Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 351: Gặp phải cường đạo!

Vẻn vẹn chỉ có mấy dòng chữ ngắn ngủi, nhưng lại khiến sắc mặt Vương Song đại biến, một đôi mắt nhất thời hiện lên quang mang vô cùng chói sáng, khí tức trên người đều không cách nào bình tĩnh, chập trùng giống như sóng to gió lớn, trở nên vô cùng dọa người.

Những người khác đều là vẻ mặt chấn kinh khi nhìn thấy khí tức đại biến của Vương Song, không hiểu vì cái gì hắn phản ứng mãnh liệt như thế.

- Chẳng lẽ tượng gỗ này là bảo vật vô giá gì, khiến Vương Song đều khiếp sợ tới như vậy!

Có người thông minh rất nhanh đã đoán được một khả năng này.

Trong lòng đám người lúc này giống như bị mèo cào, nhìn Vương Song, đều muốn biết vật này là cái gì.

Chẳng qua, Vương Song không cho bọn hộ cơ hội, trong nháy mắt thu tượng gỗ vào nhẫn trữ vật, ngay cả một câu giải thích đều không nói.

- Vương Song, đây rốt cuộc là đồ vật gì thế? Đáng giá để ngươi cẩn thận như vậy?

Trương Thiên Khải nhướng mày, không thể hiểu được hỏi.

Vừa nãy, đôi cánh có thể phi hành Vương Song cũng không có dáng vẻ như thế, một cái tượng gỗ này đã khiến sắc mặt Vương Song đại biến, rất rõ ràng, món đồ này còn trân quý hơn đôi cánh. Mặc dù đã biết bản thân sẽ không chiếm được những thứ này, nhưng lại cũng muốn biết đây là cái gì, thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ của bản thân.

- Ha ha, chẳng qua là một cái tượng nhỏ mà thôi, không có cái gì hiếm lạ!

Vương Song hời hợt nói một câu đáp lại. Sau đó bắt đầu nói sang chuyện khác:

- Nếu Zombie đã bị giải quyết, vậy thì chúng ta vẫn nên đi nhìn xem bên trong có bao nhiêu lương thực đi!

Mọi người thấy Vương Song cố ý đổi chủ đề, đều thông minh không tiếp tục truy vấn.

Rất nhanh, lương thực trong kho lương đã được kiểm kê qua một phen, lương thực khoảng chừng sáu mươi nghìn tấn!

Dựa theo thương nghị lúc trước, Vương Song và đám người Trương Thiên Khải mỗi người lần lượt nhận được hai thành, sư đoàn 21 lấy sáu thành.

Từng chiếc xe tải lớn đã đóng gói lương thực ở đây rồi chuyển đi, lúc này Trương Thiên Khải đã dẫn đám người Tô Vũ đi tới bên cạnh Vương Song.

Đám người Tô Vũ sau khi trải qua trị liệu của Triệu Hân cũng đã khôi phục không ít, đã có thể đi lại giống như người bình thường, bọn họ đều là Tiến Hóa Giả, tố chất thân thể mạnh hơn người bình thường rất nhiều, tin tưởng hai ngày nữa, bọn họ lập tức có thể hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu.

Trương Thiên Khải nhìn Vương Song, trên mặt lộ ra vẻ mặt phức tạp, chính là một tiểu gia hỏa trẻ tuổi như thế, đã có một bước nhảy vọt vượt lên trước tất cả mọi người, với tuyệt thế vũ lực thành lập một gia nghiệp không hề thua kém, bây giờ còn là đệ nhất cao thủ trong bán kính trăm dặm xung quanh nơi này, thậm chí cho dù là thành phố Hoa Tân bọn họ và sư đoàn 21, sau này cũng đừng nghĩ đến việc cạnh tranh với bọn họ!

“ Xem ra, thế giới sau này đều thuộc về người trẻ tuổi, những người như chúng ta đều không có chỗ dùng rồi!”

Trương Thiên Khải có chút tự giễu nghĩ.

Nhìn Vương Song đi tới, Trương Thiên Khải suy nghĩ lung tung, cười nói:

- Vương đội trưởng, nếu chuyện nơi này đã kết thúc, vậy thì ta cũng không tiếp tục quấy rầy, ta đang dự định đi tới, từ biệt ngươi!

Vương Song lộ ra một vòng kinh ngạc, nhìn đối phương, có chút lo lắng hỏi:

- Trương thị trưởng vội vã rời đi như vậy, không bằng đến chỗ ta nghỉ ngơi một hai ngày, thương thế đám người Tô Vũ còn chưa có khôi phục, ngộ nhỡ gặp phải nguy hiểm cũng là một chuyện phiền phức, chờ đến chỗ ta nghỉ ngơi thương thế khỏi thì đi cũng không muộn!

- Ha ha.

Trương Thiên Khải cười xấu hổ vội vàng nói:

- Không cần, không cần, thương thế của bọn họ trải qua trị liệu của Triệu tiểu thư đã tốt lên không ít, huống hồ còn là cao thủ Tiến Hóa Giả, cho dù gặp phải nguy hiểm cũng có thể an toàn vượt qua, cũng không dám làm phiền Vương đội trưởng!

Nhưng trong lòng hắn lại âm thầm mắng: “Phi, đến chỗ ngươi, chẳng phải là bánh bao nhân thịt đánh chó, có đi không về ư! Bàn tính đánh thật hay, chúng ta còn không phải mặc ngươi nắn bóp, thật sự coi chúng ta là ngu ngốc à.”

Rõ ràng đám người Tô Vũ cũng hiểu rõ điểm này, đều lập tức mở miệng từ chối khéo, từng người vỗ ngực ba ba, nói với Vương Song với thân thể của chính mình vẫn có thể chiến đấu.

Vương Song cười như không cười nhìn bọn họ một cái, cũng không nói gì thêm, khẽ cười, nói:

- Nếu đã như thế, vậy thì đi đường cẩn thận!

Đám người Trương Thiên Khải cũng khách khí đáp lại, sau đó dẫn hơn mười nghìn tấn lương thực đi về phương hướng thành phố Hoa Tân.

Rất nhanh, tất cả lương thực bên Vương Song đã đóng góp xong xuôi, Vương Song chào Lương Vân Hải một tiếng, rồi lập tức rời đi.

- Vương Song, sau này ta có thể tới chỗ ngươi làm khách không?

Đột nhiên, Thu Ảnh Đồng vẫn luôn trầm mặc không nói bỗng mở miệng nói với Vương Song sắp rời đi.

Vương Song sững sờ, lập tức mỉm cười:

- Đương nhiên, vô cùng hoan nghênh! Có một đại cao thủ như ngươi đến địa phương nhỏ bé của chúng ta làm khách, thật đúng là cầu còn không được!

Nghe vậy, khuôn mặt Thu Ảnh Đồng lộ ra một vòng ý cười.

- Lại là một con hồ ly tinh!

Triệu Hân ở một bên nhìn thấy, nhỏ giọng nói thầm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận