Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2281: Nhân hoàng chi tử!

Vương Song nhìn về phía Thiên Hoàng Thụ, nơi này chỉ có một cây thần thụ đặc thù như vậy, ngoại trừ nó, tựa hồ không có thứ gì có thể ảnh hưởng đến hắn.

Vương Song chuyển động mắt thần, tiến lên, tới gần cây thiên hoàng này, hai tay nhẹ nhàng đặt ở trên đó, buông tâm thần của mình ra, dụng tâm cảm thụ hết thảy của cây thần này.

Quang ảnh trước mắt biến hóa, như cưỡi ngựa xem hoa, đấu chuyển tinh di, hắn giống như thoáng cái rơi vào dòng sông lịch sử, từ một khắc thiên địa ban đầu có ý thức, chứng kiến vô số kỷ nguyên biến thiên, khủng bố đến hủy diệt vô số chủng tộc đại chiến, có thể búng chỉ cao thủ cái thế nghiền nát một mảnh tinh vực!

Vương Song giống như cùng viên thần thụ này dung hợp cùng một chỗ, càng cảm giác được cỗ khí tức quen thuộc, chính là khí tức này, cùng mình đi dạo trong dòng sông lịch sử.

Tôn Ngôn, đám người Thạch Hạo đều kinh ngạc nhìn Vương Song, không rõ dụng ý hắn làm như vậy, nhưng sau một khắc, bọn họ ngay lập tức nhìn thấy gốc Thiên Hoàng Thụ này bỗng nhiên buông xuống vạn đạo thần quang, mênh mông vô tận, một cỗ khí tức cấp bậc chí tôn tràn ngập, giống như là một thần linh chí cao từ trong giấc ngủ say thức tỉnh.

Thân ảnh Vương Song trực tiếp bị bao phủ.

Bọn họ đều biến sắc, muốn tiến lên, kéo Vương Song về, nhưng vạn đạo thần quang chấn động, bọn họ giống như là bị ngăn cách, trở thành người của hai thế giới.

Vương Song lúc này không để ý, vẻ mặt kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.

Trước mắt hắn, thân cây thiên hoàng thụ như sóng nước khuếch tán ra, lộ ra một cửa động, Vương Song tò mò tiến vào trong đó.

Trước mắt là một không gian màu trắng, trên mặt đất, một đầm nước màu trắng sữa, một cái thủy tinh chìm nổi trong đó, bên trong thủy tinh, lại là một tiểu oa nhi phấn điêu ngọc mài.

Trên phiến không gian này, còn có một khối kim loại nhỏ to bằng nắm tay, giống như vô số tinh huy ngưng tụ, lưu động một tia thanh sắc quang mang. Nhìn viên kim loại này, tựa hồ thấy được vạn vật khởi nguyên, càng ẩn chứa một tia ý cảnh vĩnh hằng bất hủ.

– Vĩnh Hằng Mẫu Kim!

Trong khoảnh khắc nhìn thấy khối kim loại này, Vương Song lập tức sửng sốt, một cỗ tin tức mơ hồ không rõ ràng xuất hiện trong đầu, khiến hắn trực tiếp nhận ra lai lịch của khối kim loại này.

Thần Vật Chí Cường rèn đúc Thần Binh trong thiên địa, Vĩnh Hằng Mẫu Kim!

Sinh ra lúc thiên địa sơ khai, có lực lượng thần kỳ vĩnh viễn bất hủ có thể thai nghén tất cả, một kiện thần binh, nếu như có thể trộn thêm một chút Vĩnh Hằng Mẫu Kim, thần binh đó sẽ sở hữu đặc tính bất hủ, cho dù trôi qua vô số kỷ nguyên, vẫn có thể tồn tại.

Tam Thế Thân của Vương Song tu luyện đến bây giờ, vẻn vẹn chỉ kém Vĩnh Hằng Mẫu Kim, là đã có thể chân chính đạt tới cấp độ viên mãn, chân chính bộc phát ra hào quang chói sáng.

Sự vui sướng và rung động trong lòng Vương Song gần như không cách nào hình dung, hắn như thế nào cũng chưa từng nghĩ tới, vậy mà có thể nhìn thấy Vĩnh Hằng Mẫu Kim ở chỗ này!

Trong thể nội của hắn, bên trong ba cái quang đoàn, quang đoàn nằm ở vị trí trung ương bỗng nhiên chấn động, truyền đến một cỗ khát vọng to lớn, cỗ khát vọng mãnh liệt này, khiến Vương Song không tự chủ được tiến lên.

Nhưng là lúc này, ánh mắt của Vương Song lại cứng rắn dời từ Vĩnh Hằng Mẫu Kim sang chỗ khác, nhìn thủy tinh bên trong đầm nước, nói một cách chuẩn xác, là nhìn đứa bé bên trong thủy tinh.

Đó là một đứa bé chừng ba bốn tuổi, phấn điêu ngọc trác, trên trán, còn có một cái ấn ký kỳ dị, hiện ra màu vàng kim nhạt, giống như một cái vương miện.

Nhìn đối phương, Vương Song bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ uy nghiêm hoàng đạo.

– Đây là Đại Địa Thạch Nhũ, vạn năm mới có thể ngưng tụ một giọt, đủ để khiến tu vi một vị Tôn Giả tăng vọt, nơi này, thế mà lại có một cái đầm!

Trong lòng Vương Song cực kỳ chấn động, bảo vật như vậy, tuyệt đối có thể xưng là chí bảo, cho dù là Thánh Giả thì cũng sẽ động tâm, vô số Tôn Giả đều sẽ tranh đoạt sứt đầu mẻ trán, nhưng ở trong này, vậy mà lại có một cái đầm, hơn nữa còn dùng để cất giữ một khối thủy tinh!

Điều khiến Vương Song càng tò mò hơn là, đứa bé bên trong khối thủy tinh này rốt cuộc là ai? Vậy mà lại dùng thủy tinh để phong ấn, đặt ở bên trong một kiện chí bảo này!

Một khắc sau, thủy tinh trước mắt Vương Song bỗng nhiên từ trong đầm nước phi ra, rơi ở trước mặt hắn, lúc này, Vương Song mới phát hiện, phía trên thủy tinh, lại có một cái chưởng ấn.

Vương Song nhìn dấu vết khảm trên chưởng ấn này, do dự một chút, sau đó vươn tay ra, nhẹ nhàng đặt ở trong đó, khoảnh khắc hắn vừa đặt tay vào, Vương Song cảm giác được một cỗ lực lượng vô danh lưu chuyển, dường như đang dò xét thân phận của chính hắn.

Một khắc sau, tựa như đã dò xét xong, phía trên thủy tinh, bỗng nhiên phóng ra từng tia ánh sáng nhu hòa, một cỗ tin tức bỗng nhiên xuất hiện ở trong đầu Vương Song.

– Bồi dưỡng hắn, lưu lại chờ tương lai...

Cảm nhận được một tia tin tức cuối cùng tiêu tán, sắc mặt Vương Song ngây ngốc, tin tức vừa mới đạt được quá mức kinh người, hắn căn bản không cách nào phản ứng.

– Nhân... Nhân Hoàng... Tử...

Vương Song ngơ ngác mở miệng, cảm giác đầu óc của mình dường như bị vô số thiên lôi đánh trúng, lại giống như có vô số sóng biển cuộn trào, hoàn toàn bao phủ chính mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận