Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2361: Nhân Hoàng bái sư! (2)

Cho đến bây giờ, Vương Sương đã không còn nghi ngờ thân phận của đối phương nữa, hắn nhất định là nhân hoàng, chỉ cần làm sư phụ, hắn có thể thu hoạch được một bảo vật như vậy, Vương Song có thể tưởng tượng, nếu dốc lòng dạy dỗ hắn, thì sẽ thu được bao nhiêu…

- Nếu đã bái sư vậy thì sư tôn cũng không thể quá keo kiệt.

Vương Sương khẽ mỉm cười, cố nén kích động trong lòng, vung tay lên, một đạo kim giáp xuất hiện ở trước mặt hắn.

- Đây là một vũ khí bán thánh, khả năng phòng thủ tốt, tặng cho ngươi.

Kim giáp tỏa ra sáng chói, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ Phong Hiên, chủ động thu nhỏ lại, vừa vặn với thân hình Phong Hiên.

So với da thú trước đó, ngay lập tức cấp bậc tăng lên vô số. Ánh mắt của đám người Phong Thạch đỏ ngầu lên, thời viễn cổ, nơi nào có cái gọi là pháp khí, đều là chiến đấu nguyên thủy nhất.

Phong Hiên vô cùng vui mừng, nhìn bộ áo giáp này trên người, trong lòng hắn cảm thấy an tâm. Giống như trời sập xuống thì bộ giáp này cũng đủ để bảo vệ hắn.

- Còn có cây bút này, tặng cho ngươi.

Một ý niệm trong đầu Vương Song, Nhân Hoàng Bút từ trong cơ thể hắn bay ra, dường như nghịch chuyển thời không đã bị hao tổn nặng, trở nên mờ mịt, ngay cả linh khí của thánh khí cũng trở nên im bặt.

- Đây là bảo vật, đáng tiếc bị hao tổn, hi vọng có một ngày có thể khôi phục lại.

Nhân Hoàng bút rơi vào bàn tay nhỏ bé của Phong Hiên, bị hắn nắm lấy thật chặt.

Phong Hiên cầm bút lông, trong mắt hắn hiện lên một tia kỳ lạ, hắn mơ hồ cảm thấy một chút quen thuộc, nhưng không biết vì sao, nghe thấy những lời của Vương Song, Phong Hiên nghiêm mặt.

- Vâng, sư tôn, Phong Hiên nhất định sẽ không để người thất vọng!

Lúc này, từ bên ngoài đi vào, vẻ mặt lo lắng.

-Tộc trưởng, không tìm được Phong Hiên!

Nhưng vừa bước vào, liền nhìn thấy Phong Hiên một thân kim sắc đứng ở trước mặt mình, hắn sửng sốt.

- Phong Cổ, ngươi đến muộn rồi, thượng thần đã thu Phong Hiên làm đệ tử.

Phong Thạch cười nói.

- Thật sao!

Nghe điều này, Phong Cổ trông rất vui.

Vương Song khẽ mỉm cười, nhìn đám người Phong Thạch, khẽ mỉm cười, bình tĩnh nõi!

- Phong Thạch tộc trưởng, ta thu nhận Phong Hiên làm đệ tử của mình, bộ tộc Đại Phong, cũng coi như là bộ tộc của ta, ta ở đây có một số phương pháp tu luyện đơn giản, các ngươi có thể thử tu hành.

Vừa dứt lời, mười tấm ngọc giản xuất hiện ở trước mặt Phong Thạch.

Vương Song cũng không cho bọn hắn thứ quá phức tạp, công pháp tu hành, chủ yếu là vận dụng thiên địa chi lực, đời sau, công pháp càng cường đại, mới có thể nắm vững càng nhiều thiên địa nguyên khí, đối với thời cổ đại của bọn họ mà nói, thiên địa nguyên khí phong phú là ngoài sức tưởng tượng, những người này chỉ là thiếu một chiếc chìa khóa, có thể dùng để mở ra thiên địa nguyên khí.

Càng đơn giản, những người này càng dễ tập, hơn nữa, Vương Song đã cố tình sửa đổi lại những bài công pháp đơn giản nữa.

- Đặt ngọc giản đặt trên trán, các ngươi sẽ đạt được công pháp bên trong, mỗi một công pháp đều không giống nhau, lựa chọn cái nào thì tùy ngươi.

Vương Song nhẹ giọng nói, dù sao cũng là bộ tộc của Phong Hiên, nếu như không có chút tu vi nào, sau này Phong Hiên trưởng thành, nói ra cũng khó coi.

Nghe vậy, Phong Thạch nhanh chóng cảm tạ Vương Song.

Vương Sương phất phất tay, nhìn bọn họ nói.

- Tiếp đó, ta phải dạy dỗ Phong Hiên, tiểu gia hỏa này tạm thời ở bên cạnh ta.

Những lời này chủ yếu là dành cho Phong Cổ, dù sao Phong Hiên cũng là nhi tử của hắn.

Phong Hiên có thể đi theo thượng thần chính là vinh hạnh của hắn.

Phong Cổ vội vàng nói.

Tiếp đến, tộc trưởng Phong Thạch giao ngôi nhà đá ở giữa cho Vương Song.

Nơi này cũng đã trở thành thánh địa của bộ tộc Đại Phong, mọi người đều biết rằng có một vị thần đã hạ xuống bộ tộc của họ, nhưng họ không biết rằng Vương Song đã thu Phong Hiên làm đệ tử của mình.

Với tư cách là tộc trưởng, Phong Thạch sẽ kiểm soát tin tức này, nghiêm cấm Phong Cổ và những cường giả của Phong thị tiết lộ ra ngoài.

Trong tiểu thế giới, Vương Song và Phong Hiên đứng trong không gian này. Vạn Giới Châu đã biến mất.

Nhưng Vương Song mơ hồ cảm thấy, Tiểu Không cùng theo hắn đến thời đại này, nhưng đối phương và mình cách rất xa.

Hắn đã quyết định, khi hắn được thăng thành Thánh giả, sẽ lập tức đi tìm kiếm đối phương.

Nhiệm vụ cấp bách nhất bây giờ, vẫn là dạy dỗ Phong Hiên trước, Vương Song hiếu kỳ nhìn tiểu gia hỏa trước mắt, trong lúc nhất thời gặp phải khó khăn, nên dạy đối phương cái gì đây?

Công pháp, bản thân tu hành là thộn phệ thiên kinh, hắn cảm thấy công pháp này có chút tà tính, không muốn truyền lại cho Phong Hiên, về mặt khác, trên cơ bản cũng là cấp bậc Tôn giả, công pháp cấp Thánh hắn đều không có.

Đương nhiên, cảnh giới hiện tại của hắn về thực lực vẫn là vượt qua thánh nhân bình thường, vẫn có thể khai sáng một môn công pháp cấp Thánh.

Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ nửa ngày, Vương Song vẫn đưa ra quyết định.

- Phong Hiên, thiên phú của ngươi có thể được gọi là mạnh từ xưa đến nay, mặc dù ta biết rất nhiều công pháp, nhưng tu hành cuối cùng, cũng có thiếu sót nhất định, vì vậy, ta quyết định suy diễn thiên đạo, dung hợp bách gia tuyệt học, chế tạo cho ngươi một công pháp cơ bản!

Bạn cần đăng nhập để bình luận