Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2116: Gặp lại Thu Ảnh Đồng! (3)

- Đã như vậy, ngươi càng nên cùng ta rời đi, ngươi không thuộc về nơi này, theo ta đến trung ương tinh vực, Phượng Hoàng Nhất Tộc là chết hay sống, không liên quan đến chuyện của chúng ta!

Vương Song nói.

- Không được, Hoàng chủ có ơn lớn đối với ta, ta không thể rời đi vào lúc này!

Thu Ảnh Đồng nhẹ giọng nói, ngữ khí tuy nhẹ nhưng lại vô cùng kiên định!

- Được rồi, trên địa cầu ngươi cũng là có tính cách này, qua nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không thay đổi chút nào!

Vương Song bất đắc dĩ lắc đầu.

- Được rồi, đã như vậy ta sẽ ở nơi này một khoảng thời gian!

Thu Ảnh Đồng nghe vậy, khóe môi cong lên một chút, nụ cười tươi như hoa.

Bên kia, đám người Phượng Cửu, Phượng Thiên tụ tập trong một tòa cung điện, sắc mặt Phượng Thiên âm trầm:

- Các vị trưởng lão, hiện giờ chính là thời điểm quả kỷ nguyên phát triển, hai tên này bỗng nhiên đến, nói không chừng chính là nhằm vào quả kỷ nguyên, chúng ta tuyệt đối không thể cho phép hai người này ở trong tộc, cho dù tên kia là người quen của Thu Ảnh Đồng!

- Nhưng mà, ngươi đã thấy thái độ của thánh nữ, muốn đuổi hai người kia đi, trừ phi muốn đuổi thánh nữ đi!

Phượng Cửu ở một bên lạnh lùng nói.

- Nhưng mà, trưởng lão đừng quên, Phượng chủ thức tỉnh mới là quan trọng nhất, chỉ có Phượng chủ thức tỉnh, Phượng Hoàng Nhất Tộc chúng ta mới có thể lần nữa khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong, cho dù là Chân Long Nhất Tộc cũng chưa chắc có thể địch lại chúng ta!

Phượng Thiên trầm giọng nói.

- Đúng vậy, Phượng Thiên nói có lý, Phượng chủ thức tỉnh mới là chuyện lớn nhất của Phượng Hoàng Nhất Tộc chúng ta, tuyệt đối không cho phép có bất kỳ việc gì ngoài ý muốn xảy ra, cho dù là thánh nữ cũng không được!

Một vị lão giả trầm giọng nói, một thân khí tức gần như đạt tới Tôn Giả đỉnh phong, là Thái thượng trưởng lão của Phượng Hoàng Nhất Tộc!

Những lão giả có khí tức khủng bố khác cũng nhao nhao gật đầu, đồng ý lời nói của đối phương.

- Nhưng mà, chỗ thánh nữ?

Nghe vậy, sắc mặt Phượng Cửu trở nên cực kỳ khó coi, thấp giọng nói.

- Chỗ thánh nữ, ta đi nói cho, Phượng Hoàng Nhất Tộc chúng ta bồi dưỡng nàng, chẳng lẽ thật đúng là vì một tiểu tử mà nàng trở mặt với chúng ta!

Đại trưởng lão hừ lạnh một tiếng.

Ở trung tâm của Phượng Hoàng chủ tinh chính là một cây cổ mộc khổng lồ cao tận trời, tựa như đỉnh thiên lập địa, xuyên qua tinh hà, đỉnh cao nhất chính là một khỏa hỗn độn quả, được ánh sáng vô tận và đạo tắc bao phủ.

Dường như là trung tâm của trời đất, nơi hào quang tụ tập.

Bên cạnh, Hoàng chủ ngồi xếp bằng trong hư không, quanh thân bị tầng tầng thần quang bao phủ, nhìn như nơi tĩnh tu, trên thực tế đã phong tỏa trời đất xung quanh, cho dù là Thánh Giả cũng đừng mơ tưởng mà tiến vào khi không có sự cho phép của nàng!

- Vương Song, tên thú vị, tựa như ẩn chứa bí mật cực lớn...

Hoàng chủ nhỏ giọng lẩm bẩm, đôi mắt tựa như nhìn thấu tất cả.

Nói xong, Hoàng chủ nhắm mắt lại, tiếp tục tĩnh tu.

Bên kia, Thái thượng trưởng lão thì tìm được Thu Ảnh Đồng, nói cho đối phương quyết định của bọn họ!

- Cái gì, Thái thượng trưởng lão, người để Vương Song rời đi sao!

Nghe vậy, Thu Ảnh Đồng giận dữ, lạnh lùng nhìn đối phương.

- Vương Song là bằng hữu của ta, vì sao không thể ở chỗ này?

- Ta đây là vì quần tộc mà suy xét, thánh nữ, ngươi chính là thánh nữ của Phượng Hoàng nhất tộc, nhớ kỹ thân phận của mình!

Thái thượng trưởng lão lạnh lùng nói.

- Vì quần tộc mà suy xét, chỉ sợ là suy xét cho tôn tử của ngươi. Thái thượng trưởng lão, Phượng Thiên chính là thân tổn tử của ngươi, có phải hắn nói xấu Vương Song với người hay không!

Thu Ảnh Đồng thấp giọng nói.

- Ngươi, có ngươi mới nói chuyện với bổn trưởng lão như vậy!

Thái thượng trưởng lão tức giận, chùm râu run rẩy, vẻ mặt phẫn nộ nhìn đối phương.

- Ta là thánh nữ trong tộc, đương nhiên có quyền quyết định Vương Song có thể ở trong tộc hay không, muốn phản bác quyết định của ta, Thái thượng trưởng lão, một mình ngươi cũng không đủ, ít nhất cũng phải là tộc trưởng lên tiếng!

Thu Ảnh Đồng lạnh nhạt mở miệng:

- Nếu như không còn chuyện khác, mời Thái thượng trưởng lão trở về đi, thứ tội cho ta không tiễn xa được!

- Rất tốt, Thánh Nữ đại nhân, xem ra ngươi cánh cáo đã cứng rồi, ngay cả bổn trưởng lão cũng không để vào mắt.

Thái thượng trưởng lão cười lạnh một tiếng, nhìn đối phương thật lâu rồi lập tức rời đi.

Vương Song ở một bên chỉ bình tĩnh nhìn, không nói gì, đợi đến khi đối phương rời đi, Vương Song nhướng mày, nhìn Thu Ảnh Đồng:

- Ngươi có phiền toái gì không?

- Yên tâm, ta thân là Thánh nữ quần tộc, ngoại trừ tộc trưởng, Hoàng chủ cùng Phượng Chủ, không ai có thể uy hiếp đến ta!

Thu Ảnh Đồng tự tin mở miệng nói.

- Ta thấy tình cảnh của ngươi ở Phượng Hoàng nhất tộc cũng chưa chắc đã tốt, đợi đến khi chuyện này chấm dứt, đi theo ta, về sau cũng không cần trở lại đây nữa.

Vương Song lắc đầu nói.

Thu Ảnh Đồng nhìn Vương Song, mỉm cười không nói gì.

Không bao lâu, Thu Ảnh Đồng nhận được tin tức của tộc trưởng, bảo nàng qua một chuyến, đợi đến khi Thu Ảnh Đồng trở về, Vương Song phát hiện tâm tình đối phương nặng nề hơn rất nhiều.

- Làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?

Vương Song nghi hoặc hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận