Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 905: Người của tổ chức Thần tới!

Hai người lần nữa nói chuyện phiếm vài câu, Vương Song đến trở lại bàn mình, tâm trạng hắn vô cùng vui vẻ, không nghĩ tới yến hội lần này vậy mà lại thuận tiện giải quyết vấn đế nguyên liệu súng laser của căn cứ địa mình.

Bên cạnh, đám người Đổng Châu, Triệu Hân nhìn thấy ý cười trên mặt Vương Song nhịn không được mở miệng hỏi, biết được tin tức thép sao băng đều vô cùng hưng phấn, dù sao lúc trước Lâm Thiên Nam đã nói, nguyên nhân sản xuất số lượng súng laser ít là do nguyên liệu không đủ, nếu như có thể cung cấp nguyên liệu dồi dào, không phải số lượng súng laser sẽ tăng vọt sao.

- Chờ đến khi chuyện lần này kết thúc, các ngươi liên lạc với đối phương một chút.

Vương Song phân phó nói, tất cả mọi người gật đầu, đây chính là việc liên quan đến súng laser của căn cứ địa bọn họ, bọn họ không thể không dụng tâm.

Một buổi yến hội, kết thúc trong tâm trạng vô cùng vui vẻ của mọi người.

Ngày thứ hai, hội nghị thương thảo chính thức bắt đầu, Vương Song là thủ lĩnh của thành phố Giang Nam, đương nhiên bắt buộc phải tham gia.

Nhưng mà, Vương Song không hiểu về mấy thứ này, vì vậy, hắn chủ yếu ở bên cạnh nghe các chuyên gia có kiến thức chuyên môn thảo luận, và các thế lực lớn đang tranh giành lợi ích cho mình, cho dù thành phố Giang Nam bọn họ không tranh, cũng không có người dám tùy tiện loại bỏ lợi ích mà bọn họ nên có.

Tốn vỏn vẹn một tuần, mọi người mới có thể miễn cưỡng thống nhất, tiền tệ sẽ do năm căn cứ địa siêu cấp cùng nhau chịu trách nhiệm phát hành, các căn cứ địa khác cần phải duy trì tiền tệ vô điều kiện, không thể tiến hành ngăn chặn, đồng thời cũng không thể tăng giá đồ vật, đảm bảo điều kiện cho sự ổn định của chợ và những hệ thống khác.

Đổi lại, căn cứ của họ đều sẽ có được tỷ lệ tiền tệ nhất định, mà tên của tiền tệ đều đã được mọi người thỏa thuận xong rồi, gọi là đồng, một đồng có thể mua một cân lương thực, mệnh giá lớn nhất tạm thời là một nghìn đồng!

Đám người Đổng Châu lấy ra bản thiết kế tiền tệ, kích thước ngang với tiền giấy lần trước, nhưng mà bên trong lại thêm một loại vật chất đặc thù, cho dù là Tiến Hóa Giả cũng không thể sao chép được, muốn làm giả thì gần như nằm mơ, hình ở mặt trên là hoa Tường Vy, tiền giấy màu đỏ, hoa Tường Vy màu xanh dương được in trên đó như tinh linh tái sinh từ trong đống tro tàn.

Bản thiết kế này nhận được sự công nhận của mọi người.

Mọi chuyện lớn nhỏ liên quan đến việc phát hành tiền tệ đều được mọi người nhắc tới khi họp, mỗi chuyện đều được nghiêm túc bàn bạc, xác nhận nhiều lần, cuối cùng mới quyết định.

Hơn nữa vì sự hợp tác sau này của mọi người, thành phố Thượng Kinh còn cân nhắc lập ra một ủy ban Kinh tế, chuyên điều tra tình hình kinh tế của các căn cứ lớn, nếu bọn họ làm trái nội dung hội nghị lần này, sẽ ngay lập tức trừng phạt bọn họ, Ủy ban này sẽ do thủ lĩnh có thực lực mạnh nhất của mười căn cứ đảm nhiệm, Hội trưởng đời thứ nhất của Ủy ban này dưới sự tiến cử của mọi người mà rơi vào tay Vương Song.

Một tuần sau, mọi người đều đã rời đi, về căn cứ của mình bắt đầu chuẩn bị vấn đề phát hành tiền tệ, mà trước khi rời đi đám người Đổng Châu đã bàn bạc xong với Lưu Đông về vấn về giao dịch thép sao băng.

Bọn Đổng Châu đã hẹn, sau nửa tháng thành phố Giang Nam cử đội xe đến căn cứ Cự Dã của hắn tiến hành giao dịch, Lưu Đông vui vẻ đồng ý, đồng thời lần nữa đảm bảo sẽ không có vấn đề gì.

Sau khi năm đại căn cứ địa thương lượng xong về việc sản xuất tiền tệ, cuối cùng quyết định địa điểm sản xuất ở thành phố Giang Nam, dù sao mọi người đều biết đến lớp phòng ngự mạnh mẽ của thành phố Giang Nam, cũng sẽ không có kẻ nào không biết điều mà ra tay với thành phố Giang Nam.

Nhưng mà, bốn căn cứ còn lại cũng phải cử người của căn cứ mình tiến hành giám sát, Vương Song cũng không để ý.

Nhưng khi bọn họ ở căn cứ thành phố Thượng Kinh, mà ở căn cứ thành phố Giang Nam, nam nhân tóc vàng đã đến đây, trên người hắn vô cùng sạch sẽ, trên mặt có nụ cười trang nhã mà không thất lễ, tựa như một quý ông.

“Chậc chậc, không ngờ thành phố Giang Nam này nổi tiếng như vậy, tùy tiện hỏi một đứa mà đã biết rồi” Phyllis vui vẻ nghĩ, trăm cay nghìn đắng đến được Hoa quốc, không ngờ tùy tiện tìm đến một căn cứ lớn, hỏi thăm một đứa, là đã biết Vương Song là ai rồi!

“Nhưng mà, có thể khiến cho đám Khải Lâm thất bại, nếu như quá yếu, thì không phải cho thấy người trong tổ chức ta vô dụng sao!” Phyllis tự an ủi bản thân.

Phyllis có thể cảm nhận rõ ràng khí tức mạnh mẽ trong căn cứ này, không những có Nhị Giai, càng có nhiều cường giả Nhất Giai, nếu bản thân cứ nghênh ngang bước vào như vậy, mặc dù hắn tự tin với thực lực bản thân cũng không dám đảm bảo bản thân không bị mọi người đánh chết!

“Ta vẫn nên khiêm tốn chút đi!” Phyllis nghĩ như vậy, lập tức kìm hãm tất cả khí tức trên người lại, vào trong thành, ngay lập tức nhìn thấy sự sầm uất trong thành phố, ngựa xe như nước, người qua lại, con đường ngăn nắp, sạch sẽ, không giống như một căn cứ Mạt Thế, mà là một đô thị hiện đại hóa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận