Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1095: Khuấy động phong vân!

Thái Hiểu ở một bên gật đầu, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm Miêu Đóa Nhi, lập tức muốn đưa nàng rời khỏi nơi này.

- Ta muốn ở đây chăm sóc hắn, có được không?

Miêu Đóa Nhi không muốn rời đi cùng Thái Hiểu, mà lại nhìn về phía Triệu Hân, thấp giọng thỉnh cầu.

- Bây giờ ngươi đang có thai, phải nghỉ ngơi cho tốt, ta nghĩ, bá phụ, bá mẫu cũng không muốn nhìn thấy cảnh này đâu.

Triệu Hân nhìn về phía cha mẹ của Vương Song.

- Đóa Nhi đúng không, ngươi vẫn nên trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, có bọn ta ở đây là được rồi, yên tâm, ở đây có nhiều người như vậy, tiểu Song sẽ không sao đâu.

Vương Hải nhẹ giọng nói, dùng ánh mắt dò xét con dâu tương lai mà nhìn Miêu Đóa Nhi.

Thấy cha mẹ của Vương Song, sắc mặt của Miêu Đóa Nhi có chút ửng hồng, có cảm giác lo lắng khi nàng dâu gặp cha mẹ chồng, vội vàng dựa theo nghi lễ của Miêu tộc bọn họ mà chào cha mẹ của Vương Song.

Dù sao, nàng và Vương Song đã thành hôn, có thể nói cha mẹ của Vương Song cũng chính là cha mẹ của nàng.

Hai người Vương Hải thấy thế, trên mặt lộ ra nụ cười đã lâu không xuất hiện, Vương Cầmở một bên cũng lộ ra ý cười, sau khi chào hỏi Miêu Đóa Nhi một chút, thì tự mình đưa Miêu Đóa Nhi rời đi.

Thấy Miêu Đóa Nhi đã rời đi, tất cả mọi người đều thở phào, tiếp tục thảo luận làm sao để giúp Vương Song khôi phục lại như cũ. Nhưng ánh mắt của Triệu Hân thi thoảng vẫn nhìn về phía Miêu Đóa Nhi vừa rời đi ban nãy, trong mắt xuất hiện chút ánh sáng kỳ dị.

Vương Cầm cho Miêu Đóa Nhi lựa chọn một gian phòng có vị trí tốt trong biệt thự, con phái thêm hai người hầu chăm sóc Miêu Đóa Nhi.

- Đóa Nhi, người cũng đừng trách, ngươi vừa tới, không biết tình huống ở nơi này, chờ đến khi ngươi quen rồi sẽ thấy ổn thôi, sau này có chuyện gì ngươi cứ nói với ta, ở đây, sẽ không có ai dám làm phiền ngươi đâu.

Lúc Vương Cầm chuẩn bị rời đi thì dặn dò Miêu Đóa Nhi như vậy.

Miêu Đóa Nhi gật đầu, nàng cảm thấy tình hình ở đây có chút phức tạp, đặc biệt là những nữ nhân kia, giống như bọn họ không hề vui vẻ chào đón mình, nàng cũng là một nữ tử cực kỳ thông mình, trong lòng mơ hồ hiểu ra, đám người Triệu Hân hẳn là nữ nhân của Vương Song.

Mà mình, không hề nghi ngờ đã đoạt đi địa vị của bọn họ!

Bây giờ, mình ở có nơi nương tựa, nơi duy nhất có thể dựa vào có lẽ là người nhà của Vương Song, dù sao chỉ có bọn họ mới quan tâm đến mình!

- Ừm, cảm ơn Cầm tỷ.

Miêu Đóa Nhi nhu thuận gật đầu.

Thấy thế, Vương Cầm hài lòng gật đầu, vừa cẩn thận dặn dò hai người hầu ở bên người, bảo bọn họ phải chăm sóc Miêu Đóa Nhi thật kỹ rồi mới rời đi.



Thời gian trôi qua nửa tháng, Vương Song vẫn không tỉnh lại, nhưng lại không có chút nguy hiểm nào, chỉ giống như người thực vật, rơi vào trạng thái ngủ say.

Đám người Triệu Hân nghĩ hết biện pháp cũng không thể giúp hắn tỉnh lại.

Nhưng mà, bởi vì Vương Song đột nhiên trở về, cả căn cứ vốn vô cùng u ám nhất thời đã không còn nữa, gió êm biển lặng.

Không chỉ có căn cứ thành phố Giang Nam, ngay cả căn cứ thành phố Thượng Kinh, căn cứ Lâm Thị, Kiếm Vương Thành, người đến tìm hiểu tình huống của Vương Song rất nhiều, đám người Triệu Hân vốn muốn giấu giếm tình huống của Vương Song, nhưng sau đó cũng hiểu không thể nào giấu nổi, dù sao lúc ấy cũng có quá nhiều người biết.

Mấy người Đỗ Không, Lăng Vân cũng đến dò xét tình huống của Vương Song, đồng loạt lắc đầu, trong lòng vốn vui mừng nhưng sau đó lại trở nên thất vọng.

- Muốn tỉnh lại, e rằng chỉ có thể dựa vào bản thân Vương Song thôi!

Đây chính là nguyên văn lời nói của Tô Nhược Hy, bọn họ đã làm hết khả năngcủa mình rồi, đến khi nào tỉnh lại, cũng chỉ có thể dựa vào bản thân Vương Song.

Đồng thời, thế lực đối địch cũng nhận được tin tức này.

- Ầm

Khí thế của Thần Chủ giống như mặt trời điên cuồng đăng lên, đôi mắt gắt gao nhìn những người trước mắt!

- Kha Ni, chết rồi, ai trong các ngươi có thể nói rõ chuyện này cho ta!

Cảm nhận được Thần Chủ đang vô cùng điên cuồng, tất cả mọi người không tự chủ được mà cúi đầu, chỉ có Phi Lợi Tư là nhíu chặt chân mày.

- Phi Lợi Tư, ngươi nói cho ta biết, tại sao Kha Ni lại chết!

Thần Chủ đưa mắt nhìn đại tướng đệ nhất hào của mình.

Nghe vậy, Phi Lợi Tư chậm rãi nói,

- Lúc trước Kha Ni tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó đi qua căn cứ Hắc Thủy, hai ngày sau ta không còn nhận được tin tức của hắn nữa, nên đã tự mình đến xem, phát hiện nơi đó không còn ai!

- Nhưng mà, ta có phát hiện khí tức của Kha Ni ở hiện trường, hắn và đám người Lục Chấn, đều trở thành tro tàn!

- Dựa theo suy đoán của ta, bọn họ chết trong tay một cường giả tam giai, bởi vì hiện trường có dấu vết đánh nhau, bọnhọ thậm chí còn không có bao nhiêu phản kháng, loại tình huống thế này, trừ phi thực lực của kẻ địch mạnh hơn bọn họ rất nhiều! Nếu không sẽ không tạo ra hiện trường như vậy.

- Còn nữa, ta nghe nói Vương Song đã trở về căn cứ thành phố Giang Nam, dường như là lâm vào hôn mê, ta nghĩ, hai chuyện này có liên quan đến nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận