Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 381: Đao khách! (2)

Nghe được âm thanh, Vương Song xoay người nhìn lại, phát hiện đối diện là một người mang mũ rơm, miệng còn ngậm một cọng cỏ, nhìn qua có vẻ vô tư, lúc này lại có chút khiếp sợ nhìn mình.

Nghe được thanh âm của đối phương Vương Song lạnh nhạt liếc mắt nhìn đối phương một cái:

- Nơi này chính là tường thành mà ta đã xây dựng nên!

- Xem ra ngươi chính là lão đại của nơi này rồi!

Thanh niên trẻ tuổi nghe vậy, hít sâu một hơi lạnh lùng nhìn Vương Song:

- Một khi đã như vậy, vậy thì ta muốn khiêu chiến với ngươi, đánh bại ta, ta sẽ cam nguyện nghe ngươi chỉ huy nếu không ta sẽ rời đi!

- Nếu vậy, ngươi hãy ở đây đi!

Trong mắt Vương Song lóe lên một tia sáng, chân dậm một cái, mặt đất phía trước tựa như sóng cuộn quay cuồng, vô số hòn đá đột ngột mọc lên từ mặt đất đánh về phía đối phương.

Sắc mặt thanh niên trẻ tuổi đột nhiên biến đổi, cảm nhận được những hòn đá khủng bố đánh úp lại phía trước, hét to một tiếng, một nguồn năng lượng xám trắng trào ra tạo thành tường đá ở trước mặt, muốn ngăn cản một đòn này của Vương Song!

- Đùng!

Một tiếng va chạm kịch liệt, hòn đá và tường đá va chạm với nhau phát ra tiếng vang nặng nề, nhưng trong thời gian chớp mắt tường đá trực tiếp bị đổ nát, vô số đất đá rơi xuống, chôn người này trong đống đổ nát.

Nhìn cường giả không kém mình chút nào bị trấn áp một cách dễ dàng như vậy, trong mắt Viên Doanh hiện lên một tia nóng rực, đây mới chính là cường giả mà mình sùng bái, sức mạnh mà bản thân đang tìm kiếm chính là loại này!

Tùy tiện dùng một đòn áp chế đối phương, Vương Song đối với kết quả này không có chút nào ngạc nhiên, bản thân hắn hiện giờ là Tiến Hoá Giả cấp tám, thực lực thật sự cho dù là Tiến Hoá Giả cấp chín cũng có thể dễ dàng trấn áp càng đừng nói là một Tiến Hoá Giả cấp bảy đỉnh phong!

Nhưng hắn cũng khống chế tốt sức mạnh, tuy là trấn áp đối phương nhưng không làm ảnh hưởng đến tính mạng của đối phương.

Đoán chừng thời gian đã qua khoảng mười giây, Vương Song vung tay lên, núi nhỏ phía trước ầm ầm nổ tung, một thân ảnh có chút chật vật xuất hiện trước mặt mọi người.

Lúc này người thanh niên này đã không hề giống vẻ mặt ha ha như vừa rồi nữa, cái mũ không biết đã ném đi đâu, cọng cỏ trong miệng hiện tại đổi thành hòn đá, lộ ra khuôn mặt đoan chính có chút bầm dập, có vẻ vô cùng chật vật.

- Bạch Tiểu Thắng nguyện ý đi theo lão đại! Sau này lão đại bảo ta làm cái gì thì ta làm cái đó, quyết không hai lời!

Nhìn qua tên gia hỏa này tuổi không lớn hơn Vương Song là bao nhiêu, không để ý bộ dạng chật vật của bản thân mình, vừa xuất hiện trước mặt mọi người trực tiếp ôm quyền mở miệng nói với Vương Song.

Nhưng nghe lời nói tràn đầy “giang hồ” này, tất cả mọi người đều cảm thấy buồn cười, khóe miệng Vương Song cũng lộ ra ý cười.

- Ta gọi là Vương Song, về sau ngươi có thể giống với bọn họ gọi ta là Vương Đội!

Vương Song cười khẽ nói.

Đám người Chương Nghiệp lộ ra ý cười trên mặt, đang muốn hàn huyên một lúc thì Vương Song nhíu hai hàng lông mày vào nhau, ánh mắt nhìn về tường thành phía tây.

- Làm sao vậy, Vương Đội?

Chương Nghiệp nhìn Vương Song nhíu mày có chút nghi hoặc hỏi.

- Các ngươi làm quen với nhau một chút đi, ta đi tới tường thành phía Tây một chút!

Vương Song nói xong, mở rộng Huyền Lân Sí sau lưng, lần nữa bay lên không trung để lại mọi người hai mắt nhìn nhau.

Viên Doanh nhìn thấy Vương Song rời đi, không để ý đến bọn họ, thân ảnh hoá thành một cái bòng rồi biến mất, đi theo hướng Vương Song vừa rời đi.

Nhìn thấy một người nữa cũng rời đi, không khí giữa những người còn lại càng thêm xấu hổ, Vương Song cũng không biết chuyện gì xảy ra sau khi mình đi, hắn bay với tốc độ rất nhanh, chưa đến mười giây đã đi tới tường thành phía tây.

Nơi này có đao khí cuồng bạo chấn động, từng đạo đao khí trong suốt tung hoành, trên mặt đất nứt ra từng khe hở, một nam nhân cụt tay một tay cầm đao, phòng ngự cẩn thận không một khe hở.

Mà Chu Ảnh dường như hoà nhập vào không khí, thân ảnh biến đổi vô cùng quỷ mị, cả không gian tựa như đều là thân ảnh của hắn, mỗi một bóng dáng đều cầm một con dao găm làm từ thép chém về phía nam tử kia, nhưng dưới đao khí khủng bố của nam tử, nó trực tiếp vỡ nát, không có một bóng dáng nào có thể tới gần.

- Xoẹt!

Thân hình Chu Ảnh vừa mới xuất hiện, một luồng kiếm khí dài mười thước hung mãnh bổ tới, làm cho hắn vội vàng hoá thành một bóng dáng biến mất, đao khí rơi trên mặt đất trực tiếp xuất hiện một cái khe dài mấy mét trên mặt đất.

Về phần Hác Đại Hải cùng đến khi nãy, lúc này căn bản không dám tiến lên, cùng một nhóm người ở trên tường thành nhìn hai người chiến đấu, vết thương trước ngực Vương Hổ lúc này vẫn đang chảy máu, sắc mặt tái nhợt.

- Tiến Hoá Giả này thật là lợi hại!

Vương Song nhìn cảnh nam nhân cụt một tay chiến đấu, vẻ mặt cũng sợ hãi than, hắn có thể dễ dàng nhìn ra nam nhân này bất quá chỉ là cấp bảy đỉnh cấp nhưng sức chiến đấu của hắn làm cho Chu Ảnh cấp tám cũng không dám trực tiếp đối kháng, chỉ có thể không ngừng chạy vòng quanh, tuyệt đối là thuộc về loại Tiến Hoá Giả có sức chiến đấu cực mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận