Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2458: Bí mật vĩnh hằng!

– Đều nói trời sập là do người có tầm vóc cao lớn đụng vào, không ngờ được bây giờ ngươi đã trở thành là người có tầm vóc cao to kia, chuyện về phương vũ trụ này, ta cũng từng nghe nói qua, nếu như nhất định phải diệt vong, vậy thì ta hi vọng ngươi có thể trốn đi, trốn tới bên ngoài vũ trụ, chờ khi nào ngươi có đủ thực lực, hãy trở lại báo thù!

– Nếu như ngay cả ngươi cũng vẫn lạc, thế gian này còn có ai còn nhớ tới phương vũ trụ này của chúng ta đây.

Ánh mắt Vương Song bình tĩnh suốt mấy ngàn năm nhưng nay lại đỏ lên, trầm mặc gật đầu, nhẹ giọng nói:

– Ta hiểu rồi, cha mẹ yên tâm đi, ta sẽ không để ngày đó xuất hiện.

Vương Song cảm nhận được sinh cơ của mảnh không gian này, cảm nhận được hỉ nộ ái ố trong lòng tất cả mọi người, thần hồn của hắn tựa như bay tới một không gian nào đó, đợi đến khi Vương Song lấy lại tinh thần, bất chợt phát hiện, tu vi của bản thân vậy mà tiến bộ thêm một tia!

Chuyện này khiến hắn hết sức chấn động, đến cảnh giới Đế Quân, muốn tiến thêm một bước cũng phải cần tích lũy qua vô số kỷ nguyên, nhưng ở nơi này, hắn vậy mà trong thời gian ngắn lần nữa tiến bộ thêm một tia.

– Xem ra Thiên Đạo của phương vũ trụ này cũng hi vọng ta có thể đột phá.

Trong lòng Vương Song cười khổ một tiếng.

Lần này, Vương Song ở lại Vương gia trọn vẹn một trăm năm, hơn nữa tự tay sáng tạo ra vô số thần thông, sau đó truyền xuống tất cả thần thông đó!

Vương Song thậm chí còn luyện hoá ra hai bình Đế Huyết cho hai đứa Vương Phong và Vương Đóa Đóa, rèn luyện thân thể của hai đứa, trải qua sự rèn luyện của Đế Huyết, hai đứa mặc dù chỉ là Tôn Giả, nhưng lại đủ để đối kháng với Thánh Giả!

Trở lại Thiên Minh, Vương Song đứng trên đỉnh núi, Phong Duyên và Nghệ Tử, còn có Nhiếp Minh cũng bình tĩnh đứng ở sau lưng hắn.

– Trước kia ta rất ít khi dạy các ngươi cái gì, đây là những thứ ta dùng một trăm năm sửa sang lại, đều giao cho các ngươi.

Vương Song nhẹ giọng nói, vung tay lên, ba đạo quang đoàn xuất hiện, trực tiếp tiến nhập trong đầu của bọn họ.

Thân thể ba người chấn động mạnh mẽ, cảm nhận được vô số thần thông ở trong óc, nhưng không có nửa phần mừng rỡ, chỉ có sợ hãi.

– Sư tôn...

Phong Duyên run rẩy nói.

– Không sao, ta chỉ là dự định rời đi một đoạn thời gian, đi tìm cách có thể cứu vớt sinh linh cái chư thiên này!

Vương Song xoay người lại, nhìn Phong Duyên:

– Phong Duyên, ta biết lấy thực lực ngươi bây giờ, tấn thăng Đế Giả đã đủ rồi, một tôn Đế Giả cuối cùng, ngoại trừ ngươi, cũng không có ai có thể kế thừa, nhưng ta lại không hy vọng ngươi tấn thăng Đế giả!

– Nếu như ngươi nguyện ý, ta sẽ đưa ngươi rời đi, rời khỏi phương vũ trụ này, đi tới bên ngoài vũ trụ, có lẽ ngươi sẽ có một phiến thiên địa của chính mình, thậm chí tương lai còn có cơ hội vấn đỉnh vĩnh hằng!

– Sư tôn, ta không cần tấn thăng vĩnh hằng, đệ tử nguyện ý cùng tồn vong với phương vũ trụ này!

Phong Duyên không ngừng lắc đầu, thậm chí hắn trực tiếp vươn tay, chộp về trán của mình, Vương Song muốn chặn lại cũng không kịp.

Phong Duyên kéo xuống một khối huyết nhục, trên đó có một đường vân Đạo Đế Quan, chớp động ngũ thải.

– Sư tôn, ta mơ hồ nhớ rằng, đây là lời dặn dò của phụ thân, nếu quả thật đến thời điểm không có cách nào, thì kéo phù văn này xuống, giao cho người.

Thương thế trên trán Phong Duyên trong nháy mắt khôi phục, nhưng lại mất đi tộc văn, chẳng qua hắn lại không thèm để ý, giao lại tộc văn cho Vương Song.

Vương Song có chút kinh dị tiếp nhận tộc văn, cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc, đó là khí tức lực lượng cùa Phong Hiên.

"Ông "

Lúc này, tộc văn trong tay Vương Song không ngừng chấn động, chớp động lên ngũ thải, trong mơ hồ, tựa như chỉ tới một nơi nào đó.

Trong lòng Vương Song chấn động, thật sâu nhìn một Phong Duyên một cái, trầm giọng xuống, nói:

– Sau khi ta đi, Thiên Minh sẽ giao lại cho các ngươi, có việc có thể tìm Lam Phong, hoặc là Vương Lâm!

Nói xong, thân ảnh của hắn hơi động, biến mất tại chỗ.

Nhìn thân ảnh Vương Song biến mất, Nghệ Tử, Nhiếp Minh đều có chút không hiểu nhìn Phong Duyên, không hiểu được tộc văn kia đến cùng có tác dụng gì.

– Ta cũng không biết, nhưng ta biết, tin tức phụ thân lưu lại cho ta chính là chuyện này, không đến lúc mấu chốt nguy cấp nhất, tuyệt đối không được giao tộc văn cho sư tôn!

– Tựa như phụ thân rất sợ xuất hiện một loại hậu quả nào đó!

Phong Duyên lẩm bẩm, lời nói khiến sắc mặt hai người biến đổi, hậu quả mà Nhân Hoàng còn sợ hãi sẽ xuất hiện, đến cùng là có bí mật gì.

...

Tinh hà đảo ngược, thời không trôi qua, Vương Song đi lại trong khe hở thời không, phát huy thực lực cấp bậc Đế Quân đến cực hạn, cùng lúc đó, trong tay của hắn, tộc văn Đế Quan cũng chớp động từng tia quang trạch, tản mát ra từng tia chấn động.

Một cỗ lực lượng quen thuộc, giống như sao kim, chỉ rõ cho Vương Song một con đường ở phía trước!

Ánh mắt Vương Song ngưng trọng, trong mơ hồ, hắn biết rõ tộc văn sẽ dẫn hắn tới phương hướng nào!

Không biết vượt qua bao nhiêu Thời Không Toái Phiến, vượt qua bao nhiêu thời gian, rốt cuộc đã tới một chỗ Hư Vô Chi Địa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận