Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 676: Ba huynh đệ Hình Ưng vs Kobe Chiba (3)

Bởi vậy, tính cách của nàng cũng có thay đổi rất lớn, không hề kiêu ngạo ương ngạnh giống như trước, đây cũng là điều làm cho Uông Quốc Kì vui vẻ, con gái trở nên hiểu chuyện, hắn cũng không phải mỗi lần đều phải chùi đít cho nàng.

Nghe vậy, hắn chỉ cười:

- Kobe Chiba làm sao có thể nguy hiểm, thực lực của ba huynh đệ Hình Ưng có mạnh hơn cũng không có đạt tới Nhất Giai, muốn tổn thương tới Kobe chiba, làm sao có thể!

Một bên khác, đám người Lưu Phong, Thường Thừa Viễn nghiêm túc nhìn một màn này, muốn từ chiến đấu của bọn họ nhìn ra thực lực của Kobe Chiba.

- Chậc chậc, thương thế của Hình Ưng khôi phục, xem ra vô cùng hưng phấn, quyền sau so với quyền trước còn mạnh hơn, xem ra là muốn phát huy hoàn toàn tinh hoa của Bát Cực Quyền!

Lưu Phong một bên rung đùi đắc ý nói.

- Ba huynh đệ này liên thủ, nếu chống lại cường giả nhất giai bình thường, e là sẽ thật sự có một phen long tranh hổ đấu! Nhưng đối mặt với Kobe Chiba, vẫn là kém một chút trình độ!

Thường Thừa Viễn cười mở miệng, hắn đã chuẩn bị tốt để tiếp ứng Hình Ưng.

Vương Song không nói gì, cẩn thận cảm ứng trung tâm của hai phe, khóe miệng lộ ý cười, hắn cũng không cho rằng Hình Ưng có thể chiến thắng Kobe Chiba, nhưng làm cho hắn chịu chút mệt vẫn có thể.

- Ầm!

Một tiếng nổ tung, trung tâm chiến đấu, một cỗ đao khí khủng bố quét ngang tứ phương, Kobe Chiba cùng ba huynh đệ Hình Ưng đều hiện ra thân ảnh của mình.

Khoé miệng Hình Ưng có vết máu đỏ sẫm, sắc mặt Hoàng Tuyền cùng Phong Hổ phía sau cũng tái nhợt, khoé môi có một sợi tơ máu, nhìn qua đều bị thương không nhẹ, nhưng ba người đều không để ý chút nào, thậm chí trên mặt còn mang theo ý cười.

Không khác mấy, quần áo trên người Kobe Chiba hiện tại cũng trở nên rách tung toé, nhìn giống như tên ăn mày, trên cánh tay hắn xuất hiện một đạo vết cắt màu máu, trên mặt cũng xanh một chỗ, tím một chỗ, giống như một con gấu trúc, vô cùng buồn cười.

Một màn này, cũng được những người xa xa nhìn thấy, toàn bộ đều ồ lên, vô cùng khiếp sợ, ba huynh đệ Hình Ưng liên thủ thế nhưng thật sự làm cho Kobe Chiba bị thương, tuy rằng không lớn, nhưng đây chính là cường giả trong cường giả nhất giai, vậy mà sẽ bị ba Tiến Hoá Giả cấp chín làm bị thương.

- Xem ra, ta sai rồi, thực lực của bọn họ đã gần như tiếp cận đến Tiến Hoá Giả Nhất Giai!

Uông Quốc Kỳ thấy một màn như vậy, cười khổ một tiếng.

Da mặt Kobe Chiba run rẩy không ngừng, cơ thể đều đang run lên, tức giận, hắn không nghĩ rằng ba người liên hợp thế nhưng lại làm cho hắn chật vật như vậy, tuy rằng đây cũng là do hắn không thật sự nghiêm túc, nhưng cũng có thể thấy được thực lực ba huynh đệ Hình Ưng cũng đã tăng lên rõ rệt!

- Các ngươi, đã hoàn toàn chọc giận ta!

Sắc mặt Kobe Chiba vô cùng phẫn nỗ, một đạo sát ý bùng nổ trong mắt hắn, ba người Hình Ưng đều cảm giác được uy hiếp khiến người khác hít thở không thông truyền ra từ trên người Kobe Chiba, sắc mặt không khỏi thay đổi.

- Kobe Chiba, đã nghiêm túc!

Ý cười trên mặt Thường Thừa Viễn cũng dần dần thu lại, có chút trầm trọng nhìn bọn họ, trầm giọng mở miệng nói:

- Ngăn bọn họ lại, không thể lại tiếp tục đánh! Nếu không, đám người Hình Ưng chắc chắn sẽ chết!

Lưu Phong gật đầu, hắn cũng hiểu được khi Kobe Chiba nghiêm túc thực lực khủng bố bao nhiêu, căn bản không phải là Hình Ưng hiện tại có thể chống cự!

- Ha ha, không vội, Hình Ưng không phải là lợi hại sao, nếu tiếp theo bọn họ có thể chống đỡ được một đòn của Kobe, như vậy các ngươi đi cứu bọn họ vẫn kịp!

Bọn họ vừa định động thủ, Matsuhiko giống như có cảm giác không tồn tại xuất hiện trước mặt bọn họ không biết từ khi nào, một cỗ khí thế cực kì lạnh lẽo bao vây bọn họ.

- Ha ha, Matsuhiko, chỉ với một mình ngươi mà muốn ngăn cản chúng ta?

Mặt Lưu Phong lộ ra ý cười lạnh, trực tiếp tiến lên trước một bước, đi tới trước mặt đối phương, thân ảnh Thường Thừa Viễn vừa động đã muốn ra tay.

- Nếu như thêm ta nữa thì sao?

m thanh có chút lười biếng của Lưu Kiều vang lên, trực tiếp ngăn cản phía trước Thường Thừa Viễn, cười khanh khách nhìn hắn.

- Lưu Kiều, ngươi vậy mà... ...

Hành động này của Lưu Kiều làm cho Thường Thừa Viễn cũng Lưu Phong giật mình, sợ hãi nhìn nàng, ngay cả Hình Ưng chỗ kia cũng phải ngoảnh đầu lại, Lưu Kiều này chính là một thành viên quan trọng của bọn họ, hiện giờ vậy mà giúp Matsuhiko đối phó bọn họ.

- Trước kia các người đối đãi với người ta như thế nào, chẳng lẽ bây giờ lại quên sao, ta thấy Lưu bang chủ cũng không nhìn được hành vi gây sự của các ngươi.

Matsuhiko cười nói với thanh âm cổ quái, giống như vô cùng đắc ý.

- Lưu Kiều!

Sắc mặt Thường Thừa Viễn cùng Lưu Phong trở nên xanh mét, mỗi câu mỗi chữ dường như là gằn lên từng tiếng.

- Nếu các ngươi làm mùng một, ta cũng không sợ làm mười lăm.

Sắc mặt Lưu Kiều lạnh nhạt, ngũ quan xinh xắn không có chút dao động, lạnh nhạt liếc bọn họ.

- Được, tốt lắm! Nhưng cho dù ngươi ngăn cản chúng ta, ta ngược lại nhìn xem ai ngăn lại Vương Song, Hình Ưng chính là thủ hạ của hắn, các ngươi nghĩ hắn sẽ thấy chết mà không cứu sao!

Thường Thừa Viễn đột nhiên cười lạnh một tiếng, nhìn Matsuhiko cùng Lưu Kiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận