Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1577: Mục Huyền! (2)

- Tham kiến Mục Tông chủ!

Lưu Phong, Thanh Nguyệt Tinh chủ, Phong Lôi nhị hắn cũng hành lễ với đối phương, dù sao người phía sau cũng là tông chủ Nguyên Linh tông, bất kể là thực lực, hay là địa vị đều hơn đám người mình, hơn nữa, lần này vẫn là đối phương ra mặt cứu bọn họ, nếu không thì, bọn họ không có một người nào có tự tin sống sót dưới tay Thanh Nguyên Tử!

- Chư vị đạo hữu, không cần đa lễ!

Tiếng nói của Mục Huyền rất nhẹ nhàng, không hề có sự thách thức, xem ra rất bình dị gần gũi.

- Mục Huyền, xem ra tam tông các ngươi đã chuẩn bị tốt để chiến đấu với Thanh Nguyên Tông bọn ta rồi, không lẽ không sợ khẩu bị bản thân quá lớn, bị no chết sao!

Thanh Nguyên Tử nhìn thấy Mục Huyền, không tiếp tục ra tay, mặc dù Mục Huyền này vẫn chưa đạt đến nửa bước Tôn Giả, nhưng mà trên đỉnh đầu hắn, Nguyên Linh Thần Kính đó, là sự sinh ra sự tồn tại Thần Chi, gần như tiếp cận vô hạn Tôn Giả Thần Binh, cho dù bản thân ra tay, cũng không thể chiếm thế thượng phong!

- Thanh Nguyên Tử, từ lâu Thanh Nguyên Tông các ngươi nên rút khỏi Tinh cầu này rồi, truyền thuyết dù có huy hoàng, cuối cùng sẽ có ngày suy bại! Đây đã không phải là năm Thanh Nguyên Tông các ngươi đỉnh cao rồi!

Mục Huyền nhìn Thanh Nguyên Tử đối diện, sắc mặt vô cùng lãnh đạm.

Bây giờ hoàn toàn vạch mặt, hắn cũng không có gì phải kiêng dè nữa, cho nên nói thẳng không vòng vo.

- Thanh Nguyên Tử, vốn dĩ còn tính kéo dài thêm vài ngày đối phó Thanh Nguyên Tông các ngươi, không ngờ ngươi cho ta một sự ngạc nhiên, vậy mà đột phá đến bán bộ Tôn Giả, nếu cho ngươi thêm thời gian vài trăm năm, có lẽ, ngươi thật sự có thể hoàn toàn bước qua một bước đó!

Mục Huyền chầm chậm mở miệng, trong giọng nói như có chút cảm khái.

Thanh Nguyên Tử nhìn như vô cùng bình tĩnh, không bởi vì bại lộ thực lực của bản thân mà cảm thấy hối hận.

Phía sau, sắc mặt đám người Lôi Càn thay đổi, bọn họ biết lần này Thanh Nguyên Tử bại lộ thực lực của bản thân, vậy thì tam tông khẳng định sẽ không cho Thanh Nguyên Tử cơ hội đột phá! Có lẽ rất nhanh sẽ có một trận đại chiến kinh thiên!

Đây là trận đại chiến thuộc về đỉnh cấp tông môn, rất có thể toàn bộ Thanh Nguyên Tinh sẽ bị đánh tan!

- Thanh Nguyên Tông ta đợi các ngươi, ta muốn xem thử, rốt cuộc tam tông các ngươi hủy diệt Thanh Nguyên Tông ta, hay là tam tông các ngươi từ bây giờ biến mất!

Thanh Nguyên Tử nhàn nhạt nhìn đối phương.

Sau đó hắn liền quay người, nhìn về phía đám người Lôi Càn:

- Sư đệ, chúng ta đi!

- Vâng, sư huynh!

Lôi Càn biết tình cảnh như bây giờ cũng không còn cách nào khác chỉ có thể gật đầu.

- Nhưng mà sư huynh, cái tên Vương Song kia gần như biến mất không thấy, ngươi nghĩ có phải là?

Lôi Càn như nghĩ đến cái gì đó, nói với Thanh Nguyên Tử. Có lẽ, cũng chỉ có thực lực cấp bậc nửa bước Tôn Giả của Thanh Nguyên Tử, mới có thể tìm thấy Vương Song thôi.

- Không cần đâu, tên đó có cơ duyên của bản thân, chúng ta không cần can thiệp!

Thanh Nguyên Tử lắc đầu, như là biết được điều gì.

Sau đó, Thanh Nguyên Tử vung tay, bàn tay lớn nguyên lực bao vây lấy đệ tử phía sau Lôi Càn, sau đó xé không gian, trực tiếp rời đi! Nhìn thấy Thanh Nguyên Tử rời đi, hai người Lôi Càn, Tào Vũ cũng không ở lại, theo Thanh Nguyên Tử rời đi.

Nhìn một đám người Thanh Nguyên Tử rời đi, đám người Nguyên Thần đều có chút do dự nhìn Mục Huyền, Nguyên Thần càng to gan lên tiếng hỏi:

- Tông chủ, cứ thả bọn họ đi như vậy sao?

- Nếu không ngươi vẫn muốn giữ bọn họ lại à!

Mục Huyền nhàn nhạt mở miệng:

- Đúng là không nghĩ tới vậy mà hắn già này đột phá đến nửa bước Tôn Giả, đạt đến bước này, cho dù ta có Nguyên Linh Thần Kinh, cùng lắm đánh hòa với hắn, muốn ngăn cản hắn, căn bản không thể nào!

Nghe xong, đám người Nguyên Thần mới hiểu ra gật đầu.

- Nhưng mà, tất cả chỉ là mới bắt đầu mà thôi, cho dù Thanh Nguyên Tử đột phá thì như thế nào, sự tàn lụi của Thanh Nguyên Tông là đại thế, không có bất kỳ ai có thể ngăn cản!

Trên người Mục Huyền xuất hiện một sự ngang ngược, giống như mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình!

...

Đám người Mục Huyền không hề ở lại quá lâu, sau đó trực tiếp rời đi, còn về nơi bí cảnh này, dưới mắt của hắn không khác gì một đống đổ nát, có thể nói là mất đi tất cả giá trị!

Rất nhanh, hư không bí cảnh lại khôi phục bình thường, chỉ có từng mảng đổ nát từng chứng kiến nơi này đã xảy ra chuyện gì!

Không biết qua bao lâu, trong không gian thấp thoáng vang lên tiếng than thở, một thân ảnh vô cùng già nua xuất hiện, đứng trên hư không, nhìn cái kén ẩn giấu sâu trong hư không, trong mắt hiện lên một màu khác biệt.

Bên cạnh cái kén đó, Vạn Giới Châu ở một bên đang xoay tròn, Tiểu Không và Tiểu Thất đều có chút kinh ngạc nhìn cái kén màu xanh ngọc bích này.

Từ trong đó, bọn họ đều cảm nhận được sinh mệnh lực vô cùng mạnh mẽ!

- Đây là Vương tiểu tử? Vậy mà hắn vẫn chưa chết!

Tiểu Thất kinh ngạc mở miệng, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên, lúc trước hắn còn tưởng Vương Song tiêu thật rồi, không ngờ giây tiếp theo lại cảm nhận được khí tức của Vương Song!

- Đây là sắp trọng sinh sao? Nhưng mà rõ ràng thân thể của hắn đã...
Bạn cần đăng nhập để bình luận