Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1364: Siêu Phàm là gì? (2)

- Tôn Giả tiến vào bên trong đều là thập tử nhất sinh, cho dù lúc đỉnh phong ngươi tiến vào bên trong cũng vạn phần nguy hiểm, huống chi hiện tại...

Lâm Kinh Thiên dường như vô cùng phẫn nộ, không ngừng tức giận la mắng.

Bọn người Vương Song chỉ có thể giống như là không nghe thấy gì, ở một bên cười khổ, trong lòng lại không có chút trách cứ nào, bọn họ nhìn ra, quan hệ của hai người thật sự rất tốt, nếu không thì, Lâm Kinh Thiên cũng sẽ không lo lắng cho an nguy của Chu Càn như thế.

- Được rồi, đừng nói những lời vô dụng này nữa, trước tiên giúp Tiểu Mạt luyện hóa Bổ Thiên Thảo này đã!

Chu Càn nhướng mày, trầm giọng nói.

Nhìn thấy Chu Càn không thèm để ý, Lâm Kinh Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, lão biết, nói chuyện với tên này thật khó khăn, vẫn nên dùng nắm đấm cho thuận tiện.

Đưa tay nhận lấy Bổ Thiên Thảo, Lâm Kinh Thiên nhìn Dương Mạt, nhàn nhạt mở miệng:

- Tiểu tử, mặc dù Bổ Thiên Thảo có thể bù đắp sự thiếu hụt trong thân thể của ngươi, nhưng là đây là một chuyện trái với quy tắc,

ngươi sẽ đau đớn dị thường, nhất định phải chuẩn bị tâm lý tốt, nếu không thì, một khi thất bại, bụi Thần Dược lão già kia liều mạng tìm về sẽ trở nên vô dụng, không thể có thêm một bụi nữa!

- Tiền bối yên tâm, Dương Mạt không sợ đau đớn, chỉ cần có thể tu hành, Dương Mạt bằng lòng chịu đựng tất cả mọi đau đớn!

Sắc mặt Dương Mạt kiên định nói, Chu gia gia vì bản thân mình, mạo hiểm tiến vào cấm địa, bản thân mình sao có thể phụ tấm lòng thành của lão chứ!

- Tốt, ta sẽ tạo ra một Không Gian nhỏ, giúp ngươi bù đắp thiếu hụt trong thân thể!

Lâm Kinh Thiên gật đầu, tay phải lập tức khẽ động, một ánh sáng sáng chói dị thường xuất hiện, chỉ trong nháy mắt, hóa thành một mặt trời nhỏ.

"Ầm"

Trong đó hình như có Hỗn Độn khai mở, vạn vật sơ sinh, một cảnh tượng khai thiên tịch địa.

Cuối cùng, khoảng không gian này định hình, một khoảng không gian u ám, có núi có nước, có điều không có những vì sao, cũng không có sự sống, một khoảng hoang vu.

- Tạo ra một thế giới nhỏ!

Bọn người Vương Song đều rung động, đây chính là thực lực tùy thời cũng có thể độ Tôn Giả đại kiếp sao!

- Kinh Thiên, hiện tại ngươi, e là cho dù chính thức đối đầu với Tôn Giả cũng chưa chắc thất bại!

Chu Càn thấy cảnh này, cũng cảm thán một câu, không hổ đã từng là đối thủ của mình, thực lực bây giờ, ở cả Tây Tinh Vực hẳn được xem như là hàng chí cường rồi!

Lâm Kinh Thiên cười cười, vung tay lên, Dương Mạt và hắn cùng bước vào mảnh trong không gian nhỏ này, lập tức mảnh không gian này biến mất ở trước mặt.

- Yên tâm, có Kinh Thiên ở đây, Dương Mạt sẽ không xảy ra chuyện.

Chu Càn cười nói một câu, nhìn Cố Hồng Y một chút:

- Tiểu nha đầu, không tu luyện đàng hoàng, cả ngày chạy đến Vô Danh Phong của ta, nếu như cứ tiếp tục như thế, đoán chừng sư phụ của ngươi sẽ tới tìm ta đấy!

- Hì hì, ta không sợ đâu!

Cố Hồng Y le le chiếc lưỡi nhỏ, khuôn mặt xinh xắn nói.

Bọn người Vương Song lộ ra một nụ cười.

- Tiểu tử, xem ra lúc ta không có ở đây, trên người ngươi xảy ra không ít chuyện, nói cho ta nghe một chút đi.

Chu Càn nhìn Vương Song, ôn hòa cất lời.

Nghe vậy, Vương Song không có chút giấu diếm, nói cho Chu lão nghe chuyện xảy ra một năm qua của mình.

Bao gồm chính mình tiếp nhận nhiệm vụ, bị uy hiếp và ở Vương Quốc Thiên Long tiếp nhận Tinh Chủ Truyền Thừa!

- Tinh Chủ Truyền Thừa, Tinh Thần Cửu Chuyển?

Nghe thấy Vương Song nói đến môn bí thuật này, vẻ mặt Chu Càn khẽ lay động, tự lẩm bẩm:

- Cái tên này hình như ta từng nghe qua.

- Có điều, môn bí thuật này vậy mà có thể nâng cao thể chất của ngươi, là một môn Luyện Thể Thần Thông không tồi, nếu như ngươi có thể thành công tu luyện, mặc dù không có khả năng như là Thần Thể chân chính, nhưng dựa vào thiên phú Đao Đạo của ngươi và các loại thần thông, cho dù vượt cấp mà chiến đấu cũng không phải là không được!

Chu Càn dặn dò Vương Song, đối với Vương Song, hắn cảm giác được trên người đối phương hình như từ đầu đến cuối bao phủ một lớp sương mù, có điều hắn có thể xác định là, bên trong cơ thể Vương Song đang chảy huyết mạch của Nhân Tộc!

Vương Song nghe vậy, sắc mặt nhất thời biến thành một trái khổ qua.

- Chu lão, môn bí thuật này cần số lượng lớn Tinh Thần Thần Thạch mới có thể tu luyện, hiện tại trong tay ta chỉ có một viên Tinh Thần Thần Thạch, e là tu luyện đến vòng thứ tư cũng đã quá sức rồi!

- Chuyện này cần ngươi tự mình nghĩ cách.

Chu lão không vui nhìn Vương Song một chút:

- Chẳng lẽ ngươi muốn lão già này đi tìm cho ngươi sao!

- Hì hì, đương nhiên sẽ không để lão tìm cho ta, ta là muốn hỏi một chút, bên trong tông môn của chúng ta còn có Tinh Thần Thần Thạch không, nếu có, ta sẽ nghĩ cách đổi lấy một số.

Vương Song cười hì hì mở miệng.

- Tinh Thần Thần Thạch, bên trong tông môn hẳn là có một ít. Có điều, đa số đều nằm trong tay của Lạc Tinh Phong, dù sao thứ Lạc Tinh Phong tu hành là Tinh Thần Chi Lực, đáng tiếc, dựa vào quan hệ của ngươi với Lạc Tinh Phong, thì đừng nghĩ nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận