Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1601: Đãi ngộ! (2)

- Được, để ta đi hỏi gia gia!

Dương Mạt nghe thế mắt sáng lên, ngay lập tức đứng lên, vèo một cái biến mất, nháy mắt đã không thấy tăm hơi.

Vương Song buồn cười nhìn bóng dáng chạy đi của Dương Mạt, đám người Sở Vân Phàm cũng đều hiểu ý cười.

Rất nhanh, Dương Mạt chạy trở về, vừa mới vào đến cửa, hắn đã lớn giọng nói:

- Sư huynh, gia gia nói chúng ta có thể tùy ý sử dụng tài nguyên của tông môn, không hạn chế gì!

- Cái gì!

Vương Song giật mình, dù cho ba người Sở Vân Phàm cũng vô cùng kinh ngạc, mặc dù bọn hắn đoán được đãi ngộ của hai huynh đệ Vương Song chắc chắn sẽ tốt hơn bọn hắn, nhưng có thể tùy ý sử dụng tài nguyên của tông môn vẫn khiến cho bọn hắn ngạc nhiên không thôi.

- Thật!

Vương Song muốn xác lại một lần nữa.

- Đúng vậy, gia gia chính miệng nói!

Dương Mạt vẻ mặt hưng phấn nói:

- Ta muốn đến Thanh Nguyên Trì ngâm mình, lợi dụng năng lượng của nó để tăng lên Hóa Thần, lần trước mới chỉ dùng qua một lần, chỉ được cho phép dùng một ngày mà thôi. Lần này, ta chắc chắn sẽ cố gắng hấp thu!

Nghe vậy, trong mắt đám người Sở Vân Phàm đều hiện ra nụ cười khổ, năng lượng trong Thanh Nguyên Trì tích lũy không biết bao nhiêu năm mới có được, hấp thu một ít là sẽ bớt đi một ít, phải cần thời gian rất lâu mới có thể khôi phục lại, cho nên mỗi người đều được quy định thời gian, chỉ có thể ở trong bao lâu, bằng không, năng lượng trong đó này đã được hấp thu hết từ lâu rồi, bây giờ cái hạn chế này bị giải trừ, bọn hắn thậm chí có thể tưởng tượng được cảnh năng lượng trong Thanh Nguyên Trì bị hấp thu hết không còn chút gì!

Nhưng mà, lúc này là thời khắc nguy cơ nhất của Thanh Nguyên tông, chẳng qua chỉ là một số tài nguyên có thể tái sinh mà thôi, bọn hắn cũng coi như có thể chấp nhận.

Lại nói, chỉ cần một người trong hai người Vương Song hoặc Dương Mạt quật khởi, vậy thì rất nhiều vấn đề có thể giải quyết, so với những gì bỏ ra, thì thành quả chắc chắn sẽ lớn hơn nhiều.

Trong mắt Vương Song cũng xuất hiện mừng rỡ, thứ mà hắn khát vọng nhất là những công pháp thần thông tầng thứ ba, tầng thứ tư của tông môn, nếu như có thể đem nuốt chửng hết số đó, vậy thì hắn không dám tưởng tưởng Thôn Phệ Thiên Kinh sẽ mạnh đến mức độ nào.

Với cả, Vương Song thế nhưng không quên Ngộ Đạo Thạch trong phòng Ngộ Đạo, nếu như cho bản thân hắn đủ thời gian để sử dụng, vậy thì hắn có thể khẳng định, các loại thần thông mà hắn nắm giữ sẽ đạt đến một trình độ vô cùng kinh người.

Đến lúc đó, vô địch cảnh giới Hóa Thần Cảnh, sợ rằng cũng không phải chỉ là nói mồm không thôi.

Nghĩ đến đây, Vương Song cũng không có tâm trạng ôn chuyện với ba người, chào tạm biệt ba người xong bèn đứng dậy rời đi, chuẩn bị đi sử dụng tài nguyên của tông môn.

Mà trong một không gian tràn ngập ánh lửa, một nguyên thần bị từng cái khóa sắt màu vàng khóa lại, phong ấn tất cả tu vi, từng tia thần hỏa vô cùng khủng bố tràn ngập không gian, không ngừng thiêu đốt nguyên thần này.

Từng tiếng kêu vô cùng thảm thiết thê lương phát ra từ miệng của nguyên thần, truyền khắp toàn bộ không gian, nguyên thần này không phải là người khác, mà là Đoạn Thiên Nhai!

Mặc dù bị thần hỏa thiêu đốt, nhưng sâu trong ánh mắt của Đoạn Thiên Nhai lại lóe lên ánh sáng quỷ dị, nhìn không gian dường như vô biên này, trong mắt của hắn có một chút trào phúng!

Một tia năng lượng trong suốt từ trong người hắn truyền ra, không có hình dáng, thâm nhập vào nơi sâu nhất của không gian này.

Mà ở một không gian khác, thì sấm chớp đầy trời, các loại sấm chớp nhiều màu sắc rơi xuống, giống như chỗ ở của Lôi Thần, sấm chớp điên cuồng rơi xuống, một thân hình mặc áo sam màu xanh ngồi trong đó, từng tia sấm chớp còn chưa rơi xuống người hắn đã hoàn toàn vỡ vụn, không có mảy may thương tổn đến hắn!

Dường như nhận ra gì đó, thân ảnh của người mặc áo sam xanh ngẩng lên nhìn vào nơi sâu nhất của không gian, là Tào Vũ phong chủ của nguyên Lạc Tinh Phong! Lúc này, hắn nhìn nơi sâu xa của không gian, khóe miệng nhấc lên nụ cười trào phúng!

Vương Song nửa đường tách ra với Dương Mạt, cùng bọn người Sở Vân Phàm đến Thông Thiên Các, đám người Vương Song vừa mới đến Thông Thiên Các, vị lão giả đóng giữ Thông Thiên Các kia mở miệng cười.

- Sở Vân Phàm, Lý Thuần Kiếm, hai người có thể đến tầng thứ tư chọn một môn võ học! Vương Song, tất cả võ học thần thông của Thông Thiên Các, mặc ngươi quan sát!

Nghe vậy, Sở Vân Phàm và Lý Thuần Kiếm đều hâm mộ nhìn Vương Song, lập tức cung kính mở miệng,

- Cảm tạ trưởng lão!

Trong lòng Vương Song thở phào, xem ra mình thật sự có thể tùy ý sử dụng tư nguyên của môn phái.

Vì vậy hắn cũng cung kính nói cảm tạ với lão giả,

- Cảm tạ trưởng lão!

Có thể được phái tới trông coi Thông Thiên Các, chí ít đều là người có thực lực của Tinh Chủ cảnh giới, không thể là Tinh Chủ bình thường, vì vậy đám người Vương Song vô cùng cung kính.

Lão giả cười tủm tỉm vẫy vẫy tay, ra hiệu không cần đa lễ, bọn người Vương Song tiến vào Thông Thiên Các.

Nhìn thấy bóng lưng bọn người Vương Song, ánh mắt lão giả trở nên tĩnh mịch đứng lên, hình như nghĩ đến cái gì, trong mắt chút than thở.

- Truyền thừa của môn phái cứ như vậy giao vào trong tay mấy tên tiểu tử này...

Bạn cần đăng nhập để bình luận