Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 731: Sáng Sinh Chi Lực Tứ Linh Chi Hỏa (3)

Những người khác cũng líu ríu mở miệng, bọn họ đều thông minh dẫn dắt Hồ Văn Văn ra khỏi cảm xúc bi thương. Đề tài vây quanh Hồ Văn Văn bây giờ là dung mạo.

Nghe thấy đám nữ tử tán thưởng, Hồ Văn Văn cũng có chút đỏ mặt, nhưng trong lòng nàng lại vô cùng vui vẻ, trước đó khi đối mặt với đám nữ tử, nàng vô cùng tự ti, thậm chí cũng không dám nói gì, hiện tại dung mạo nàng không hề thua kém các nàng, cũng có đầy đủ tự tin giao lưu với chúng nữ nữ.

- Văn Văn, lão công đâu? Tại sao còn chưa ra?

Nhìn thấy tâm trạng Hồ Văn Văn dần tốt, Triệu Nhược Nam có chút hiếu kỳ hỏi.

- Vương đại ca nói hắn còn có chút việc, để ta trước đi ra!

Hồ Văn Văn nói.

- Hôm nay là ngày vui, Văn Văn thương thế khôi phục, nhất định phải chúc mừng một chút, ta phân phó người đi chuẩn bị!

Triệu Nhược Nam giống như một quản gia, đại khí mở miệng, nếu để cho Vương Song nhìn thấy, chắc chắn sẽ cho rằng nàng với Triệu Hân là tỷ muội!

- Được, chúc mừng cho Văn Văn!

Những người khác cũng vỗ tay, Hứa Tiểu Lan nhìn thấy mọi người dường như cũng không khó ở chung như vậy nên dần dần trầm tĩnh lại, nụ cười trên mặt cũng chân thành thêm mấy phần!

Vương Song nhìn thấy Máy Điện Báo trên bàn mình, ánh mắt hiện lên vẻ kích động, trên thực tế, đạt tới loại thực lực này, dù cho trời sập xuống cũng chưa chắc có thể rung chuyển tâm linh hănns, nhưng bây giờ một chiếc Máy Điện Báo nho nhỏ lại là làm cho hắn gánh nặng như Thiên Quân vạn mã.

Trầm mặc một hồi, chậm rãi bình phục tâm trạng nặng nề, Vương Song cầm lấy Máy Điện Báo, nhập vào một dãy số.

Thành phố Giang Nam, lúc này đã có thay đổi rất lớn, khắp nơi đều cảnh tượng bận rộn, công xưởng trong thành phố ngày đêm không ngừng khởi công, có dược phẩm, thực vật, y phục, sắt thép...

Có thể nói, phàm là ngành có thể thúc đẩy máy móc đều được sử dụng, bây giờ nhân khẩu thành phố Giang Nam vượt qua sáu vạn người! Mọi ngành mọi nghề nhân tài cái gì cần có đều có, muốn nhân tài gì, chỉ cần mở miệng, không đến một giờ, có một đám người đến tranh cử, chế độ của thành phố Giang Nam dần dần hoàn thiện, mặc dù người bình thường muốn sống tốt cũng cần có công việc ổn định an ổn sinh sống, nhưng đãi ngộ tốt nhất vẫn là nhân tài, nhân tài quân sự, nhân tài phát triển nghiên cứu, nhân tài Chuyên Nghiệp đều được mời chào, cấp cho đãi ngộ vô cùng lớn.

Trừ mấy nhân tài ra, còn có lượng lớn binh lính, bây giờ thành phố Giang Nam nhân số binh lính ố đã đạt tới trên vạn người! Chung quanh trong vòng mấy trăm dặm đều biết trong tỉnh Đông Sơn xuất hiện một thế lực bá chủ, cũng bởi vậy, càng hấp dẫn đông đảo người sống sót đến đầu nhập vào, nếu không, sao người ở đây có thể phát triển nhanh chóng như thế!

Ở nơi trung tâm của Thành phố Nam Giang, những bóng người ra ra vào vào dường như vô cùng bận rộn, từng quân nhân trang bị súng ống đầy đủ bảo vệ ở cổng ra vào, trong bóng tối còn có Tiến Hóa Giả , có thể nói, không ai có thể lén lút lẻn vào mà không bị phát hiện.

Bọn người Triệu Hân, Đổng Châu, Trương Thiên Khải đang xử lý những việc lớn nhỏ xảy ra ở thành phố Nam Giang, mặt khác, còn có một nhóm cố vấn, nếu không thì, chỉ dựa vào mấy người bọn họ, nhất định sẽ mệt chết!

Lúc này Triệu Hân, tỏ ra càng khôn khéo, nhanh nhẹn hơn, khí chất trên người nữ quản gia này càng thêm tràn đầy, xét duyệt các văn kiện được trình lên.

- Tăng nhân viên tuần tra lên một trăm người, à, đây là Giang Kiệt trình lên, hắn là anh rể của Vương Song, không thể không cho hắn chút thể diện này!

- Ừm, đoàn thứ nhất cần cần một trăm tấn lương thực, hiện tại lương thực khẩn cấp như vậy, sao có thể cho bọn hắn nhiều như vậy! Nhiều lắm là cho năm mươi tấn!

- Cái gì, Thương Vụ Bộ muốn điều động mười Tiến Hóa Giả!

...

Triệu Hân nhìn văn kiện trong tay mình, một hồi gật đầu, một hồi lắc đầu, mặc dù đều là một số việc vặt vãnh, nhưng nàng lại không thể không để trong lòng, Vương Song đặt nền móng cho thành phố Nam Giang, không thể bị chôn vùi trong tay nàng.

"Phù"

Xét duyệt xong một phần văn kiện, Triệu Hân duỗi cái lưng mệt mỏi, lộ ra dáng người thon thả.

- Sao thế, mệt à?

Đổng Châu bên cạnh nhìn Triệu Hân, cười nói:

- Cũng phải, bây giờ thành phố Nam Giang trăm công nghìn việc, tất cả đều phải bắt đầu lại từ đầu, quả thật vất vả một chút!

- Được rồi, Đổng di, ngươi không cần chọc ta, ta làm sao so sánh được với ngươi, mỗi ngày đều xét duyệt văn kiện không ngừng, còn chăm chỉ hơn ta!

Triệu Hân lắc đầu, cười khổ một tiếng.

- Nếu như nói là nói mệt mỏi, thật đúng là có một chút, Vương Song biến mất không còn dấu vết, cộng với việc số người tăng lên nhiều, toàn bộ thành phố Nam Giang càng ngày càng khó quản lý!

Triệu Hân thở dài nói, không lo liệu việc nhà không biết củi, gạo, dầu, muối quý, số người bọn họ trước kia ít, vẫn không thấy khó quản lý, nhưng hiện tại số người đã tăng đến sáu mươi nghìn người, người không có kinh nghiệm quản lý như nàng càng vô cùng lúng túng, nếu như không phải được nhiều người giúp đỡ, nàng sớm đã lo liệu không nổi rồi!

- Hơn nữa, ta nhận được tin tức, trong tỉnh Đông Sơn của chúng ta, có vài thế lực không biết từ đâu biết được thực lực của chúng ta, liên kết lại với nhau, thậm chí dự định áp đảo Thiên Chi Thành chúng ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận