Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2224: Đao Thánh ra tay! (3)

Nhìn thấy đối phương biến mất, Đao Thánh lập tức thu liễm khí tức, nhìn Vương Song,

Đao Thánh vung tay lên, xung quanh xuất hiện một tầng kết giới mờ nhạt.

- Nơi này đã bị ta phong ấn, hiện tại có thể nói ra ngọc đao trên người ngươi đến từ đâu rồi!

Đao Thánh ngồi xuống, nhìn Vương Song với nụ cười nửa miệng và hỏi.

Vương Song không nói chuyện, một bóng dáng hư ảo chậm rãi xuất hiện, chính là Mục Thiên Ca.

- Tiểu tử kia, nhiều năm như vậy không gặp, ngươi không làm ta thất vọng.

Mục Thiên Ca nhìn đối phương, mỉm cười, ngữ khí cực kỳ vui mừng.

- Sư, Sư Tôn!

Nhìn thấy đạo thân ảnh hư ảo này, Đao Thánh bỗng nhiên kích động không thôi, giọng nói run rẩy.

- Sư tôn, đệ tử nhiều năm như vậy đều tìm tung tích của ngươi nhưng cũng không có chút tin tức nào.

Đao Thánh kích động tiến lên:

- Trên người sư tôn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại trở thành tình trạng như vậy!

- Nói đến thì dài dòng, hôm nay ngược lại là nhờ có ngươi, nếu không, tiểu gia hỏa này đã gặp rắc rối rồi.

Mục Thiên Ca khẽ thở dài một hơi, chậm rãi nói.

- Sư tôn, chẳng lẽ hắn cũng là đệ tử của người, sư đệ của ta sao?

Nghe vậy, Đao Thánh kinh ngạc nói.

Nhưng trong lúc nói chuyện, hắn vận dụng thánh đạo chi lực, một đạo ánh sáng rực rỡ, trắng noãn xuất hiện, bao phủ trên hư ảnh trong suốt của Mục Thiên Ca, làm cho cái sau càng thêm kiên cố!

- Được rồi, không cần lãng phí thánh lực, hôm nay ta chỉ còn lại có một đoạn tàn niệm, nhiều thánh lực hơn nữa cũng là lãng phí.

Mục Thiên Ca lắc đầu, cực kỳ thoải mái, nói xong, nhìn về phía Vương Song.

- Vương tiểu tử, đây là đệ tử ta thu nhận lúc trước, Phong Vô Địch.

- Vô Địch, Vương tiểu tử cũng không phải đệ tử của ta, trên người hắn có nhân quả sâu xa, đối với phương vũ trụ này cực kỳ trọng yếu!

- Bái kiến Phong tiền bối!

Vương Song cung kính nói.

Phong Vô Địch có chút kinh ngạc nhìn Vương Song, tựa như thật không ngờ tiểu gia hỏa này lại có địa vị trọng yếu như vậy trong lời nói của sư tôn.

Nhưng nghĩ đến trong hai tay Vương còn có bảo vật của Thời gia, hắn cũng cảm thấy thoải mái.

- Sao ngươi lại kết thù với các thế lực ở khắp nơi như vậy.

Phong Vô Địch tò mò hỏi.

Vương Song nói ra đủ loại chuyện mình tiến vào tinh vực trung ương, không có chút giấu diếm, từ đánh chết Thái Ất thần tử, đến giết Bán Thánh, chạy trốn, gặp phải Vương Lâm, lập tức liên thủ tiêu diệt địch nhân, thậm chí bao gồm cả chuyện ở tinh vân.

Ngay cả Đao Thánh khi nghe hắn nói về những trải nghiệm của hắn cũng không khỏi thán phục.

- Tiểu tử tốt, thật sự là tốt, nhưng cảnh giới Tôn Giả có thể đánh chết Bán Thánh, nếu như ngươi có thể đạt tới cảnh giới Bán Thánh, có lẽ có thể chống lại một hai Thánh Giả.

Đao Thánh tán thưởng nói.

- Nhưng hiện tại ngươi đắc tội với những thế lực này, ở chỗ ta còn được, một khi đi ra ngoài bị bọn họ tìm được, chỉ có một con đường chết!

Đao Thánh nhướng mày, có chút lo lắng nói.

- Ngươi không giữ được hắn, những thế lực này sẽ không bỏ qua cho Vương tiểu tử.

Mục Thiên Ca lắc đầu:

- Những chuyện này, đều do Vương Song tự mình gánh chịu, sau khi mọi chuyện qua đi, tự nhiên trời cao mặc chim bay, không qua được thì cứ như vậy ngã xuống!

- Trước sau trốn dưới cánh chim của ngươi, cho dù lớn lên, cũng chỉ là hoa trong nhà kính!

Nghe được sư tôn nói như thế, Phong Vô Địch giống như hiểu ra, gật đầu:

- Giống như lời sư tôn nói, lúc trước ta cũng là vô số lần trải qua sinh tử mới thăng cấp Thánh cảnh, không trải qua sinh tử làm sao thấy được Thánh đạo!

- Tiểu tử kia, các ngươi kế tiếp chuẩn bị đi đến đâu?

Phong Vô Địch hỏi Vương Song về kế hoạch tiếp theo.

- Ta vốn muốn đi Tinh Thần Điện Đường một chuyến, nhưng hôm nay chỉ sợ Thánh Giả của những thế lực này đều đã chuẩn bị ra tay muốn giết ta.

Nghe vậy, Vương Song có chút do dự nói.

- Lúc trước chúng ta vừa mới có được một gốc thánh dược, đáng tiếc còn chưa kịp luyện hóa, lại bị Thời Gia Thánh Giả tìm đến tận cửa!

- Thánh dược?

Phong Vô Địch có chút kinh ngạc nhìn hắn.

Vung tay lên, Vương Song lấy ra thánh dược… Thượng Thương chi hoa, nở rộ ra ánh sáng chín màu!

Vẻ mặt của Phong Vô Địch sợ hãi nhìn gốc thánh dược này nhưng hắn nhìn sơ qua cũng nhìn ra được khuyết điểm của gốc thánh dược này.

- Vận khí của các ngươi cũng không tệ, cho dù Thánh Giả cũng rất khó tìm được một gốc thánh dược, nhưng nếu như các ngươi định luyện hóa gốc thánh dược này như thế nào?

Phong Vô Địch hỏi.

- Cứ như vậy mà luyện hóa.

Vương Song kinh ngạc nói, chẳng lẽ thánh dược còn có thể hấp sao?

- Các ngươi cứ như vậy mà luyện hóa, dược lực thánh dược sẽ lãng phí ít nhất bốn mươi phần trăm! Nếu như có thể luyện thành đan dược, đó chính là đan dược thánh cấp, đến lúc đó, một gốc thánh dược sẽ luyện ra một lò đan dược, so với việc các ngươi luyện hóa đơn giản thì hiệu suất nó tăng lên mấy lần!

Phong Vô Địch bất đắc dĩ giải thích.

- Nhưng chúng ta không ai hiểu về luyện dược.

Vương Song nghe vậy, bất đắc dĩ nói:

- Hơn nữa luyện chế thánh dược thì tu vi cũng phải cực kỳ cao thâm, có địa vị rất cao, hiện tại trong tinh vực trung ương, chúng ta chỉ là chuột qua đường, ai sẽ giúp chúng ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận