Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 608: Mấy cô gái bị bắt làm tù binh (3)

May mắn vốn liếng Vương Song đủ dày, biến thành người khác, tuyệt đối phá sản trong nháy mắt, có điều Vương Song cũng không thèm để ý, tiền đối với hắn mà nói không có chút tác dụng nào, hắn hiện tại chủ yếu nghĩ cách giải quyết vấn đề của mình thế nào, và chuyện sở nghiên cứu.

Cân nhắc mấy ngày, tuy Vương Song cảm giác Thường Thừa Viễn cũng không lừa gạt mình, nhưng khẳng định ẩn giấu gì đó, không nói chi tiết cho mình, cho nên, hắn luôn do dự.

"Ầm."

Cửa bị mở mạnh ra, suy nghĩ của Vương Song bị đánh gãy, có chút kinh ngạc nhìn Lưu Mộng Vũ đột nhiên tiến đến, trên mặt nàng tái nhợt, y phục cũng có chút lộn xộn, mơ hồ có thể nhìn thấy vết máu ở khóe miệng.

"Ầm."

Vương Song biến sắc, giống như cùng một cái núi lửa sắp bùng nổ, bỗng nhiên đứng lên, một thân khí thế khủng bố gần như được phóng ra, có điều bị hắn cứ thế mà ngăn lại.

- Phát sinh cái gì! Mấy người Manh Manh, Văn Văn đâu?

Thân ảnh Vương Song lóe lên, đi thẳng tới bên người Lưu Mộng Vũ, trầm giọng hỏi.

- Bọn họ, đều bị người của Hòa Bình Xã mang đi!

Thanh âm Lưu Mộng Vũ vô cùng gấp rút, nhìn Vương Song, giống như nhìn thấy cứu tinh:

- Bọn họ không ít người, đều là cao thủ, ta không phải là đối thủ của bọn họ, miễn cưỡng từ vòng vây của bọn họ đào thoát, đến báo tin cho ngươi.

- Hòa Bình Xã!

Ánh mắt Vương Song sắc bén như đao, một cỗ sát ý kinh khủng bốc lên trong lòng:

- Ba phen mấy bận kiếm chuyện, xem ra không cho các ngươi một chút giáo huấn, thật không biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!

- Bọn họ mang người đi nơi nào?

Vương Song hỏi.

- Ta không biết, có điều ta có thể đi hỏi Ngụy thiếu gia Ngụy Nhiên, hắn hẳn là có thể thăm dò!

Lưu Mộng Vũ lắc đầu, bất đắc dĩ mở miệng.

- Chờ hắn thăm dò, cúc vàng cũng nguội!

Vương Song lắc đầu, chuẩn bị vận dụng Tinh Thần Lực cường hãn của mình trực tiếp tìm, như thế mặc dù sẽ kinh động toàn bộ Tiến Hóa Giả thành phố Thiên Thủy, nhưng bây giờ tình huống nguy cấp, hắn cũng không lo được quá nhiều!

Có điều lúc này ngoài cửa xuất hiện đại hán mặc tây trang đen, nhìn thấy Vương Song, trên mặt lộ ra một tia cung kính:

- Vương tiên sinh đúng không, chúng ta là Thường gia, nhận được tin tức, mấy vị tiểu bạn gái của ngươi bị người Hòa Bình Xã mang đi, địa chỉ cụ thể là....

Đại hán cấp tốc nói nơi các nàng bị bắt cóc cho Vương Song.

- Nói cho Thường Thừa Viễn, nhân tình của hắn ta nhận!

Vương Song hơi kinh ngạc nhìn mấy người, trầm mặc một chút, lập tức trầm giọng nói.

- Chúng ta nhất định sẽ nhắn nhủ dựa theo sự thật! Gặp lại!

Mấy người đại hán đến nhanh đi cũng nhanh, trong nháy mắt nhanh chóng rời đi.

- Đi, ta dẫn ngươi đi cứu người!

Vương Song nhìn Lưu Mộng Vũ một chút, trực tiếp ôm đối phương, thân ảnh khẽ động, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

......

Khu dân nghèo, trong một kho hàng cũ nát bị vứt bỏ, mười mấy đại hán vây quanh ba nữ sinh, cầm đầu là một nam tử đầu trọc, nếu như Vương Song ở chỗ này sẽ phát hiện, người này là Trương Dũng. Bên ngoài, bốn đại hán mặc đồ Tây, còn mang theo súng lục một mặt lãnh khốc đứng ở nơi đó, như bốn bức tượng đá, trên vai một người trong đó bị nứt vài đường, mơ hồ còn có một vết máu.

- Mẹ, không nghĩ tới con đàn bà kia thân thủ lại lốt như vậy, chẳng những để nàng trốn, còn bị nàng chém mấy cái!

Nam tử trên vai bị rách kia có chút oán hận mở miệng, giống như bị một nữ nhân làm bị thương là vô cùng nhục nhã.

- Lão Phi, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói, vẫn là thói quen ghé vào trên bụng nữ nhân nằm sấp, quên luôn tính cảnh giác của mình!

Mấy người khác đều cười rộ lên.

- Ha ha, đúng thế, bình thường chiến đấu thì không tích cực, chơi gái ngược lại ngươi hưng phấn nhất, hiện tại biết nữ nhân cũng không dễ gây rồi đúng không.

- Hừ, ta chỉ là không nghĩ đến nữ nhân này vậy mà nhận qua huấn luyện mà thôi, lần sau lại đụng đến, một chiêu liền giải quyết nàng!

Nam tử có chút bất mãn mở miệng.

- Được, lão Phi, lần sau chú ý, cho dù đối mặt địch nhân là ai, cũng không thể khinh thị, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, đây chính là châm ngôn của chúng ta!

Người cuối cùng giống như rất có uy tín trong mấy người này, hắn mới mở miệng, mấy người khác đều gật đầu nói phải.

- Ha ha, ba nữ nhân này, trừ người bị hủy dung nhan kia, còn hai người còn lại thật mẹ nó xinh đẹp, nhìn thôi mà nhị đệ của ta cũng nhịn không được!

Một đám đại hán vây quanh ba nàng, trên mặt từng người lộ ra một tia cười dâm đãng. Ánh mắt tham lam nhìn các nàng.

- Ha ha, bây giờ thật sự muốn nhấm nháp tư vị bọn họ một chút, Trương lão đại, chúng ta còn đang chờ cái gì, ngươi bắt đầu trước, các huynh đệ lên sau, đủ nể mặt ngươi đúng không?

Một người trong đó nhìn Trương Dũng, cười to lên, ngược lại là không có tôn kính quá lớn với Trương Dũng.

"Ô..ô..."

Ánh mắt các nàng hoảng sợ nhìn bọn đại hán, trong mồm bị người nhét một miếng vải bông, cả bản không có cách nào mở miệng, chỉ có thể phát ra từng tiếng "Ô ô ", đặc biệt là Hồ Văn Văn, ánh mắt cừu hận nhìn Trương Dũng, hận không thể rút gân lột da hắn, chính là tên gia hỏa này, hại mình cửa nát nhà tan, bây giờ còn bắt mình tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận