Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1853: Chân Long Chi Huyết! (2)

- Mặc dù năng lượng biến ảo, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể phát huy được bảy phần sức mạnh, giải quyết ngươi, vừa đủ!

Long Tiềm cười nói.

- Tiểu tử, trước kia Long Tiềm là thiên tài kiệt xuất nhất của Long Tộc, tu vi ngang bằng, cho dù là cường giả Tinh Chủ cũng không phải là đối thủ của hắn, ngươi muốn đánh bại đối phương, chỉ có thể vận dụng phần sức mạnh ẩn tàng trong người ngươi.

Bên tai Vương Song vang lên thanh âm của Ẩn Thánh.

Nghe vậy, ánh mắt Vương Song ngưng đọng, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu. Tâm thần vừa động, chỗ sâu trong óc, Tam Thế Thân hóa thành Liên Hoa hơi hơi rung động.

- Tiểu tử, chuẩn bị xong chưa, ta có thể cho ngươi một cơ hội, để ngươi tấn công trước!

Long Tiềm nhìn Vương Song, dường như không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, nhàn nhạt nói, dù cho tu vi có ngang nhau, Long Tiềm vẫn hoàn toàn chắc chắn bản thân sẽ nhanh chóng giải quyết Vương Song.

- Ầm

Lời của Long Tiềm vừa dứt, thân ảnh của Vương Song cực tốc bay tới, một quyền như núi lửa bạo phát đánh về phía Long Tiềm.

Nhưng mà, cảm nhận được sức mạnh một quyền này của Vương Song, vẻ mặt Long Tiềm trở nên thất vọng.

- Chỉ có ngần ấy sức mạnh.

Dù có không thèm để Vương Song vào mắt, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Long Tiềm vẫn khiến hắn thi trưởng phòng ngự mạnh nhất của mình.

- Bất Hủ Chân Long Thuẫn!

Quát khẽ một tiếng, thân ảnh Long Tiềm chấn động, từng đạo thần quang hoàng kim cuồn cuộn trên người, tạo thành một tấm khiêng hoàng kim quanh người!

Trong lúc mơ hồ, ở trên tấm khiêng kim sắc truyền đến từng tiếng long ngâm.

- Nát cho ta!

Trong mắt Vương Song lóe lên tinh quang, trong đầu, Liên Hoa thuộc về Quá Khứ Thân vừa động, một cỗ sức mạnh cuồn cuộn chảy ra, chảy lên trên cánh tay của Vương Song.

- Ầm

Vẻ mặt của Long Tiềm vốn đang vân đạm phong khinh, trêu tức nhìn Vương Song đánh xuống một quyền, nhưng chỉ trong tích tắc, sắc mặt hắn đã hoàn toàn thay đổi, ở trong mắt hắn, có thể cảm nhận được một quyền này của Vương Song giống như một con mèo con bỗng hóa thành Viễn Cổ Bá Vương Long, một cỗ sức mạnh không thể địch nổi giống như thiên hà sụ đổ, Thái Sơn đè xuống, sức mạnh vô tận lao đến, Bất Hủ Chân Long Thuẫn của bản thân trong nháy mắt sụp đổ, không có chút sức phản kháng nào.

- Tam Thế…

Long Tiềm còn chưa kịp kinh hô, đã bị một quyền này đánh tới, toàn bộ cơ thể giống như một bao tải bị đánh bay ra ngoài, cơ thể trực tiếp bị một quyền này đánh cho sụp đổ!

Sau một quyền này, thần hồn của Long Tiềm xuất hiện lần nữa, vẻ mặt kinh hãi nhìn Vương Song,

- Ngươi, ngươi lại có Tam Thế Thân!

Một quyền vừa nãy, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh kia không thuộc về bản thân Vương Song, đó là thuộc về sức mạnh của Thời Gian Trường Hà, cảm nhận được sức mạnh này, trong đầu Long Tiềm trong nháy mắt chỉ có một ý niệm.

Hắn chấn động không gì sánh nổi, loại sức mạnh này, căn bản không phải thứ con người có thể nắm giữ, nó chỉ thuộc về sức mạnh Chí Tôn!

Hắn nhìn Vương Song, lúc này Vương Song, giống như một vật phát sáng vậy, một cỗ sức mạnh cuồn cuộn xuất hiện trong cơ thể hắn, mâu quang huyễn diệt, giống như sinh tử luân hồi.

- Long Tiềm tiền bối, còn muốn tỷ thí?

Vương Song thầm thấp nói, ngữ khí vô cùng âm trầm.

Lời hắn vừa nói ra, giống như tiếng sấm nổ vang, đánh nát hư không.

Thần hồn của Ẩn Thánh ở một bên cũng khiếp sợ không thôi mà nhìn Vương Song,

- Quả nhiên không hổ là thể chất Đệ Nhất Đẳng giữa trời đất này, Chiến Đấu Lực như vậy, cũng chỉ có Hỗn Độn Thể trong truyền thuyết mới có thể sánh được!

- Rất tốt, xem ra ta đã xem thường ngươi.

Long Tiềm hít sâu một hơi, bản thân vừa nãy ngưng tụ thân thể đã bị Vương Song một quyền đánh nát, hắn nào còn mặt mũi mà đòi tiếp tục chiến đấu với Vương Song nữa.

- Ngươi thắng, đây là một giọt Chân Long Chi Huyết!

Long Tiềm nhàn nhạt nói, phất tay một cái, một giọt máu đỏ tươi xuất hiện trước mặt Vương Song, giọt máu kia như đá quý màu đỏ, sáng chói lộng lẫy, có một loại khí tức cực kỳ khủng bố.

- Gào

Trong lúc mơ hồ, Vương Song nhìn thấy hư ảnh của một con Chân Long xuất hiện, du động bên trong đó.

Vương Song cẩn thận từng li từng tí tiếp nhận, dùng một cái bình quý để chứa đựng, rồi cất vào bên trong Vạn Giới Châu.

- Đa tạ tiền bối!

Vương Song cung kính nói.

- Không cần cảm ơn ta, đây là do bản thân ngươi cố gắng có được.

Long Tiềm hừ lạnh một tiếng, giống như cực kỳ khó chịu.

- Không ngờ ngươi lại có Tam Thế Thân trong truyền thuyết, thật sự là lợi hại, lần này ta thua không oan!

- Được rồi, ta muốn tiếp tục ngủ, không có chuyện gì nữa thì các ngươi đi đi.

Long Tiềm nói xong, tia thần hồn cũng chậm rãi tiêu tán, dường như không muốn nhìn thấy Vương Song nữa.

Vương Song đứng ở một bên, nhìn thần hồn của Ẩn Thánh đang dần trở nên hư vô, chân thành nói lời cảm tạ,

- Tiền bối, đa tạ ơn giúp đỡ này, vãn bối suốt đời khó quên!

- Ha ha, tiểu từ, cũng không cần cảm ơn ta, sau này thế giới là của các ngươi, lão già này giỏi lắm lại che chở cho vũ trụ này vài năm nữa, tương lai vẫn phải dựa vào đám trẻ các ngươi.

Gương mặt Ẩn Thánh lộ ra ý cười.

- Tiền bối, lời này của ngươi là sao, Thánh Giả không phải là vạn cổ trường tồn, bất tử bất diệt sao?

Vương Song nghi hoặc hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận