Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2060: Bắt Đầu Trị Liệu!

- Đúng rồi, Thần Tôn tiền bối, nghe nói Yêu Nguyệt đến Thiên Hồ Cung ở Trung Ương Tinh Vực .

- Không sai, ngày Nguyệt nhi được truyền lại Mị Thần quyết thượng cổ, cũng là ngày Hồ Đại Thánh tuyệt học thành danh, chỉ có tiến vào Thiên Hồ Cung, nàng mới có thể tiếp tục tu luyện, dựa vào tin tức ta có được, Nguyệt nhi đã tiếp thu được nửa bộ Mị Thánh quyết, bây giờ đã là tu vi Tinh Chủ đỉnh phong!

Hàn Linh tiên tử ở một bên nhẹ nhàng cười nói.

Rõ ràng, việc có được đệ tử như Yêu Nguyệt khiến nàng cũng vô cùng cao hứng.

- Tu vi hiện tại của Giang huynh đã là Tinh Chủ đỉnh phong, chỉ cách Tôn Giả có một bước chân, xem ra ngày trở thành Tôn Giả cũng không còn xa!

Vương Song nhìn Giang Dật Trần, mỉm cười nói.

- Ha ha, sao có thể so được với ngươi, chỉ là Tinh Chủ đỉnh phong mà đã có thể giết được Tôn Giả!

Giang Dật Trần cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói.

Chiến tích lúc trước của Vương Song bọn họ đều biết, xuất sắc trấn sát Cổ Diễn, bức Chiến Tôn đến mức phải chạy trốn, loại thực lực này, tuyệt đối khiến thế tục kinh hãi.

- Không biết mấy năm ta rời đi, Tây Tinh Vực đã xảy ra chuyện gì?

Vương Song tò mò hỏi.

Nghe vậy, đám người Thần Tôn, Giang Dật Trần liếc nhìn nhau, sau đó Thần Tôn mở miệng.

- Nếu nói đến chuyện xảy ra, thực sự cũng có, hơn nữa còn liên quan đến Thanh Nguyên Tông các ngươi, một năm trước, bên ngoài Thanh Nguyên Tông xuất hiện một cao thủ tuyệt thế muốn tiêu diệt Thanh Nguyên Tông các ngươi.

- Cái gì!

Trong mắt Vương Song lóe lên một tia sát ý, không khí trong nháy mắt cũng đông cứng, giống như địa ngục hàn băng.

- Yên tâm, vị cao thủ kia không thành công, Huyền Thiên Thánh Giả đã ra tay, từ nơi xa, dùng một đòn đánh chết hắn, khiến hắn hồn phi phách tán!

Thần Tôn vội vàng giải thích.

Nói những lời này, trong lòng hắn cũng vô cùng hâm mộ, có thể để Huyền Thiên Thánh Giả đến tận dây, còn có thể khiến một vị Thánh Giả ra tay đã có thể tưởng tượng sức mạnh của Thanh Nguyên Tông!

- Vậy là tốt rồi!

Vương Song nghe vậy, trong lòng thở phào, cũng biết rõ Huyền Thiên Thánh Giả cuối cùng cũng coi trọng hắn, nguyện ý ra tay giúp đỡ.

- Thân phận đối phương là gì?

Vương Song lạnh lùng dò hỏi.

- Không biết, động tác của hắn cực nhanh, Thánh Giả công kích còn nhanh hơn, xuất thủ trong nháy mắt ngay khi đối phương phát động công kích, thậm chí còn không thèm hỏi thân phận đối phương!

Giang Dật Trần lắc đầu, chuyện kia bọn họ đương nhiên biết rõ, động tĩnh lúc đó rất lớn, dường như khiến cho dư luận Tây Tinh Vực xôn xao thảo luận!

- Hừ, không cần phải nói, nhất định là Thái Nhất Thần Tông, trừ bọn họ ra chẳng có ai dám ra tay!

Vương Song cười lạnh một tiếng, hai mắt tràn ngập sát ý, loại chuyện này, ngoại trừ Thái Nhất Thần Tông ra, không có tông môn nào đủ can đảm ra tay như thế!

Nghe được lời Vương Song nói, những người khác đều giữ im lặng, đối với những lời liên quan đến các thế lực siêu việt ở Trung Ương Tinh Vực, bọn họ thật sự không thích hợp phát biểu ý kiến của mình.

- Hừ, chờ ta hoàn thành chuyện ở đây sẽ lập tức đến Trung Ương Tinh Vực một chuyến, xem Thái Nhất Thần Tông rốt cuộc mạnh cỡ nào!

Vương Song lạnh nhạt nói, sau đó từ biệt mọi người mà không nói thêm gì nữa.

Đám người Thần Tôn cũng không giữ cao thủ như Vương Song ở lại nơi này, việc này gây ra áp lực quá lớn với bọn họ.

Nhờ vào sự giúp đỡ của Truyền Tống Trận của Thần Linh Tông, Vương Song rất nhanh đã rời đi.

...

Bên ngoài Thanh Nguyên Tông, không gian vặn vẹo một hồi, bóng dáng Vương Song bước ra từ trong đó, nhìn thấy đại trận trước mắt, hắn mỉm cười, sau đó bước vào bên trong tông môn!

Phía trên Vô Danh Phong hiện tại đã trở thành nơi thịnh vượng nhất Thanh Nguyên Tông, nhân khí ngọn núi cao ngất, chỉ có điều, ngọn núi này vẫn giống như trước kia, trơ trụi, không có một chút thu hút nào.

Vô số bóng người đột nhiên xuất hiện, cũng muốn thông qua đường dẫn của Vô Danh Phong, tiến vào Vô Danh Phong!

Vô Danh Phong có ba người Vương Song, Chu Càn, Dương Mạt, gần như đại diện cho toàn bộ sức chiến đấu của Thanh Nguyên Tông, đến cả Thanh Nguyên phong cũng kém xa, tất cả đệ tử tất nhiên sẽ muốn gia nhập vào!

Chính vì thế, Chu Càn cũng nghe theo lời Thanh Nguyên Tử nói, trải qua vô số lần chọn lựa, đã chọn ra năm đệ tử, xem như là người thừa kế Vô Danh Phong.

Năm nay, vừa là khảo hạch mỗi năm diễn ra một lần dành cho tất cả đệ tử nội môn, cho nên, phía dưới Vô Danh Phong gần như tấp nập người đến xem.

Về phần đỉnh núi, thì hết sức yên tĩnh, thậm chí còn không có đại diện nguy nga lộng lẫy, chỉ có mấy gian nhà lá, còn có một cái ao nước nhỏ, vài mẫu ruộng.

Chu Càn an tĩnh ngồi khoanh chân bên hồ nước, trong tay cầm một cây cần câu, chỉ là hôm nay, trên người hắn càng lộ ra dáng vẻ già nua, giống như có một tia tử khí, Dương Mạt ở một bên bồi tiếp, tay cũng cầm một cây cần câu.

Cố Hồng Y bưng một bàn linh quả, đặt ở bên cạnh hai người, buồn bực lẹt xẹt bàn chân trắng như tuyết.

Mạnh Lãng thì phụ trách khảo hạch đệ tử năm nay, vẻ mặt xuân phong đắc ý chỉ huy vài đệ tử làm cái này, làm cái kia!

Bạn cần đăng nhập để bình luận