Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1252: Vô Danh Phong! (2)

Chỉ có ánh mắt của Lý trưởng lão là thâm thúy nhìn Vương Song, không biết đang nghĩ đến điều gì.

- Lòng tốt của các vị tiền bối tiểu tử xin chân thành ghi nhớ.

Vương Song ôm quyền cảm ta các vị trưởng lão đã xem trọng mình, lập tức nhìn mọi người, vẻ mặt trở nên kiên quyết.

- Nhưng mà, ta muốn gia nhập Vô Danh Phong!

Vương Song vừa nói xong, rất cả mọi người đều sửng sốt, không khí triệt để ngưng trọng, gió nhẹ cũng dừng thổi qua,vẻ mặt của tất cả mọi người đều đồng loạt đơ ra, giống như thời không dứng im vậy.

Chỉ có Lý trưởng lão, trong mắt lóe lên thần quang sáng chói, nhưng lóe lên một chút rồi lại biến mất, không một ai phát hiện.

Một lúc sau, rốt cuộc mọi người mới kịp phản ứng, giống như một tảng đá lớn rơi vào trong nước, tạo ra làn sóng vô cùng lớn.

- Ngươi điên rồi sao!

- Hắn chọn gia nhập Vô Danh Phong, não của tên này cháy khét rồi à!

- Ta không nghe lầm đấy chứ?

- Ngươi không nghe lầm, ta gia nhập Thanh Nguyên Tông cũng đã mấy ngàn năm, đây là lần đầu tiên ta nghe có người muốn gia nhập Vô Danh Phong!

- Nơi đó không có gì cả, tại sao hắn lại lựa chọn Vô Danh Phong?

- Tên nhóc này, đang vũ nhục chúng ta sao!

- ...

Đám người Chu trưởng lão nhíu mày, có chút phẫn nộ nhìn Vương Song. Trầm Linh Nhi ở một bên thấy vẻ mặt của bọn họ thì vẻ mặt như cười trên nỗi đau của người khác mà nhìn Vương Song, cảm thấy Vương Song điên rồi,vừa nãy Chu trưởng lão đã giải thích rõ ràng, Vô Danh Phong không có gì, truyền thừa cũng đã đoạn tuyệt, còn không mbằng một tiểu môn phải Cưu Lưu!

Nhưng Vương Song lại lựa chọn một phong như thế, không phải đang đánh vào mặt bọn họ hay sao!

- Đáng đời!

Trầm Linh Nhi cười lạnh một tiếng, uổng công nàng xem Vương Song thành đối thủ, nhưng bây giờ, thấy đối phương lại đưa ra lựa chọn ngu xuẩn như vậy, nàng trực tiếp bỏ qua chuyện xem Vương Song là đối thủ rồi.

- Tiểu tử, ngươi biết mình đang nói gì không!

Đại hán mặt chữ điền trầm giọng nói,

- Vừa nãy Chu trưởng lão đã nói rõ ràng, truyền thừa của Vô Danh Phong đã đoạn tuyệt, ngươi lựa chọn Vô Danh Phong là có ý gì!

- Người trẻ tuổi vẫn luôn thích sống độc lập, hy vọng gây chú ý đến những người khác, lại không biết loại hành vi này thật sự rất buồn cười!

Liễu trưởng lão lạnh nhạt lên tiếng.

- Ta biết mình nói gì, đây là lựa chọn của ta, gia nhập Vô Danh Phong!

Tuy bị mọi người nghi vấn, trào phúng, nhưng Vương Song không thèm để ý, vẻ mặt thản nhiên nói.

- Ngươi muốn luyện Tuyệt Thế Thần Thông kia ở Vô Danh Phong đúng không!

Đột nhiên, lời nói của Lý trưởng lão vang lên, khiến mọi người giật mình, trong nháy mắt đều hiểu tại sao Vương Song lại lựa chọn Vô Danh Phong.

- Tiểu tử, không ngờ ngươi lại có suy nghĩ này.

Sắc mặt của đại hán mặt chữ điền kỳ dị nhìn Vương Song.

- Ha ha

Vương Song cười không nói, không phủ nhận, cũng không thừa nhận.

- Tuyệt Thế Thần Thông gì? Là sao?

Đám người Trầm Linh Nhi sửng sốt, không hiểu tại sao ở Vô Danh Phong lại có thần thông gì đó.

- Xem ra ngươi còn có chút hiểu biết đối với Thanh Nguyên Tông, có thể biết Tuyệt Thế Thân Thông của Vô Danh Phong.

Biết được ý đồ của Vương Song, sắc mặt của đám người Chu trưởng lão cũng hòa hoãn lại.

- Thật ra, thật lâu trước kia Vô Danh Phong có một Tuyệt Thế Thần Thông, nhưng cũng đã đoạn tuyệt truyền thừa, cả tông môn đều biết, đồng có một số thiên tài tuyệt thế, không tin tà, kết quả lãng phí một khoảng thời gian, môn thần thông kia đã bị mất từ lâu!

- Cho nên, có thể khiến ngươi thất vọng rồi, dù ngươi có gia nhập Vô Danh Phong, cng4 không thể có được thần thông này, nếu không, Thanh Nguyên Tông ta nhiều cường giả như vậy, cũng đã học được từ lâu!

Chu trưởng lão giải thích nói.

Nghe vậy, đám người Trầm Linh Nhi thở phào, nhưng vẫn vô cùng sợ hãi tại sao Vương Song lại biết chuyện này!

- Tiểu tử, ngươi vẫn nên lựa chọn phong khác 9i!

Lý trưởng lão nói, thân là trưởng lão Thanh Nguyên Phong, địa vị của hắn rất cao, hôm nay cũng nói chuyện rất ít, chỉ nói nhiều nhất với Vương Song.

- Đúng vậy, Thất Phong bọn ta mặc cho ngươi lựa chọn, đủ để giúp ngươi trưởng thành trong thời gian ngắn!

Trưởng lão các phong còn lại cũng đều lên tiếng.

Nhưng Vương Song giống như muốn ăn đòn vậy, kiên trì với lựa chọn của mình.

- Tiểu tử này vẫn muốn gia nhập Vô Danh Phong!

Thấy Vương Song kiên trì như vậy, tất cả mọi người đều không nói gì nữa.

- Hừ, không biết tiến lùi!

Sắc mặt của Liễu trưởng lão có chút khó coi, hừ lạnh một tiếng, dẫn người rời đi.

- Người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo cũng không phải là chuyện xấu, nhưng cũng phải phân rõ trường hợp!

Chu trưởng lão lắc đầu, dẫn theo nữ tử Băng Tuyết Phong cùng nhau rời đi.

- Haiz, một hạt giống tốt như vậy, hết lần này đến lần khác lại lựa chọn con đường như thế.

Trưởng lão các phong còn lại đều thở dài rời đi.

Sau cùng, chỉ còn lại Lý trưởng lão, nhìn Vương Song, khàn giọng nói,

- Tiểu tử, đã có rất nhiều thiên tài cảm thấy bản thân không giống với những người bình thường, là thiên chi kiêu tử, thần thông kia chính là chuẩn bị cho bọn họ, nhưng hậu quả là uổng phí hết thời gian mấy chục năm, bị người cùng thế hệ bỏ xa, cuối cùng lại không khác gì người thường.

- Ngươi, tốt nhất hãy nghĩ cho kỹ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận