Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1959: Lôi Kiếp phá trận

Một bên khác, mục tiêu của Chiến Tôn đặt trên người Chu Càn, đấm tới một quyền, đánh bể vạn vật!

Tu vi Chu Càn bị sương mù xám áp chế, đã đến một cái thung lũng, nhưng đối mặt với công kích đột nhiên tới này, hai tay Chu Càn kết ấn, hóa thành một vòng thần dương, tản ra hào quang chói sáng, cùng Chiến Tôn mãnh liệt đụng vào nhau!

Quang mang nổ tung, tinh hà đảo ngược, cánh tay Chu Càn nổ tung, điên cuồng thối lui về phía sau!

Phía sau, một chuôi hoàng kim đại kích từ trong hư không hiện lên, đánh vào lưng Chiến Tôn, làm hắn lảo đảo một cái!

- Sư phụ, ngươi không sao chứ!

Ngay sau đó Dương Mạt xuất hiện sau lưng Chu Càn, giữ chặt Chu Càn!

- Không có việc gì!

Chu Càn dừng bước chân lui lại sau của mình, hít một hơi thật sau, cánh tay vừa nổ tung nháy mắt xuất hiện hoàn hảo.

Chiến Tôn ở trong sương mù xám như cá gặp nước, hoàn toàn không bị hạn chế, thậm chí có thể mượn nhờ lực lượng sương mù xám, thực lực tăng vọt!

Bởi vậy, mặc dù Chu Càn và Dương Mạt đều có thực lực cảnh giới Tôn Giả nhưng vẫn bị thương nặng, không ngừng rút lui.

May mắn bọn họ đều tu hành Niết Bàn Thánh Thuật, mặc dù không địch lại Chiến Tôn, nhưng vẫn có thể chịu đựng!

Vạn Giới Châu thì tiến vào thân thể Vương Song, vừa rồi thời gian ngắn ngủi, gần như tiêu hao hoàn toàn lực lượng tồn trữ của Tiểu Không!

"Ầm." "Ầm." "Ầm."......

Chiến Tôn giống như một tôn Cự Linh thần, một quyền một chưởng, có hủy diệt tinh thần chi lực, tinh không nổ tung, sương mù xám tứ tán, Chu Càn và Dương Mạt chỉ vừa tiếp xúc, một bộ phận thân thể nổ tung.

Chu Càn và Dương Mạt đang nỗ lực ngăn chặn Chiến Tôn, một bên khác, Vương Song đuổi theo Cổ Diễn, muốn đánh bại!

"Bá." "Bá."

Tốc độ của hắn giống như thoáng qua, trong sương mù xám hiện lên vô số huyễn ảnh, mỗi một đạo đều có thể vượt qua tốc độ ánh sáng, có điều Cổ Diễn để bản thân hóa thành mắt trận, tâm niệm vừa động là có thể xuất hiện bất cứ chỗ nào trong đại trận.

Nếu không đối mặt với Côn Bằng Bộ của Vương Song, hắn cũng chỉ có thể bị đánh!

Hai người không ngừng truy đuổi, Cổ Diễn không vội chút nào, không va chạm chính diện cùng Vương Song, chỉ chờ tới lúc Chiến Tôn giải quyết Chu Càn và Dương Mạt, hai người bọn họ liên thủ, dù cho Vương Song có Côn Bằng Bộ, bọn họ cũng có lòng tin giữ lại!

Mảnh tinh không này gần như bị đánh nổ, bị bọn họ chiến đấu khuấy động!

Có điều Vương Song cảm giác được khí tức của Chu Càn và Dương Mạt bên trong sương mù xám không ngừng giảm xuống, ở vào cấp độ cực kỳ nguy hiểm.

- Hừ, Vương Song, ta thừa nhận chiến lực của ngươi nghịch thiên, thậm chí có loại Tuyệt Thế Thần Thông Côn Bằng Bộ này, nhưng rơi vào trong đại trận của ta, ngươi nhất định vẫn lạc!

Tiếng cười lạnh của Cổ Diễn không ngừng truyền đến, giống như vang lên ở bốn phương tám hướng.

- Chu Càn và Dương Mạt đã không chịu nổi, ha ha, đến lúc đó, thần thông trên người các ngươi thậm chí là thần binh cuối cùng đều là của chúng ta!

Vương Song cảm nhận được khí tức của Chu Càn và Dương Mạt càng thêm hư nhược, biến sắc, ngay sau đó, thân ảnh của hắn khẽ động, hóa thành một đạo quang ảnh, xuất hiện bên cạnh Chu Càn.

"Đông."

Vương Song chém một đao ra, vận chuyển Côn Bằng Bộ, mượn nhờ tốc độ cực hạn, làm công kích hắn lại lên một tầng nữa, sương mù xám bị chém ra, đao quang sáng như tuyết xuất hiện, thoáng như tia sáng đầu tiên trong đêm tối!

Một đao này chém ra đụng với một chưởng Chiến Tôn đánh tới!

Hỗn độn nổ tung, lỗ đen hiện lên, đại trận cũng lắc lư một cái.

- Chu lão, sư đệ, các ngươi không nên phản kháng, tiến vào Vạn Giới Châu, ta tới phá vỡ đại trận này!

Thanh âm Vương Song truyền vào trong đầu của bọn họ.

Hai người nghe vậy, không chút nào do dự, trong nháy mắt bị thu vào bên trong Vạn Giới Châu!

Vương Song thu hồi Vạn Giới Châu, ngay sau đó nhìn Cổ Diễn và Chiến Tôn trước mặt!

- Ha ha, thu hồi bọn họ cũng vô dụng, chẳng lẽ ngươi cho là mình có thể lấy một chọi hai à?

Cổ Diễn cười lạnh nhìn Vương Song, trong mắt lóe lên một tia sát ý nồng nặc!

Trên thực tế, bọn họ đối với Vương Song cũng cực kỳ kiêng kị, thực lực bản thân hắn có thể so với Tôn Giả, lại có Côn Bằng Bộ trong người, tốc độ vô song thiên hạ, nếu như không phải ở bên trong đại trận, bọn họ căn bản không có chút nào lưu Vương Song lại!

- Tên này không hổ là thiên kiêu sáng tạo vô số kỳ tích ở Đông Tinh Vực, thậm chí ngay cả loại thần thông nghịch thiên này đều có thể có được!

Cổ Diễn ở trong lòng tự lẩm bẩm, trong lòng cũng dâng lên vẻ hưng phấn, chỉ cần lưu Vương Song lại, bọn họ có thể thu hoạch được thần thông và thần binh của Vương Song, nghĩ đến mấy đại thần thông của Vương Song theo như đồn đại, một khi rơi vào trong tay của mình, dù cho thần binh Tôn Giả của bản thân cũng đáng!

- Vương Song, thực lực thật ra cũng không tồi, nếu ta còn đang ở Tôn Giả tam trọng, chỉ sợ chưa hẳn là đối thủ của ngươi!

Chiến Tôn cũng tò mò nhìn Vương Song, cảm giác khá kỳ lạ.

Một thiên kiêu trẻ tuổi như vậy, vậy mà đã đạt tới trình độ như vậy, đủ để so sánh cùng Tôn Giả thế hệ trước.

Nhìn 2 người trước mắt, hai mắt Vương Song lạnh lẽo, không chút kinh hoảng nào, sương mù xám chung quanh không ngừng đánh tới bản thân, muốn bao phủ mình!

Bạn cần đăng nhập để bình luận