Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2397: Gặp lại Đế Quân! (2)

- Dù sao, một khi giết chết hắn, vị kia ở bên ngoài, nhất định sẽ lập tức sắp xếp một vị Đế Quân, lặp lại hàng rào, hàng rào sẽ trở nên yếu kém!

- Nhưng mà, dù không giết Áo Cổ, vị kia ở bên ngoài chắc chắn sẽ cách một khoảng thời gian sắ xếp một vị Đế Quân vào sao?

Vương Song không hiểu được nói.

Hắn không chút hoài nghi lời nói của Thanh Liên Đế Quân, tất nhiên Đế Quân nói có thể dễ dàng tiêu diệt Áo Cổ, như vậy hắn tuyệt đối có thể làm như vậy!

- Ha ha, ngươi nói không sai, nhưng dưới tình trạng là Đế Quân vẫn còn tồn tại, một vị Đế Quân tiến vào, sẽ tiêu hao càng nhiều sức mạnh của đối phương!

Thanh Liên Đế Quân giải thích,

- Những Đế Quân như bọn họ không sợ, mọi người đều cùng cấp độ, bắt đầu liều mạng, ai sẽ sợ ai, kẻ thật sự khiến ta kiêng kỵ là Vĩnh Hằng Giả, có thể tiêu hao sức mạnh nhiều hơn đối phương một chút đối với chúng ta mà nói, cũng là một loại thắng lợi!

Vương Song nghe vậy, lập tức hiểu được.

- Nhưng mà, ta có thể cảm giác, hàng rào vũ trụ bây giờ càng ngày càng yếu, ta nghĩ, không bao lâu nữa, có lẽ vị Đế Quân thứ hai sẽ tiến vào vũ trụ này.

Thanh âm của Thanh Liên Đế Quân trầm thấp vang lên, khiến Vương Song biến sắc.

- Đây vẫn chưa phải chuyện ta lo lắng nhất, điều khiến ta lo lắng là, vị Vĩnh Hằng Giả nào sẽ thừa cơ tiến vào vũ trụ của chúng ta.

Thủ đoạn của Vĩnh Hằng Giả, Vương Song đã từng chứng kiến, chỉ tiện tay đánh ra một kích, Đế Quân đã không cách nào chống đỡ nổi, đây là một loại cường đại khiến người ta tuyệt vọng

Nếu như đối phương thật sự tiến vào vũ trụ của bọn họ, đây tuyệt đối là một tai họa.

- Tiền bối, chúng ta có thể làm những gì?

Vương Song trầm giọng nói nói nói. Tổ chim bị phá, há lại còn trứng, muốn sống, bản thân phải dâng hết toàn bộ sức mạnh của bản thân.

- Đừng lo, ta tự có chừng mực, dù đối phương thân là Vĩnh Hằng Giả, muốn tiêu diệt vũ trụ này của chúng ta cũng không phải chuyện đơn giản.

Thanh Liên Đế Quân khẽ cười một tiếng, nhìn Vương Song, ánh mắt lóe lên vẻ chờ mong.

- Hơn nữa, bây giờ ta bỗng nhiên có một ý tưởng, ai nói chúng ta không có cách tấn thăng lên Vĩnh Hằng?

- Ặc, ý của tiền bối là?

Nghe vậy, Vương Song không hiểu nhìn đối phương.

Thật sự là hắn là không biết làm sao tấn thăng Vĩnh Hằng!

- Ha ha, có lẽ, đáp án này ngươi đã biết, nhưng lại không hiểu, không phát giác ra được mà thôi.

Thanh Liên Đế Quân cười nhẹ nói.

- Không thể nào!

Vương Song quả quyết phủ định, bây giờ hắn thậm chí có thể kề vai với Chuẩn Đế, nếu biết rõ cách tấn thăng lên Vĩnh Hằng thì sao có thể không phát giác ra chút gì được.

Thanh Liên Đế Quân từ chối cho ý kiến, nhưng cũng không nói gì, sau đó nói về một chuyện khác.

- Lần này ngươi tìm ta, hẳn là không chỉ có chuyện này.

- Tiền bối minh giám, lần này đến đây, ta còn có mấy chuyện muốn nhờ tiền bối trợ giúp

Vương Song cung kính nói,

- Sau khi ta trở về thì biết Lâm Uyển Nhi bị trọng thương hôn mê, mặc dù đã ăn thánh dược, nhưng vẫn không tỉnh, nếu tiền bối có thể ra tay, vãn bối vô cùng cảm kích.

- Thê tử của tên nhóc kia, theo lý mà nói, nàng đã bị hồn phi phách tán từ lâu, bây giờ chỉ có thể dùng thánh dược cưỡng ép kéo dài mạng sống mà thôi.

Thanh Liên Đế Quân nhàn nhạt nói,

- Trên thực tế, cứu nàng cũng rất đơn giản, nghịch chuyển thời gian, hoặc là thi triển Đế Đạo Chi Lực là có thể dễ dàng cứu nàng trở về.

- Nhưng chỉ cần ta làm, ở bên dị vực, nhất định sẽ phát hiện ra chuyện thương thế của ta là giả, vị kia ở bên ngoài hàng rào cũng sẽ biết rõ, đến lúc đó, thời gian của chúng ta sẽ càng ít, càng thêm thụ động.

Nghe vậy, Vương Song bỗng nhiên trầm mặc, là một nữ tử, lại kéo toàn bộ tinh không xuống nước, khó trách Vương Lâm không đi nhớ Đế Quân trợ giúp.

Vương Song thở dài một tiếng, nhìn về phía Đế Quân,

- Tiền bối, trừ hai cách này ra, còn cách nào nữa không?

- Có, dị vực có một loại thánh dược, gọi là Hồi Thiên Hương, chiến là mộc chế của Thiên Đạo, có thể hồi sinh thần lực, thậm chí có thể cầu nguyện đến Thiên Đạo, nhận được ban ân.

- Theo ta được biết, loại thần vật này ở trong tay của Nguyền Rủa Chi Chủ, nếu có thể, chỉ cần lấy một chừng một tấc, đã có thể cứu nàng tỉnh lại.

Đế Quân nhàn nhạt nói,

- Loại bảo vật này ban đầu ở vũ trụ của chúng ta, đáng tiếc, chúng ta trải qua vô số kỳ nguyên, tổn thất quá nhiều lãnh địa, vô số thiên tài địa bảo, đã bị dị vự chiếm lĩnh!

- Hồi Thiên Hương…

Ánh mắt Vương Song ngưng tụ, lẩm bẩm cái tên này, suy nghĩ một chút, Vương Song bỗng nhiên nói.

- Tiền bối, vãn bối dự định đến dị vực một chuyến.

- Ngươi phải nghĩ cho kỹ, dị vực không giống chỗ của chúng ta, xảy ra chuyện gì, bản tọa cũng không thể cứu viện!

Thanh Liên Đế Quân trầm giọng nói.

- Đã nghĩ kỹ, huynh đệ Thạch Hạo của ta cũng bị Nguyền Rủa Chi Chủ bắt đi, dù ta biết hắn chắc chắn cửu tử nhất sinh, nhưng ta vẫn muốn xác nhận một phen.

Vương Song nhẹ giọng nói.

Chuyến đi lần này, không chỉ vì thê tử của Vương Lâm, mà còn là vì Thạch Hạo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận