Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 624: Đằng Dã Nguyên Nhất bỏ chạy! (3)

- Tuyệt đối không thể người của tổ chức bắt được, phải chạy trốn, chạy càng xa càng tốt, Hoa Quốc to như vậy, chắc chắn thế lực rất nhiều, cùng lắm thì trốn đến thế lực khác, Hòa Bình Xã dù có kiêu ngạo bá đạo thế nào, cũng không thể trở thành kẻ thù với thế lực khác được!

Vì vậy, Đằng Dã Nguyên Nhất lập tức thu dọn tài sản và vũ khí của mình, triệu tập mấy tâm phúc đáng tin, thừa dịp trời tối, chạy ra khỏi thành phố.

Lúc các cấp cao của Hòa Bình Xã họp lại phát hiện hai Tiến Hóa Giả cấp bảy đã biến mất, tưởng rằng đã đến chỗ nào tìm hoan mua vui, hơn nữa bọn họ hình như còn có hành động khác, luôn âm thầm trù tính cái gì đó, nên cũng buông lỏng cảnh giác.

Tuy Đằng Dã Nguyên Nhất đã rời đi, nhưng cũng có sắp xếp một số việc sau đó, che giấu dấu vết chạy trốn của mình, nhưng không che giấu được bao lâu, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.

Thường gia, Thường Thừa Viễn nghe được tin tức, khóe miệng lộ ra ý cười khó mà che giấu:

- Ha ha, xem ra tên tiểu tử Vương Song này và Hòa Bình Xã đã hoàn toàn kết thù với nhau rồi, giết hai Tiến Hóa Giả cấp bảy của Hòa Bình Xã, Hòa Bình Xã tuyệt đối sẽ không tha cho Vương Song, ha, khi bọn họ biết được mình đang đối nghịch với một cường giả nhất giai, chắc sắc mặt của bọn họ sẽ thú vị lắm!

Các cấp cao của Thương gia nghe vậy, đều lộ ra ý cười nhạt, hiển nhiên đây là tình huống khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng vui vẻ. Cái gọi là hai phe kết thù này, tất nhiên bọn họ cũng sẽ có lợi, sau này khi đấu với Hòa Bình Xã, sức mạnh của bọn họ cũng có thể được nâng cao thêm!

- Đằng Dã Nguyên Nhất kia, thật sự là một người tốt ha! Chuyện chúng ta muốn làm nhưng không thể làm hắn đã chủ động làm giúp chúng ta luôn rồi!

Thường Thừa Viễn nghĩ đến kẻ chủ mưu tất cả này, cũng chính là kẻ vô tội nhất.

- Ta nhận được tin, tên đó đã bỏ trốn ngay trong đêm! Xem ra cũng sợ bị cấp cao phát hiện, chúng ta có cần giải quyết hắn không?

Một người ở phía dưới cười nói, nói xong còn dùng tư thế cắt ngang cổ.

- Không, tuyệt đối đừng làm như vậy, để cho hắn chạy, chạy càng xa càng tốt, các ngươi tốt nhất là nên giúp hắn, khiến người của Bình Hòa Xã biết được tin tức này!

Thường Thừa Viễn vội vàng lên tiếng, lại cười cười nói:

- Biết được càng trễ, thì bọn họ cũng sẽ biết về thực lực của Vương Song càng lâu, đến khi bọn họ muốn trả thù, ta nghĩ, cũng là lúc chúng ta chính thức giao chiến, tin tức này đối với hai người Thần Hộ Ngàn Xuyên và Tùng Bổn Hạ Ngạn chắc là một tin cực kỳ kinh hỷ!

- Nếu bây giờ hai người đó bị chúng ta rồi, vậy thì đâu còn ý nghĩa gì nữa! Ta còn muốn thấy bộ dáng hai người kia nổi trận lôi đình!

Thần Hộ Ngàn Xuyên là xã trưởng của Hòa Bình Xà,cũng là cường giả nhất giai, Tùng Bổn Hạ Ngạn cũng là một cường giả nhất giai khác! Hai người đó chính là hai người mạnh nhất trong thành phố Thiên Thủy và cũng là người lập nên Hòa Bình Xã!

Cùng lúc đó, quân đội nhận được tin tức, Trịnh Bang Quốc và Thường Thừa Viễn đều có quyết định giống nhau, chính là toàn lực che giấu tin tức này, để Đằng Dã Nguyên Nhất chạy càng xa, thì chân tướng đến tay Hòa Bình Xã càng trễ.

Thành phố Thiên Thủy những ngày sau đó gió êm sóng lặng, Vương Song cũng đang chăm chú nghiên cứu lấy Tứ Linh Chi Hỏa của mình, tuy không có Tiến Hóa Giả để làm tài liệu thực nghiệm, nhưng là còn mấy cái cây ở đây, cây của mấy nữ nhân mua về đều bị đốt thành tro, nhưng dưới nỗ lực của mình, Vương Song đã có thể tăng cường khả năng khống chế Tứ Linh Chi Hỏa!

Một ngày, Lưu Mộng Vũ nói với hắn, Ngụy Nhiên muốn hành động.

Vương Song lười biếng duỗi lưng, ánh mắt lộ ra chút ý vị khó tả,

- Ha ha, cuối cùng cũng muốn ta ra tay rồi à, mấy ngày nay không ra tay, xương cốt của ta đều cứng cả rồi!

Thấy Vương Song vô cùng bình tĩnh, trong lòng Lưu Mộng Vũ vốn có chút căng thẳng cũng đã bình tĩnh lại, không biết vì sao, Vương Song luôn luôn cho người ta một loại cảm giác an toàn, tựa hồ trời sập xuống đều không cần phải lo lắng.

- Đi thôi, để ta xem thử tiểu thiếp thứ mười của Ngụy Thông Ngụy lão gia tử trông như thế nào, thuận tiện tiếp quản Thanh Long Bang một chút!

Vương Song cười nhạt nói, dẫn theo các nữ nhân bước vào trong đặc khu.

Đây có lẽ là lần đầu tiên Vương Song chính thức bước vào bên trong đặc khu, trải qua nhiền lần kiểm tra nghiêm khắc, Vương Song cuối cùng cũng vào trong được, trước mắt là vô số các biệt thự xinh đẹp tinh xảo xếp chỉnh tề thành hai hàng, hai bên đường còn có cây Tùng Bách to lớn đứng thẳng tươi tốt, phía dưới còn đủ loại hoa cỏ, thỉnh thoảng lại còn có thể nhìn thấy có công nhân tại tu bổ mặt cỏ, cách đó không xa một cái trên quảng trường nhỏ, có một hòn non bộ nhỏ pun nước, mọi người ăn mặc vô cùng đẹp đẽ ngồi nghỉ ngơi ở trên ghét nói chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng còn cười lên một trận.

Ngửi được hương vị tươi mát torng không khí, Vương Song không khỏi cảm thán quả nhiên khu bình thường và khu dân nghèo đã khác nhau lắm rồi, mà đặc khu và khu nhà nghèo còn khác nhau một trời một vực!

Bạn cần đăng nhập để bình luận