Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1085: Thân ảnh quen thuộc! (2)

Ngạn Tiểu Ngư lắc đầu, nhìn về phía trước, có lẽ dựa vào người vừa xuất hiện này, bản thân có thể thừa cơ chạy trốn.

Nhưng, khi thân ảnh này xuất hiện, gương mặt của Miêu Vong xuất hiện trước mặt mọi người, thấy gương mặt kia, Ngạn Tiểu Ngư vốn đang hờ hững chợt khựng lại, cả người trong nháy mắt cũng trở nên sửng sốt.

Sao hắn lại không biết gương mặt này được chứ, có thể nói ngay cả trong mơ gương mặt này cũng không ngừng xuất hiện, tình báo viên chỗ bọn họ được phái đi đều có chung một nhiệm vụ lớn nhất là gì! Không phải là tìm người trước mắt này sao!

Thế nhưng, Ngạn Tiểu Ngư không thể tin được mình có thể ở nơi này gặp được thân ảnh kia, trong lúc nhất thời, vui mừng, kinh hãi, khó hiểu, đủ loại tâm tình cứ đan xen lẫn nhau, trực tiếp khiến Ngạn Tiểu Ngư sửng sốt, cả người không ngừng run rẩy, trong đầu trống rỗng.

Có vài người cũng giống như Ngạn Tiểu Ngư, như là Lục Chấn, Kha Ni, trước đó Lục Chấn là Chúa Tể của một căn cứ tầm trung, cao thủ đỉnh cấp ở toàn bộ Hoa Quốc hắn cũng đã được gặp vài lần.

Về phần Kha Ni, càng không cần phải nói, toàn bộ Hoa Quốc kẻ có thể gây uy hiếp lớn nhất cho hắn cũng chỉ có một.

Cho nên, khi thấy người kia đột ngột xuất hiện, bọn họ kinh hãi kêu lên.

- Vương Song!

Thanh âm tràn ngập sự kinh ngạc lẫn có chút hoảng sợ.

Một năm trước chuyện Vương Song từng truy sát một con Giao Long ở trong Vô Tận Đại Hải mọi người có thể không biết, nhưng Kha Ni xem như là một thành viên cấp cao của Thần Tổ Chức thì có biết một ít, nhưng lúc trước Vương Song không phải đã trực tiếp xé rách khônggian tiến nhập vào bên trong khe nứt không gian rồi sao, nơi bên trong khe nứt không gian kia là gì, chính là một nơi cấm kỵ, chết chóc, sao Vương Song vào trong đó rồi lại lần nữa xuất hiện chứ!

Nghĩ đến chuyện bây giờ bọn họ đang làm, còn gặp phải Vương Song với sức mạnh vô cùng khủng bố, sắc mặt của hai người trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, giống như vừa chết cha vậy.

Còn đám người Phương Thanh khi nhìn thấy Miêu Vong, thân ảnh của Miêu Vong đang lẳng lặng đứng trên một ngọn núi nhỏ, đôi mặt ẩn chứa một chút uy nghiêm.

- Các ngươi là những kẻ đã đã giết chết Chúa Tể của căn cứ Hắc Thủy!

Miêu Vong lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người Kha Ni và Lục Chấn, trầm giọng lên tiếng, ánh mắt hắn chăm chú nhìn Kha Ni, trên người Kha Ni, Miêu Vong có thể cảm nhận được rõ ràng sự uy hiếp vô cùng cường hãn.

- Ừm?

Nghe “Vương Song” ở trong mắt bọn họ nói chuyện như thế, Kha Ni và Lục Chấn sửng sờ một chút, lập tức kỳ quái liếc mắt nhìn nhau, cảm giác hình như có gì đó không đúng.

- A, hình như đây không phải là Vương Song, nếu thật sự là người kia, sao có thể yếu như vậy!

Kha Ni quan sát tỉ mỉ Miêu Vong một phen, trong mắt nhất thời lóe lên tinh quang, thấp giọng nói.

Lục Chấn nghe vậy, cũng vội vàng nhìn lại, lúc này, cũng phát hiện ra vấn đề.

- Nhưng mà, dáng vẻ của hắn giống người kia như vậy, giống y như đúc như vậy!

Lục Chấn chau mày, giống như không thể chắc chắn được, nếu thật sự là người kia, hai người bọn họ cộng lại cũng không thể phải là đối thủ của hắn.

- Giống không có nghĩa là người đó!

Ánh mắt của Kha Ni như lưỡi dao, sắc bén đến mức khiến người ta không thể nhìn thẳng, trong lòng hắnlúc này cũng đang run rẩy, trong lúc mơ hồ có một suy nghĩ vô cùng kinh khủng, nếu người này thật sự là Vương Song, vậy rất cóthể đối phương đã xảy ra chuyện gì đó mà mình không biết, khiến tình trạng giống như bây giờ.

Đối với bản thân mà nói, đây chính là cơ hội trời cho, nếu như người này thật sự là Vương Song, bản thân giết được hắn, vậy chính là trực tiếp đoạn tuyệt căn cơ của thành phố Giang Nam, khiến thành phố Giang Nam trong nháy mắt sụp đổ.

Dù cho không phải, thì đối phương cũng chỉ là một Tiến Hóa Giả mà thôi, Tiến Hóa Giả chết trong tay hắn cũng đâu có ít.

Cho nên, năng lượng trong người Kha Ni điên cuồng ngưng tụ, sát ý trong mắt cũng tràn ngập không thể che giấu.

Tất cả mọi thứ đều xảy ra chỉ trong thời gian ngắn, nhưng khi Miêu Vong nói như vậy, Ngạn Tiểu Ngư ở nơi xa cũng nhanh chóng tỉnh táo lại, không nói hai lời, đánh ra một chưởng, một đợt dao động kì dị giúp lời nói bản thân bay đi với tốc độ cực nhanh.

- Phát hiện thủ lĩnh ở căn cứ Hắc Thủy!

Phát xong tin tức, Ngạn Tiểu Ngư mới có thời gian quan sát tỉ mỉ đối phương, lại nhíu mày, hắn cũng phát hiện ra vấn đề, đó chính là thực lực, nếu thật sự là Vương Song, vậy không thể nào khí tức mới chỉ có nhất giai được, phải biết Vương Song có thể đánh được cả tam giai, trên thế giới này cũng cũng chỉ có mấy người.

- Kỳ lạ, chẳng lẽ chỉ giống nhau thôi sao!

Ngạn Tiểu Ngư nghĩ đến đây, không khỏi chảy mồ hôi lạnh, nếu thật sự là bản thân đoán sai, truyền ra tin tức kia, như vậy bản thân tuyệt đối sẽ thảm không sao tả được.

- Ta nhớ trên tay thành chủ có Trữ Vật Giới Chỉ.

Dường như nhớ đến gì đó, Ngạn Tiểu Ngư vội vàng nhìn về phía tay của đối phương, phát hiện ra giới chỉ ngân sắc theo phong cách cổ xưa.

- Phù, như vậy thì mình đúng rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận