười nói.

- Bớt nói nhảm, tiếp theo ra tay toàn lực, thực lực bọn họ cũng vượt qua dự liệu của ta.

Thanh âm Cổ Diễn trầm thấp mở miệng.

Vương Song và Chu Càn bọn họ đều nhìn về phía trước, nhướng mày, cảm giác được một chút không đúng.

- Chẳng lẽ chúng ta quên chỗ nào?

Vương Song nhẹ giọng mở miệng, cẩn thận hồi tưởng hành vi trước đó của bọn hắn, từng phân đoạn đều không có sai lầm.

Chu Càn cũng nhướng mày, cảm giác được một tia bất an.

- Ha ha, Vương Song, Dương Mạt, Chu Càn, cộng thêm một kiện chí bảo loại không gian, đội hình như vậy, nếu chỉ có một mình ta, chỉ sợ dù cho ở trong Cổ Tháp Tông cũng sẽ bị giết chết!

Cổ Diễn ngẩng đầu, nhìn Vương Song, trong mắt không có chút nổi giận nào, hiện lên vẻ mỉm cười, giống như một thợ săn.

- Nếu biết đây là bẫy rập, làm sao ta có thể không có chuẩn bị đây!

Cổ Diễn khẽ cười một tiếng, lời nói rơi xuống, thân thể hắn trực tiếp vỡ nát, đồng thời, một cỗ khí tức mênh mông hiện lên từ trong hư không, giống như là một đoàn thần dương kim sắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận