Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1001: Lưỡng bại câu thương! (2)

Tuy rằng Vương Song thương thế thảm trọng, nhưng Trương Tiểu Phàm cũng không khá hơn bao nhiêu, đối mặt với Sinh Tử Đao mà Vương Song tu luyện mười năm hoàn thiện ra, cho dù có Tru Tiên Kiếm nhưng trên người Trương Tiểu Phàm cũng gần như sụp đổ, một vết đao chém thật sâu gần như chém cả người hắn thành hai nửa, máu tươi giống như dòng sông nhỏ ào ào chảy ra, từ không trung không ngừng chảy xuống, nếu không phải Tru Tiên Kiếm chống đỡ, chỉ sợ lúc này đã sớm ngã xuống.

Cho dù như vậy, trên thân kiếm Tru Tiên Kiếm cũng trở nên ảm đạm vô quang, giống như mất đi linh tính, bị một đao này đánh tới trọng thương.

Nhìn thấy bộ dáng thê thảm này của Trương Tiểu Phàm, Bích Dao phía dưới kinh hô một tiếng, thân thể hóa thành một bóng xanh bay lên không trung, mạnh mẽ tiếp được Trương Tiểu Phàm, trong tay xuất hiện một viên đạn dược lóe ra linh quang, nhanh chóng cho Trương Tiểu Phàm ăn vào, nhưng lại không có chút tác dụng nào. Máu tươi trên người hắn vẫn chảy không ngừng, sắc mặt không có một tia dấu hiệu khôi phục.

- Không cần lãng phí nữa, một đao này uy lực quá mạnh, cho dù có Tru Tiên chống cự, cũng đã hoàn toàn chém đứt sinh cơ trong cơ thể ta!

Trương Tiểu Phàm tuy rằng bị trọng thương, nhưng vẫn chưa hoàn toàn ngất đi, nhận thấy động tác của Bích Dao, miễn cưỡng giơ tay ngăn cản động tác của Bích Dao.

- Không, Tiểu Phàm ngươi sẽ không chết!

Bích Dao bi thương kêu lên một tiếng, bàn tay dán lên lưng đối phương, chân khí cuồn cuộn không ngừng vận chuyển.

- Vô dụng thôi, Bích Dao.

Trương Tiểu Phàm gian nan lắc đầu, giọng nói vô cùng khàn đặc:

- Nhưng có thể thấy được một đao cường đại như vậy ta cho dù là chết cũng không hối hận, chẳng qua, sau này ta chỉ sợ không thể chăm sóc ngươi nữa, ta chỉ hy vọng ngươi có thể giúp ta chiếu cố cha mẹ ta, ta... nợ họ quá nhiều...

Nghe thấy giọng nói của Trương Tiểu Phàm càng ngày càng yếu ớt, Bích Dao không khỏi thét chói tai một tiếng, quay đầu nhìn về phía Vương Song, trong mắt tràn đầy sát ý trần trụi!

- Là ngươi, đều là ngươi, ta muốn giết ngươi!

Sắc mặt Bích Dao đều vặn vẹo, điên cuồng muốn giết tới phía Vương Song.

- Khụ khụ, Bích Dao, không cần phí sức, tuy rằng ta không sống được, nhưng hắn cũng không khá hơn bao nhiêu, một thân sinh cơ bị Tru Tiên chém diệt, đồng dạng cũng không sống nổi!

Trương Tiểu Phàm miễn cưỡng ngăn cản Bích Dao, lắc đầu.

- Sẽ không, Tiểu Phàm, phụ thân ta ở chỗ này, hắn nhất định sẽ không để ngươi chết!

Trong mắt Bích Dao, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống, nhìn về phía Quỷ Vương phía xa xa:

- Cha, người mau đến xem Tiểu Phàm, cứu hắn!

Vạn Nhân Vãng nghe được tiếng gọi của con gái mình, thân ảnh lóe lên một cái đã xuất hiện trước mặt hai người, bàn tay đặt vào trong tay Trương Tiểu Phàm, sắc mặt không khỏi trở nên vô cùng khó coi.

- Cha, Tiểu Phàm thế nào, người nhất định phải cứu hắn !

Biểu tình khóc như lê hoa đái vũ của Bích Dao khiến người ta đau lòng, giọng nói lại càng khiến người ta cảm giác vô cùng đau lòng hơn.

Vạn Nhân Vãng thở dài:

- Sinh cơ trong cơ thể Tiểu Phàm đều bị một đạo lực lượng khủng bố mài mòn, coi như là ta... Haizz.

Sắc mặt Vạn Nhân Vãng liên tục thay đổi, cuối cùng vẫn nói ra sự thật, thương thế của Trương Tiểu Phàm phàm là còn có một tia khả năng cứu trị, hắn cũng sẽ không buông tha, nhưng loại thương thế sinh cơ câu diệt này hắn thật sự bất lực, đừng nói hắn, cho dù là toàn bộ Thần Châu đại địa đều không ai có thể cứu trị!

- Không, không có khả năng!

Sắc mặt Bích Dao trở nên tuyệt vọng, phụ thân mình chính là cường giả đứng đầu Thần Châu đại địa, hắn đều nói không còn cách nào khác, không khác gì phán tử hình Trương Tiểu Phàm.

- Đều là tên khốn kiếp Vương Song này, nếu Tiểu Phàm chết, ta nhất định phải khiến ngươi chết không có chỗ chôn thân!

Bích Dao lúc này đã quên chuyện Vọng Sơn cứu nàng, tùy ý liếc mắt nhìn Vương Song một cái, nhưng đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Trong hai tay Vương Xuất Hiện một quả màu xanh biếc, sau khi nuốt vào trên người bộc phát ra một đạo quang mang rực rỡ, từng đạo quang mang màu xanh biếc bao phủ Vương Song, mà thương thế trên người Vương Song lại dùng một loại tốc độ có thể nói là khủng bố khôi phục, thậm chí các nàng cũng có thể nghe được tiếng máu trong cơ thể Vương Song "ào ào" chảy xuôi.

“Thình thịch”

Đây là tiếng tim đập mãnh liệt, rơi vào trong tai hắn giống như là đánh trống, một cỗ khí huyết lực cường hãn từ trên người Vương Song bộc phát ra, kiếm ngân trải rộng khắp toàn thân dưới cỗ lực lượng này dần dần khép lại. Thậm chí sắc mặt Vương Song cũng trở nên hồng nhuận.

Tất cả những điều này cho thấy thương thế của Vương Song đang hồi phục nhanh chóng.

“Răng rắc”

Vương Song mạnh mẽ đứng dậy, xương cốt toàn thân đều phát ra một trận âm thanh rõ ràng, khí huyết giống như dòng sông mênh mông, hướng thẳng lên trời, ánh mắt Vương Song giống như một chùm điểm lạnh, khí thế đáng sợ đến cực điểm.

Trong cảm ứng của tất cả mọi người, Vương Song giống như là thoát thai hoán cốt, cả người biến thành so với ban đầu càng đáng sợ hơn.

- Chuyện này, làm sao có thể! Hắn không phải sinh cơ cũng bị chém diệt sao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận