Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2001: Con mắt bên trong Thần Uyên!

– Tiếu Tiếu, ngươi nói cái gì vậy? Làm gì có lão gia gia nào.

Thủy Mạc Hân mỉm cười nhìn tiểu nha đầu, nhẹ giọng nói.

– Nơi đó có một lão gia gia mà, hắn nhìn thoáng qua giống như rất thống khổ, a, hắn nhìn sang đây rồi!

Sắc mặt Tiếu Tiếu nghiêm túc nói, đám người Phong Tình Tuyết đều hơi kinh ngạc.

– Chỗ nào…

Phong Tình Tuyết đang muốn mở miệng, bỗng nhiên, trước mắt bọn họ tối sầm lại, hắc ám vô biên bao phủ, bọn họ giống như rơi vào bóng tối vĩnh cửu, cho dù là hai người Vương Song, Tôn Ngôn cũng cảm giác được một cỗ khí tức hủy diệt vô cùng khủng bố.

Chìm vào hắc ám, một cỗ khí tức điên cuồng tựa như hủy diệt giống như thủy triều, bao phủ bọn hắn, đám người Phong Tình Tuyết đối mặt với cỗ khí tức này, không có một chút sức chống cự, trong nháy mắt đã hôn mê, trong mấy người, chỉ có ba người Vương Song, Tôn Ngôn còn có Tiếu Tiếu vẫn còn duy trì tỉnh táo!

Dù cho mạnh như Vương Song, Tôn Ngôn, cũng chống cự hết sức gian nan, bọn họ một người linh hồn bị Bất Hủ Thanh Liên bao phủ, lúc này mới chống cự được cỗ khí tức kinh khủng, một người thì là cái trán phát sáng, giống như sao kim.

Chỉ có Tiếu Tiếu, lại không có một tia cảm giác, nghi hoặc nhìn đám người Vương Song, không hiểu rõ đang xảy ra chuyện gì.

Vương Song và Tôn Ngôn trong nháy mắt cả người thấm đẫm mồ hôi lạnh, ánh mắt không che giấu được sự kinh hoảng, ở phía trước, tựa như có hai vầng thần dương huyết sắc dâng lên, bọn họ nhìn hai vầng thần dương huyết sắc này, từ trong đó cảm nhận được một cỗ ý cảnh điên cuồng, rất hỗn loạn, chỉ nhìn thoáng qua, loại ý cảnh điên cuồng kia lập tức đã khiến thần trí của bọn họ gần như rối loạn!

– Thực lực thật khủng khiếp, vẻn vẹn chỉ một cái ánh mắt, đã có thể khiến chúng ta mất khống chế!

Trong lòng Vương Song kinh hãi nghĩ, hai người bọn họ thế nhưng có thực lực có thể so sánh với tồn tại cảnh giới Tôn Giả, phóng mắt khắp tinh hà, cũng thuộc về thực lực nhất lưu, dù cho Thánh Giả muốn đánh giết bọn họ, cũng cần tự mình xuất thủ, chỉ dựa vào một ánh mắt đã khiến bọn họ không thể thừa nhận, đây là chuyện không thể tin được!

Mặc dù mỗi người bọn họ đều có kỳ ngộ của chính mình, nhưng càng tiếp cận, bọn họ đều phát giác được áp lực chung quanh càng đáng sợ hơn, giống như đi ở trên giây cáp đang đung đua tại vách đá vạn trượng, chỉ cần sơ ý một chút, là sẽ triệt để rớt xuống phía dưới, vĩnh viễn không siêu sinh!

Vương Song nhìn về phía tiểu nha đầu Tiếu Tiếu này, lại khiếp sợ phát hiện đối phương không bị ảnh hưởng chút nào, chuyện này khiến trong lòng hắn khẽ run lên, hiểu rõ tiểu nha đầu thoạt nhìn rất bình thường này ở trên người hẳn là cũng có một chút bí mật.

Sắc mặt bọn họ đều trắng bệch, cảm nhận được một cỗ khí tức băng lãnh đang từ từ bao trùm lên người mình, giống như muốn đông cứng chính mình, trong mắt Vương Song không ngừng chuyển động một vòng quang mang khó nói lên lời, chẳng lẽ hiện tại phải vận dụng cơ hội để Thánh Giả xuất thủ sao, dùng ở loại địa phương này, hắn cảm giác mình đều sắp thổ huyết.

Thế nhưng, nếu không sử dụng, Vương Song cũng hiểu rõ bọn họ sớm muộn cũng sẽ bị cái ánh mắt áp bức này chém giết!

Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, còn chưa đến Thời Quang Thần Tông, vậy mà đã gặp phải loại nguy cơ này!

– Được rồi, lưu được rừng xanh, không sợ không có củi đốt, trước vượt qua lần nguy cơ này mới có thể có tương lai!

Vương Song cắn răng một cái, đang lúc hắn muốn thôi động ấn ký do Huyền Thiên Thánh Giả để lại!

– A!

Bỗng nhiên, Tôn Ngôn ở bên cạnh hét lớn một tiếng, trên trán hắn, tầng tầng lớp lớp quang mang hội tụ, trong mơ hồ, có tiếng long ngâm, quang mang mênh mông giống như hằng tinh bạo tạc, hào quang sáng chói thoáng như tựa như hỗn độn mở ra chân lý, tràn đầy ý cảnh “Đạo” và “Lý”, cho dù là người nào, cũng đều cảm giác được giống như nhìn thấy bản nguyên của vũ trụ, trong nháy mắt thấm nhuần tất cả!

Những ánh sáng này bộc phát, hắc ám cũng là từ từ tiêu tán, sự hủy diệt và điên cuồng bên trong hai vầng thần dương huyết sắc, thời điểm đối diện ở đối diện với hào quang trên trán Tôn Ngôn lập tức hơi dừng lại một chút, ngay sau đó tiêu tán một chút.

– Trí tuệ…

Một giọng nói thoáng qua giống như từ U Minh truyền tới vang lên bên tai bọn họ, khiến Vương Song cảm giác được tựa như Thần Ma khủng bố bừng tỉnh!

“Xoẹt”

Sau khi giọng nói kia vang lên, Vương Song khiếp sợ phát hiện, bọn họ vậy mà càng ngày tới gần cặp mắt kia, hắc ám phải đối mặt cũng càng thêm nồng hậu dày đặc!

Trong lòng Vương Song lạnh như tro tàn, đây là muốn đuổi tận giết tuyệt sao!

Giờ khắc này, hắn không còn do dự nữa, đang muốn điều động ấn ký của Huyền Thiên Thánh Giả, chợt phát hiện quang mang trên trán Tôn Ngôn bỗng tăng vọt, giống như bị kích thích, một chùm quang mang xuyên qua thiên địa bộc phát, thế mà đang hình thành một vầng mặt trời chân chính ở trong không trung, vô tận quang mang khuếch tán ra bốn phía, Vương Song và Tôn Ngôn lúc này ngay lập tức cảm giác được chung quanh khôi phục trạng thái ban đầu, giống như từ bên trong bóng tối vĩnh cửu đột nhiên quay về với bình minh.

– Kia là?

Vương Song khiếp sợ nhìn vầng mặt trời trong không trung, sức chấn động kia, giống như là Đại Đạo Chi Quang, không còn ba động tựa như hủy diệt, chỉ có, vô tận trí tuệ chi quang!

Bạn cần đăng nhập để bình luận