Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 648: Hình Ưng!

Phải biết rằng, nhân số năm mươi nghìn người trong thành phố Thiên Thủy, có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, vô số người đều trở thành món đồ chơi của một số người quyền úy, không có ai quan tâm sự sống chết của các nàng, chơi chán, lập tức ném cho thủ hạ, tiếp tục bị bi thảm chà đạp.

Mà trở thành nữ nhân của Vương Song, một vị cường giả nhất giai, nào chỉ là một bước lên trời, tất cả thành phố Thiên Thủy đều không có ai dám làm gì các nàng, dù là tứ đại bá chủ, cũng phải lấy lễ đối đãi với các nàng. Dù sao, thế đạo này, lợi hại nhất vẫn là lời nói nhẹ thổi bên tai, vạn nhất ở một bên lặng lẽ nói xấu bọn họ, có rất ít thế lực có thể đối mặt được với lửa giận của một vị cường giải nhất giai.

Chẳng qua, lúc này bọn họ đều hơi ngạc nhiên nhìn Vương Song, bên ngoài cơ thể hắn xuất hiện một tòa đài sen hư ảo màu vàng, bao phủ toàn thân Vương Song, chậm rãi dâng lên, một đạo ngọn lửa màu vàng bốc lên, thiêu đốt bên ngoài thân thể hắn.

- Đây chính là uy thế của cường giả nhất giai sao!

Chúng nữ nhìn Vương Song, đều lướt qua một tia mong đợi, ánh mắt Từ Đông Đông hơi lập lòe, nhìn chúng nữ còn lại còn lại, trong lòng thầm nghĩ:

“Vương Song nhiều nữ nhân như vậy, ta phải nghĩ cách trở thành người được hắn yêu thích nhất, chỉ có như thế, sau này nếu có cơ hội trở thành Tiến Hóa giả, vậy thì ta mới có thận nhận được sự ủng hộ của Vương Song.”

Nàng là một ngôi sao điện ảnh, ở trong làng giải trí sờ soạng lần mò nhiều năm, tâm tư đã sớm khéo léo, mặt tối gì mà chưa từng nhìn thấy, cũng từng lên giường với đạo diễn, cho nên, biết cách làm như thế nào để lấy lòng nam nhân, cũng là người cởi mở nhất, trên giường chính mình tận lực làm hài lòng Vương Song, khiến cho thời gian Vương Song lưu luyến trên thân thể nàng cũng dài nhất.

“Đồ gái điếm!”

Triệu Nhược Nam liếc Từ Đông Đông một lúc, trong lòng cười lạnh một tiếng.

Tâm thần Vương Song lúc này đều đắm chìm trong cơ thể của mình, bây giờ năng lượng sinh mệnh trong cơ thể hắn đã trở nên cực kỳ lạc quan, tương đương với một cái đầu, mỗi một tia cảm xúc tiêu cực màu đỏ lao ra, năng lượng sinh mệnh trắng ngà lại xuất hiện một tia, bao vây hòa tan đối phương.

Theo sự biến mất của năng lượng màu đỏ kia, không gian đan điền dường như cũng mơ hồ trở nên rộng lớn hơn, ngọn lửa màu vàng trên đài sen, ngọn lửa màu vàng nhạt kia đang lặng lẽ thiêu đốt, giống như hạch tâm của toàn bộ đan điển.

Ở một nơi khác, thì tràn ngập vô số đao khí, bao quanh phần hạch tâm nhất là một hạt giống đao khí màu thủy tinh, không ngừng chém vào chung quanh không gian đan điền.

- Cuối cùng vẫn thiếu một chút.

Trong biển tinh thần, Vương Song chăm chú nhìn những cảm xúc tiêu cực màu đỏ kia biến mất, cảm giác được mình còn thiếu một chút nữa mới tăng thêm một cấp.

Vương Song mở to hai mắt, thân thể từ từ rơi xuống, dị tượng bên ngoài cơ thể cũng biến mất, nhìn thấy ngọc thể nóng bỏng của chúng nữ, mỗi người có một vẻ kiều mị riêng, không khỏi gầm nhẹ một tiếng, giống như một dã thú mạnh mẽ nhào tới, nhất thời dẫn tới một tràng kinh hô của chúng nữ.

Khi mây tan mưa tạnh, Vương Song vùi mặt vào giữa hai ngọn núi cực lớn của Từ Đông Đông, có chút say mê ngửi mùi thơm từ trong đó. Từ Đông Đông có chút đắc ý nhìn chúng nữ còn lại, ôm lấy Vương Song, giống như ôm hài tử của mình, trong miệng không ngừng nói ra những lời trêu ghẹo, chúng nữ còn lại nghe thấy mà đỏ mặt tới mang tai.

Vương Song thì không thèm để ý chút nào, hắn thích nhất chính là sự hoạt bát và quyến rũ của Từ Đông Đông này, trên giường biểu hiện ra dáng vẻ nên có một một dâm phụ.

- Lát nữa ta muốn đi gặp bang chủ của Huyết Chiến Bang, trong các ngươi có ai muốn đi không.

Vương Song dò hỏi.

- Lão công, ta muốn đi, ngươi dẫn ta đi cùng được không.

Từ Đông Đông nghe vậy, ánh mắt sáng lên, không ngừng dùng hai ngọn núi đè ép vào đầu Vương Song, gương mặt nũng nịu nói.

- Lão công, ta cũng muốn đi.

Bên cạnh, Cao Mộng Viện cũng không cam lòng yếu thế, đầu vùi xuống dưới thân Vương Song, một mái tóc đen nhánh không ngừng lay động.

Ba nữ tử còn lại nhìn thấy hành vi như vậy của hai nàng kia, gương mặt đều là đỏ bừng, trong lòng không ngừng chửi rủa lũ hồ ly tinh. Nhưng cũng không dám bắt chước các nàng.

Vương Song một mặt hưởng thụ sự xu nịnh của hai nữ, khẽ vỗ lên thân thể mềm mại của các nàng, cười nói:

- Được, dẫn hai tiểu tao hóa các ngươi đi.

Đối với lời châm biếm của Vương Song, hai nữ nhân không hề có chút phật lòng, mà càng thêm ra sức hầu hạ.

….

Khu bình thường, trong một hộp đêm cực lớn, Vương Song dẫn theo hai nữ nhân đi theo Ngụy Nhiên, Từ Đông Đông mặc một chiếc váy ngắn màu đen, đi một đôi bốt cao, để lộ cặp đùi trắng nõn, mái tóc xoăn khiến cho nàng nhìn qua tựa như tràn ngập một loại dã tính. Mà Cao Mộng Viện thì mặc một chiếc váy ngắn màu xanh nhạt bao quanh mông, trước ngực hai ngọn núi khổng lồ kéo căng chiếc váy, gần như lúc nào cũng sắp nảy ra ngoài, chiếc váy chỉ dài tới bắp đùi, phối hợp với một đôi bốt da màu đen, từ xa nhìn lại, ngực nở mông cong, ngay cả Ngụy Nhiên ở bên cạnh cũng có chút không dám nhìn thẳng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận